- Đáng chết, đám dân đen chết tiệt kia, im lặng cho lão tử!
Bản năng của Mellberg cảm thấy không ổn, những tiện dân Hương Ba thành này lại biểu hiện ra loại khí thế như vậy khiến hắn cảm thấy phi thường phẫn nộ.
Hơn nữa, liên tục phái hai cường giả ra xuất chiến, đến bây giờ còn không khiến tên Hương Ba Vương đáng chết kia nhìn mình cho dù một cái liếc mắt, ngược lại chính mình như vở hài kịch tự khoa khoang chỗ này, còn kích phát ra dũng khí của đám kiến hôi đê tiện cùng chung mối thù với mình, đối với Hỗn Thế Ma Vương chưa từng thua thiệt như hắn mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã.
Phía sau hắn chỉ còn Isaksson là cường giả Nguyệt cấp cuối cùng, nghe vậy không chút do dự xoay người, thân hình lóe lên, người bắn trên không trung, toàn thân đại phát quang diễm đấu khí kim hệ, từng đạo kình khí sắc bén như vạn tên hướng về phía ngoài quảng trường bắn vào các con dân Hương Ba thành, đúng là trực tiếp xuất thủ với người bình thường, tâm ngoan thủ lạt, không có nhân tính!
- Vô sỉ!
- Đê tiện!
- Mau dừng tay!
- Đường đường cường giả Nguyệt cấp thế nhưng xuất thủ với bình dân phổ thông, có còn chút vinh quang cường giả nào không? Quả thực chính là sỉ nhục!
Ai cũng không nghĩ tới binh đoàn dong binh “Phong Hành Chi Mã” thật sự không không biết xấu hổ như vậy, không có chút giác ngộ cường giả, trong vòng quảng trường mọi người khu Hương Ba nhân đều vừa sợ vừa giận, mắt thấy thảm kịch máu chảy thành sông sắp diễn ra, những người khác muốn ngăn cản đã không kịp…
Nhưng mà, đúng lúc đó, ai cũng thật không ngờ biến hóa đột nhiên xảy ra!
Chỉ thấy từng đạo kiếm khí sắc bén đáng sợ, ở khoảng cách cách những thường dân không đến một thước thì đột nhiên, trong hư không không hề có dấu hiệu nổi lên rung động lam sắc, một tầng bảo hộ vô hình xuất hiện không có căn cứ, kiếm khí của tên dong binh điên cuồng bắn tới vòng bảo hộ, thế nhưng thủy chung không thể đột phá tầng quang mạc này!
Trong nháy mắt tiếp theo, vị cường giả Nguyệt cấp “Phong Hành Chi Mã” này bạo rống, một quyền xuất ra hung hăng đánh vào quang mạc.
Đây là một kích toàn lực của cường giả Nguyệt cấp, kinh thiên động địa!
Coi như là núi lớn, chỉ sợ một quyền này cũng làm tan nát.
Nhưng mà, tất cả đều phí công.
Trình độ rắn chắc của tầng quang mạc kia xa xa vượt khỏi cực hạn tưởng tượng của mọi người, một quyền đủ để oanh phá một tòa cổ thành thế nhưng không tạo được một vết lõm nhỏ trên quang mạc, trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt vị cường giả Nguyệt cấp này đột nhiên trở nên cực kỳ kinh hãi, trong tiếng xung nộ, quang mạc lõm xuống một chút thế nhưng bắn ngược trở về hắn…
- Ách…Phốc! !!
Vị cường giả Nguyệt cấp hùng hổ há mồm phun ra một ngụm máu tưới, cánh tay phải liên tục phát ra tiếng gãy giòn, dường như lá khô bị cơn lốc hất ngược lại rơi bên cạnh đám người “Hải đạo chiến tranh” Mellberg, thất tha thất thểu, dĩ nhiên là đứng cũng không nổi!
Thay đổi bất ngờ!
Khách nhân trên quảng trường đều há hốc mồm nghẹn họng trân trối, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn tầng quang mạc trên bầu trời kia.
Cùng lúc đó, chỉ thấy đạo quang mạc mỏng như nước lưu động tràn ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đem toàn bộ quảng trường đều bao lại, giống như hình cầu úp ngược, đem toàn bộ quảng trường kể cả mọi người trong sân toàn bộ vây trong đó.
- Đây là cái gì?
- “Thủy Mạc Thiên Hoa” ? Có thể chống đối một kích toàn lực của cường giả Nguyệt cấp? Chẳng lẽ là…Vòng bảo hộ cấm chú phòng ngự thủy hệ cấp bậc tối cao? Điều này sao có thể?
- Điều đó không có khả năng, chống đỡ một vòng bảo hộ “Thủy Mạc Thiên Hoa” quy mô khổng lồ thế này cần năng lượng kinh khủng bậc nào? Chỉ sợ là ma pháp thạch cấp bậc hoàn mỹ trong truyền thuyết cũng khó mà làm được…Đây, Hương Ba nhân làm sao làm được? Bọn họ làm sao có thể làm được?
- Hương Ba Vương…thế nhưng đem chúng ta toàn bộ đều vây trong vòng bảo hộ ma pháp của hắn, hắn…rốt cục muốn làm gì?
- Thủ bút thật lớn! Khí phách thật lớn! Ha ha ha, quả nhiên không hổ là Hương Ba Vương “Một quyền hoành thiên”, hắn đây là muốn một lưới bắt hết sao? Ha ha, chỉ sợ là quá mức cuồng vọng đi? Muốn gieo gió gặt bão!
- Nghĩ không ra Hương Ba thành có thực lực như vậy, chỉ cần một tòa cấm chú bảo hộ này, nội tình của Hương Ba thành so với các đế quốc nhất cấp đã hơn nhiều rồi, Hương Ba Vương này, tính toán không nhỏ a!
Trên quảng trường, mọi người đều biến sắc.
Thân ở trong vòng bảo hộ “Thủy Mạc Thiên Hoa” khiến ai nấy đều cảm thấy có một loại bị thân hãm không an toàn.
Ngay cả khu vực Thần Thánh Giáo Đình, Thần Sư Marzaro và Thần Kỵ Sĩ Luciano lúc trước vẫn còn mỉm cười, biểu tình nhất phó kiểm soát được tình hình, ở thời khắc này cũng không khỏi hơi biến sắc, phía sau hắn, năm, sáu danh Thần Kỵ Sĩ vẫn im lặng lúc này cũng phải cả kinh đứng dựng lên.
Mà lúc này đây, Hương Ba Vương Alexander và hai vị Vương phi phong hoa tuyệt đại bên cạnh đã leo lên tầng thứ tư của đài cao.
Từ đầu đến cuối, vị Quốc Vương trẻ tuổi này đều không quay đầu lại nhìn dù chỉ một lần.
Hai vị Vương phi tuyệt diễm bên cạnh hắn, đồng dạng cũng như thế.
Trong mắt Mellberg rốt cục lóe ra một tia kinh sợ và cảnh giác, tràng diện phát sinh ngoài ý muốn này khiến hắn đột nhiên ý thức được, tất cả phát sinh khi trước tựa hồ cũng đều trong kế hoạch của Hương Ba Vương, sự trầm ổn của đối thủ khiến hắn càng sợ hãi, tuy rằng lúc này “Liên Minh Săn Rồng” còn chưa phát lực chân chính nhưng mình đã gấp gáp nhảy ra, xem như là pháo hôi chết thay…Binh đoàn dong binh “Hỏa Huyết” thế nhưng lúc này cũng không có ai đứng ra!
Vốn cho là một nước phụ thuộc nho nhỏ thì có thể có sức mạnh gì được, chỉ cần “Phong Hành Chi Mã” là đủ…Hiện tại xem ra, Hương Ba Vương này thật đúng là không đơn giản!
Xem ra phải tự động thủ!
Ngay khi Mellberg chuẩn bị đứng ra tự mình xuất thủ, trong khu khách nhân đột nhiên có người đứng ra.
- Alexander, ngươi đây là có ý gì? Thế nhưng dùng cấm chú “Thủy Mạc Thiên Hoa” vây toàn bộ quảng trường lại, ý gì chứ? Muốn đem chúng ta nhốt ở nơi này, một lưới bắt hết sao?
Người đứng lên nói gọi thẳng tục danh của Hương Ba Vương, cực kỳ không khách khí.
Hắn mặc một thân áo giáp ma pháp hoa lệ, mơ hồ nở rộ quang diễm, dáng vẻ khoảng chừng ba mươi tuổi, tóc ngắn hắc sắc, trong đôi mắt lóe ra mâu quang kiêu căng.
Mọi người kinh hô một mảnh.
Bởi vì rất nhiều người nhận ra, người này chính là đội trưởng sứ đoàn đế quốc Marseille, hoàng tử Edward đế quốc Marseille.
Đứng phía sau hắn là ba Chiến Sĩ mặc áo giáp hoàng thất đế quốc Marseille, trên thân mơ hồ lóe ra quang diễm đấu khí, khí tức bàng bạc, trầm ổn như biển, tuy rằng chưa xuất thủ thế nhưng khí thế bày ra cũng đủ làm người ta sợ hãi, ba người này chỉ sợ thực lực cũng đã đạt tới cảnh giới Nguyệt cấp.
Edward thân là hoàng tử đế quốc Marseille, khẩu khí nói chuyện tự nhiên là phi thường bất thiện, gần như là chỉ trích.
Lập trường như vậy mặc dù không nói rõ thế nhưng hiển nhiên là đứng ở trận doanh của binh đoàn dong binh “Phong Hành Chi Mã”, điều này làm cho mọi người tự hỏi, lẽ nào đế quốc Marseille thế nhưng đứng ở đối lập với Hương Ba thành?
Đối mặt với chất vấn, phía Hương Ba thành cũng có người đứng ra.
Tể tướng George Best từ khu ngồi đi ra, cử chỉ nho nhã, phong phạm tiêu chuẩn quý tộc.
- Vua ta làm như vậy không có bất kỳ ý tứ bất kính đối với những người khác, chẳng qua muốn đem khách nhân tới Hương Ba thành đối đãi thật chu đáo, chiêu đãi rượu tốt thức ăn ngon, nhưng ở thời khắc mấu chốt lại có sài lang hổ báo lộ ra răng nanh, triệt để một lưới bắt hết mà thôi, để tránh cho có cá lọt lưới, chạy thoát ra ngoài, đối với những bình dân không tấc sắt trong tay vô cùng bất lợi!
Nói đến đây, tể tướng Best tựa tiếu phi tiếu nhìn thoáng qua mấy người đế quốc Marseille, nói:
- Edward hoàng tử, nếu như đế quốc Marseille các người không có chút ác ý nào với Hương Ba thành ta, cần gì phải giả vờ khẩn trương, gây sự đâu?
Những lời này không kiêu ngạo không siểm nịnh, hết sức có lễ, khiến một ít khách nhân trong lòng bất an khi thấy vị vây hãm trong “Thủy Mạc Thiên Hoa” thoáng bình tâm trở lại.
- Hừ, bản Hoàng tử cũng mặc kệ nhiều như vậy, bảo hộ bình dân là chuyện của các ngươi, thế nhưng sự tồn tại của đạo vòng bảo hộ này khiến bản Hoàng tử cảm thấy khó chịu, hạn trong vòng ba tức Hương Ba thành các ngươi phải lập tức triệt hạ vòng bảo hộ ma pháp này, bằng không, cường giả đế quốc Marseille chúng ta sẽ động thủ!
Trên mặt hắn lóe lên vẻ kiêu căng, ra vẻ uy hiếp nói.
Ba vị kỵ sĩ phía sau hắn chậm rãi đi tới, đấu khí trên thân tăng vọt, mọi người chung quanh đều biến sắc, ba người này thế nhưng đều là cường giả Nguyệt cấp!
Hoàng tử Edward gây sự như vậy thật đúng là có chuẩn bị mà tới!