Hai bên nhẹ nhàng cầm hai bàn tay nhỏ bé của Angela và Elena, trên mặt Tôn Phi hiện ra dáng tươi cười hiếm có.
Lẳng lặng cảm thụ sự ấm áp và mềm mại từ lòng bàn tay truyền đến, loại tư vị này thực tiêu hồn, khó có thể hình dung khiến Quốc Vương Bệ Hạ vẫn luôn trải qua giết chóc cảm nhận được yên tĩnh trước nay chưa từng có, lại thêm cảm giác hào khí vạn trượng, phóng mắt nhìn vạn dặm giang sơn, khí thế hào hùng khôn xiết.
Hai người Angela và Elena đều lẳng lặng đứng bên người Tôn Phi, mặc cho nam nhân có chút bá đạo này nắm bàn tay nhỏ bé của chính mình, trên mặt Angela lướt qua một tia đỏ ửng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào vô cùng, nội tâm có một loại cảm giác thỏa mãn khó có thể hình dung, mà Elena cũng có loại cảm giác ngọt ngào này truyền vào sâu trong linh hồn.
Từng sợi ánh sáng chiếu rọi trên thân ba người giống như thần tiên quyến lữ.
Ngay cả Thánh Đấu Sĩ, Thành Quản, thị nữ và các quan lại trong triều đứng sau ba người, trong thời khắc này đều đứng ngây ngốc nhìn thân ảnh của Quốc Vương Bệ Hạ và hai vị Vương phi, hầu như trong đầu mọi người đều sinh ra một loại cảm giác: trên trời dưới đất, toàn bộ đại lục Azeroth cũng không tìm ra người nào thích hợp với Quốc Vương Bệ Hạ hơn hai vị Vương phi, ba người bọn họ đứng chung một chỗ chính là phong cảnh đẹp nhất trần gian.
Trong nháy mắt, mặt trời từ đường chân trời cuồn cuộn mọc lên tới đỉnh Đông Phương.
Dương quang kim sắc soi sáng đại địa, đem vạn dặm sơn hà nhuộm thành một mảng kim sắc lóa mắt làm cho người ta mê luyến, làm cho người ta say mê, làm cho người ta nhịn không được sinh tâm thương tiếc cho phiến thiên địa này, coi như là phấn thân toái cốt, hóa thành bụi trong thiên địa cũng phải bảo vệ nó.
- Cảnh sắc mỹ lệ cỡ nào a!
Tôn Phi than thở một tiếng, chợt nghĩ tới điều gì lại rút lại:
- Ân, khí trời vẫn còn chút lạnh, Angela, coi chừng bị lạnh, nàng và Elena chuẩn bị về trước đi.
Khuôn mặt trắng nõn tinh xảo của Angela lại hiện lên vẻ đỏ ửng, nhu thuận gật đầu, xoay người cầm bàn tay của Nữ Vũ Thần, hai vị Vương Phi mỉm cười nhìn nhau, dưới sự bảo vệ của Thánh Đấu Sĩ Eden Hazard và các võ sĩ khác, ngồi trên xe ngựa ma pháp dọc theo sơn mạch gồ ghề duy nhất đi xuống dưới chân núi.
Tôn Phi lẳng lặng đứng trên đỉnh Đông Sơn lâm vào trầm lặng như tự hỏi, không nói lời nào.
Đột nhiên, hắn chợt ngẩng đầu, trong mắt nổ ra tinh quang, nhìn về phía hư không cách đó ngàn thước.
Trong nháy mắt tiếp theo, một mảnh rung động từ hư không đẩy ra, vừa mới thoáng qua rất nhanh đã biến mất, phảng phất như chưa hề phát sinh chuyện gì.
- Hừ!
Tôn Phi cười lạnh một tiếng, cũng không nói chuyện, thân ảnh vừa động, dường như huyễn ảnh trực tiếp biến mất trên đỉnh núi.
Cùng lúc đó, cách nơi này mười dặm, một thân ảnh toàn thân bao kín không có kẽ hở, có chút chật vật từ trong hư không hiện ra, người này thân hình thấp bé, đôi bàn tay so với người thường lại lớn hơn rất nhiều, lòng bàn tay hắn du tẩu một đoàn tinh quang bất định, hàn khí lóe ra, lúc ẩn lúc hiện.
Toàn thân cao thấp hắn chỉ lộ ra đôi mắt híp, tinh quang lưu chuyển bất định.
- Thực sự kỳ quái, cái loại ánh mắt này thực sự làm người ta sợ hãi…Ta lại sợ sao? Ta mà phải sợ? Đáng chết! !! Lẽ nào Hương Ba Vương phát hiện ra ta? Điều đó là không có khả năng, thân pháp “Không gian chi tâm” của ta chưa bao giờ bị cường giả Nguyệt cấp phát hiện ra, nhất định là ảo giác…Hắc hắc hắc hắc, thu mệnh, Hương Ba Vương, chờ xem, tối nay lúc màn đêm buông xuống sẽ cho ngươi biết thế nào là “Xúc tua ám ảnh” của ta, hắc hắc, ta thực sự là mong chờ, vì tổ chức mang về đầu lâu của một vị Quốc Vương đầu tiên để trang trí cho Thần Điện Ám Ảnh!
Lời vừa sợ vừa giận còn chưa dứt, cả người bóng đen như là bọt khí bị nghiền nát, từng chút từng chút biến mất trong không trung.
…
…
Thời gian thong thả trôi qua.
Qua buổi trưa, trong ngoài Hương Ba thành đều đã bắt đầu các loại hoạt động mừng lễ.
Người Hương Ba đi ra đường biểu diễn các tiết mục và các loại vũ đạo, mọi người ăn mặng trang phục hoa lệ, trong tay cầm hoa tươi đã sớm chuẩn bị, vẩy nước suối sạch sẽ một lượt khắp các con đường, hương hoa tràn ngập không trung, vị đạo vui mừng khắp nơi.
Tuần tra trong thành tăng mạnh, các tiểu đội Thánh Đấu Sĩ và Thành Quản xuyên qua các phố lớn ngõ nhỏ.
Dựa theo tuyên bố lúc trước, đại điển hôn lễ chính thức là lúc màn đêm buông xuống, khi luồng tinh quang đầu tiên rơi xuống địch lâu cửa thành liền cử hành trên quảng trường Thiên An Môn, đến lúc đó thần dân trong thành đều tham gia, Quốc Vương một đường ngồi trên tuấn mã, mang theo đội cận vệ đi tới phủ đệ của tể tướng Best, sau khi dừng lại ở đây liền đón hai vị tân nương, trở lại quảng trường Thiên An Môn tiến hành hôn lễ.
Tất cả mọi người đều mong đợi màn đêm phủ xuống.
Quảng trường Thiên An Môn cũng đã sớm phân chia các khu vực cho các sứ đoàn ngồi, phàm là người tới tham gia đại điển hôn lễ đều có một tấm thiệp mời, bằng tấm thiệp này mới có được một chỗ ngồi, bất kỳ người nào cũng không được quên, thậm chí ngay cả hai đội trưởng binh đoàn dong binh “Phong Hành Chi Mã” và “Hỏa Huyết” đều có thiệp mời.
Cách thời điểm cử hành hôn lễ còn không đến hai giờ, dòng người cuộn trào mãnh liệt từ các con đường chật như nêm cối.
Lúc sau, hoàng thất đế quốc rốt cục cũng phái sứ đoàn đến dự hôn lễ, nhị hoàng tử Domingos và phụ tá đắc lực của hắn Ma Nữ Paris, “Hồng Hồ Tử” Granero lên chuyến tàu cuối cùng “Alexander Vương hào” qua sông Tổ Lệ đi vào trong thành.
Lúc này đay Hương Ba Vương cũng không có tự mình nghênh tiếp, hai đại thần của vương quốc là Best và Brook đi tới ngoài thành nghênh đón sứ đoàn hoàng thất đế quốc.
Tâm tình mọi người đều đã lên cao trào, tất cả đều mong mặt trời nhanh chóng tắt.
Đoàn đón dâu tiến về phủ tể tướng đã chờ xuất phát, ba mươi danh kỵ sĩ mặc khôi giáp ngân sắc hoa lệ, tay nắm vũ khí, ngồi trên ma thú tứ giai Xích Viêm thú giống như pho tượng, cùng đợi Quốc Vương Bệ Hạ đến.
Tất cả mọi người đều chìm đắm trong hoan lạc.
Ngoại trừ một số người…
…
…
- Quả nhiên giống y như ta đoán.
Thế giới Diablo, ngoài “Blood Moor” độ khó địa ngục.
Một đạo quang trụ kim sắc đem Tôn Phi bao phủ trong đó, trong cơ thể Quốc Vương Bệ Hạ đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong nhiệm vụ cuối cùng độ khó ác mộng, dịch thể kim sắc từ đại BOSS Baal sau khi chết dũng mãnh tiến vào cơ thể Tôn Phi, không ngừng dung hợp cùng với chi khí từ hai vị Thủ hộ giả viễn cổ Korlic và Talic, tẩm bổ, cải tạo, từng chút khiến thân thể Tôn Phi mạnh lên, mỗi tế bào toàn thân cao thấp đều phát sinh lột xác kỳ diệu.
Quốc Vương Bệ Hạ đang từng chút thoát khỏi cảnh giới Nguyệt cấp đại viên mãn, bước sang cánh cửa của cảnh giới cao hơn.
Loại tình huống này giống hệt với khi Tôn Phi bước từ độ khó phổ thông sang độ khó ác mộng.