Tôn Phi cũng thật không ngờ một tiết khóa của chính mình lại kéo dài như vậy, lúc từ hang ngầm đi ra bầu trời đã đầy sao, dạ dày có chút đói, thế nhưng lúc này Angela đã bị Best đón về phủ tể tưởng, dựa theo truyền thống trên đại lục Azeroth, trong khoảng thời gian này Quốc Vương Bệ Hạ không thể gặp mặt vương phi tương lai, vì vậy vấn đề ăn cơm, Tôn Phi đành tự mình giải quyết.
Sau khi ẩn tàng thân phận, Tôn Phi vốn là muốn vào trong thành tìm một tửu quán ăn qua, ai biết dưới sự hướng dẫn của Heskey, cuối cùng vẫn đến thương hội Soros.
Trải qua trang bị buổi chiều, cửa hiệu thương hội đã lắp đặt hoàn tất, chờ ngày mai chính thức khai trương.
Làm chủ quản tối cao chi nhánh thương hội Hương Ba thành, Jessica ở tại tầng cao nhất của cửa hiệu. Heskey lớn giọng tiến đến, bọn hộ vệ thương hội đã sớm biết vị hán tử ngốc này là ca ca của lão bản, sau khi thoáng kiểm tra thì thông báo cho lão bản, rất nhanh Jessica đã đi xuống.
- Emiel ca ca…A, bệ…Ngài cũng tới?
Jessica thật không ngờ Tôn Phi cũng tới.
Bọn hộ vệ thông báo chỉ nói là ca ca Heskey đến, đi theo bên người Heskey còn có một người nào đó che mặt, tự nhiên bị xem là người hầu, căn bản không bị đề cập đến, thời điểm Jessica nhìn thấy Tôn Phi như vậy, nàng cảm thấy mình ăn mặc có chút tùy ý.
Váy chỉ vừa tới vị trí đầu gối, một đoạn chân trắng như tuyết lộ ra, đẹp ưu mỹ khiến bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng cảm thấy tâm ngứa ngáy, trên chân là một đôi dép hồng tinh xảo, lộ ra đầu ngón chân nghịch ngợm, quả thật như tác phẩm nghệ thuật, mắt cá chân mảnh khảnh khiến người thưởng thức một phen rung động, váy không có cánh tay khiến thiếu nữ lộ ra làn ra trong suốt, cổ áo hình chữ V, xương quai xanh tinh xảo cùng một mảnh da thịt gần ngực lộ ra trơn mượt, giống như tuyết trắng trên đỉnh băng thánh khiết, làm người nhìn phải hoảng hốt.
Tôn Phi chỉ nhìn lướt qua liền lập tức rời ánh mắt đi, trong lòng âm thầm niệm A di đà phật.
Lòng thầm nói tại sao tiểu nha đầu này trước kia không nhìn ra vẻ mê hoặc như vậy a, hôm nay nhìn có một loại mị lực điên đảo chúng sinh, quả thực là tiểu vưu vật hại nước hại dân, thảo nào các nam nhân trong thành Song Kỳ đều xem nàng là người tình trong mộng.
Ngay cả mấy hộ vệ bên người nàng cũng không dám nhìn thẳng.
- A…Ngài…Mời lên lầu…
Mặt Jessica đỏ như quả cà chua, cũng không biết nên nói gì cho phải, muốn nhanh chóng xoay người lên lầu thay y phục, thế nhưng trước mặt Quốc Vương Bệ Hạ, nếu quả thật làm như vậy thì quá thất lễ, đành phải mặt đỏ tim đập mời Tôn Phi lên lầu.
- Hắc hắc, chúng ta qua đây ăn một bữa cơm, xế chiều hôm nay ở trường học có một tiết khóa, đến bây giờ còn chưa có ăn gì…
Thanh niên ngốc Heskey ăn nói hàm hồ, cũng không có làm lộ thân phận của Tôn Phi ra, đồng thời đem sự tình nói rõ, để cho muội muội mình minh bạch.
Bất quá, vừa nghe xong như vậy, nhãn thần của mấy hộ vệ bên người Jessica liền nhìn Tôn Phi với biến hóa lớn.
Tuy rằng đến Hương Ba thành mới vài ngày, nhưng bọn họ cũng biết rõ ràng vị trí của Đại Học Văn Vũ trong Hương Ba thành, nghe đâu những giáo thụ trong trường học không ai là không phải đại sư về đấu khí, ma pháp, luyện kim hoặc dược tề, phi thường tôn quý, tùy tiện xuất ra đều có thể chấn động đế quốc.
Hơn nữa nghe đâu những giáo thụ này được Hương Ba thành phi thường coi trọng, vì vậy thân phận của các giáo thụ rất cao, quả thật chính là ông vua không ngai.
Lẽ nào vị đi theo bên người của ca ca lão bản, thoạt nhìn không có gì đặc biệt lại là giáo thụ đại học Văn Vũ thân phân tôn quý?
Hơn nữa nhìn tràng cảnh này, tựa hồ lão bản cũng có quen biết với vị “Giáo thụ” này, thái độ phi thường tôn kính.
Phải biết rằng lão bản của bọn họ phi thường minh diễm, từ lúc ở Song Kỳ thành đến giờ đã có vô số người đánh chủ ý lên nàng, sau lại nghe đâu nàng là là nữ nhân của Hương Ba Vương Alexander, những người điên cuồng theo đuổi mới biết khó mà lui, lại nói nàng là người được thượng tầng thương hội Soros trọng dụng, lai lịch không phải chuyện đùa, đối với người bình thường căn bản không với tới, thế nhưng hết lần này tới đến lần khác cung kính với người mang áo choàng này như vậy…
Nghĩ tới đây, mấy tên hộ vệ nghĩ lúc trước mình chậm trễ với người này, trán không khỏi toát mồ hôi lạnh.
- Quấy rầy rồi, mấy ngày nay tình huống đặc thù, không có chỗ ăn, vì vậy mới cùng Emile qua đây làm phiền một trận.
Mặc dù không nghĩ tới sẽ gặp một màn hương diễm như vậy, thế nhưng Quốc Vương Bệ Hạ cũng là đại nhân vật, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, rất bình thản chào hỏi, cũng không chú ý tới dị tượng của Jessica.
Thấy đại lão bản bắt chuyện mời vị giáo thụ kia lên không gian riêng tư, mấy người hộ vệ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, miệng há to, khó có thể tin.
Đêm hôm khuya khoắt, thế nhưng…
Lẽ nào lão bản thoạt nhìn cao quý trang nhã lại có tình nhân khác ngoài Hương Ba Vương?
Nếu chuyện này truyền đi, khó mà sống được.
Biết được lợi hại trong đó, bọn họ vệ tương hỗ nháy mắt với nhau, rất cảnh giác chăm chú cảnh giới xung quanh cửa hàng, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Thẳng đến một giờ sau, vị “giáo thụ trẻ tuổi” mới rời đi, bao nhiêu nhân tài thở dài một hơi.
Một hộ vệ có lòng hiếu kỳ mạnh, ỷ vào mình có tu vi tam Tinh cấp, không để ý đến đồng bạn khuyên can, muốn âm thầm đi theo để biết lai lịch của vị giáo thụ kia, ai biết mới đi không đến năm trăm thước đã triệt để mất dấu tích của đối phương, dường như tiêu thất, nhất thời trong lòng hoảng hốt, biết được thực lực của vị giáo thụ này thật sự kinh khủng tới cực điểm, trách không được dám cùng Hương Ba Vương tranh giành nữ nhân…
…
…
Tôn Phi tuyệt đối không nghĩ tới chính mình bị cho là mặt trắng nhỏ tranh giành nữ nhân với Hương Ba Vương.
Nhưng lại phát hiện có hộ vệ theo sát phía sau, biết đối phương là vì an toàn của Jessica, dù sao mình không có biểu lộ thân phận, vì vậy cũng không để ý, hóa thành một đạo lưu quang, một đường chạy như bay, rất nhanh liền trở về “Thiên Không Chi Thành” trên “Ngũ Kiếm Thiên Phong”.
Quốc Vương Bệ Hạ trở về khiến chủ điện nguyên bản an tĩnh bận rộn hẳn lên, bọn họ muốn chuẩn bị cơm tối cho Quốc Vương Bệ Hạ nhưng bị Tôn Phi ngăn cản, để cho các nàng đi nghỉ ngơi.
Tôn Phi vốn là muốn đi vào thế giới hắc ám giết quái thăng cấp, vừa lúc đó…
Ong ong ong!
Một đạo truyền tống môn mở ra trước mắt, thân ảnh cường tráng của Kashya từ trong đó đi ra.
“Tín Phóng Bạn” nửa đêm truyền đến tin tức, lại là Kashya tự mình xuất mã, xem ra có đại sự sắp xảy ra.
Quả nhiên, nhìn văn điệp tình báo mà Kashya đưa tới, Tôn Phi lâm vào trầm tư.
Nguyên chiến sự chiến khu Eindhoven đã ổn, thế nhưng lại xuất hiện biến hóa mới, bạo quân Kromkamp Eindhoven mất đi, nguyên bản đế quốc chỉ còn lại hoàng thành kéo dài chút hơi tàn, chuẩn bị rơi vào cảnh diệt quốc, tựa hồ chỉ còn là vấn đề thời gian, ai biết sau khi Arshavin trở lại đế đô Saint Petersburg tranh đoạt ngôi vị hoàng đế khiến người Eindhoven có được cơ hội thở dốc, một vị nữ tướng quân là Frankie, xuất thế ngang trời, tìm đường sống trong cõi chết cho người Eindhoven, sau nửa tháng thủ vững đột nhiên phản kích, thế nhưng nhất cử tiêu diệt hai đại quân đoàn Zenit đang vây hoàng thành, chiếm được một hồi đại thắng, ổn định lại thế cục.
Mà nữ tướng quân Frankie này nghe đâu chỉ mới có hai mươi tuổi, vân ảnh chưa gả, là con gái ruột của lão tướng Costacurta nửa năm trước tham dự vây giết Vũ Thánh Zenit, nữ tướng sau khi đại thắng liền hô to khẩu hiệu, vì báo thù cho phụ vương mà nhất định phải giết được Hương Ba Vương.
Chuyện này cũng không phải là chuyện mà Tôn Phi lo lắng.
Sự tình hắn lo lắng lại phát sinh ở chiến khu Ajax.
Từ khi mình từ chức quan chỉ huy chiến khu Ajax, đại hoàng tử không cần phí nhiều công phu, đế quốc Ajax tuyên bố chiến bại cầu hòa, đại hoàng tử nhanh chóng giơ dao mổ, nguyên quân đoàn trưởng trú quân Song Kỳ thành Franck Ribery bị bãi miễn quân chức, nghe đâu là bởi vì các tội danh không làm tròn trách nhiệm, tham ô, kết đảng, bị quân bộ hỏi trách nhiệm, đang phải đối mặt với hình ngục khó khăn.
Những người ở trong cục diện bất lợi còn có các cao thủ khi trước có quan hệ tốt với Tôn Phi như Shevchenko, Ma Pháp Công Chúa Cindy, Ngân Giáp Cuồng Sĩ Reyes, nghe đâu những người này đều bị quân bộ điều về Saint Petersburg để hỏi một sự tình.
Mà cái gọi là “sự tình” này, hiển nhiên là có liên quan đến Tôn Phi.
Đại hoàng tử, rốt cục đã nhịn không được mà động thủ.