- Ngươi…Ngươi…Thế nhưng dám nói với bản Hoàng tử như vậy?
Hoàng tử Sark đế quốc Metz bị Drogba khiêu khích chọc giận, hắn thân là hoàng tử một siêu cấp đế quốc, dưới một người, trên vạn người, dưới trướng có hàng ngàn hàng vạn giáp sĩ, cao thủ nhiều như mây, thân phận tôn quý cực điểm, một cái Vũ sĩ nho nhỏ của một nước phụ thuộc, nhỏ bé như con kiến hôi thế nhưng dám chỉ vào mũi mình nói như vậy khiến hắn phẫn nộ công tâm, nói chuyện thiếu lưu loát, phong độ ưu nhã ngày thường của một hoàng tử siêu cấp đế quốc không còn sót lại chút gì.
- Hắc hắc, thỉnh điện hạ không cần tức giận, không đáng, cái tên dân đen Hương Ba thành này mặc dù là cường giả Nguyệt cấp thế nhưng hiện tại đã trọng thương, chỉ cần một chiêu của thuộc hạ đã có thể chém đầu hắn xuống rồi, để Bệ hạ làm cầu đá, tùy ý hả giận!
Một gã cao thủ mặt râu quai nón của đế quốc Metz từ phía sau đi lên, ngữ khí kiêu ngạo, lòng tràn đầy tự tin nhe răng cười nói.
Hắn vốn bị khí thế dũng mãnh vô song làm cho khiếp sợ, thế nhưng lúc này hấp tấp nhảy ra bởi vì hắn nhìn ra được, Drogba dù sao cũng bị trọng thương trong trận chiến lúc trước, phải biết rằng “Khổ Sáp Tử Thần’ của binh đoàn dong binh “Phong Hành Chi Mã” là cường giả Nguyệt cấp thành danh lâu năm, mà Drogba chỉ là hậu bối mới tấn chức, tuy rằng bỗng nhiên chém giết được đối thủ thế nhưng lúc này bản thân đích thật trọng thương, không có lực tái chiến, vừa lúc nhặt một cái tiện nghi.
- Tốt, hảo hảo dạy dỗ hắn cho ta, đừng cho hắn chết thống khoái, ta muốn khiến tên dân đen này chết thảm!
- Điện hạ yên tâm, thần sẽ khiến tên dân đen này hối hận vì đã tới thế giới này!
Hắn bước lên vài bước, khí thế cả người đột nhiên nở rộ trong chớp mắt, từng sợi quang diễm lam sắc đại tác đem cả người hắn bao phủ trong đó, trong không trung truyền đến tiếng nước chảy dường như ba đào liên miên, hiển nhiên hắn cũng là cường giả Nguyệt cấp.
Lấy trạng thái đứng cũng không vững lúc này của Drogba, muốn tái chiến với một vị cường giả Nguyệt cấp lâu năm hoàn toàn là điều không khả thi.
Trong khu khách ngồi, một vị thiếu niên anh tuấn tóc ngắn kim sắc, dường như thần linh nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, nhìn thoáng qua bóng dáng vị Quốc Vương trẻ tuổi đã bước trên tầng thứ chín của đài, biết dưới tình thế như vậy hẳn là chính mình nên xuất thủ, hắn xoay người đang muốn đứng lên, đúng lúc này…
Hưu! !! Phanh! !! !
Một tiếng xé gió bén nhọn phá vỡ màng nhĩ mọi người, trên bầu trời, một đạo quang diễm hạ xuống như sao chổi rơi xuống từ chín tầng mây, mang theo vết đuôi thật dài, ầm vang một tiếng, hung hăng đập vào phiến đá trên mặt đất.
Bụi tản ra, mọi người ngưng thần nhìn lại, nhất thời đều nghẹn họng trân trối.
Bầu không khí ngưng trệ một lát, mọi ánh mắt nhất loạt hướng về phía “Hải đạo chiến tranh” Mellberg nhìn lại, trong ánh mắt tràn đầy đồng tình.
Mà chính Mellberg cũng không nhịn được mà run rẩy cả người, trong đôi mắt tràn đầy huyết sắc, phẫn nộ và thương tiếc khiến cả người hắn lâm vào cuồng bạo, cả người vặn vẹo.
Bởi vì, một vị cao thủ khác của “Phong Hành Chi Mã”, chính là Ma Pháp Sư băng hệ thế nhưng chết rồi!
Tử trạng cực kỳ thê thảm.
Trên người hắn có một mũi tên ngân quang kỳ dị, trực tiếp rơi xuống từ bầu trời, rõ ràng bị đóng đinh trên mặt đất, mũi tên xuyên qua ngực trái hắn, cốt cách và tim nát bấy, vị Ma Pháp Sư này mấy chục phút trước còn làm người ta run sợ, lúc này đã ngã xuống bên cạnh thi thể của “Khổ Sáp Tử Thần” Niallemo.
Cường giả, ngã xuống!
Hai đại cao thủ của binh đoàn “Phong Hành Chi Mã”, những phụ tá đắc lực mà “Hải đạo chiến tranh” Mellberg tín nhiệm nhất, tung hoành ngang dọc mấy chục năm trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm, máu tanh đầy tay, người người nghe mà biến sắc, cường giả chết trong tay họ không dưới ngàn người, ai có thể nghĩ đến ngày hôm nay lại bị “tiểu cống ngầm” Hương Ba thành làm cho lật thuyền, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, cứ vậy ngã xuống.
Đối với binh đoàn dong binh “Phong Hành Chi Mã” mà nói, đây tuyệt đối là đả kích to lớn.
Một trận đánh, binh đoàn dong binh được xưng là đệ nhất trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm, cứ vậy thực lực ít nhất giảm đi tứ thành.
Ngay khi mọi người còn đang kinh hô, trên quảng trường đột nhiên lóe ra một đoàn quang diễm lam sắc.
Quang diễm tán đi, “Phong Chi Tử” Fernando Torres xuất hiện bên người Drogba, tình trạng của hắn so với “Hắc Phát Cuồng Quyền” khá hơn nhiều, chỉ là từ chỗ đầu gối tràn ngập một tầng hàn băng lam nhạt, những vị trí khác không có chút thương thế, tóc vàng phiêu phiêu, dáng người thon dài, dưới ánh trăng anh tuấn phi phàm, dường như Tinh Linh, tỏa ra khí tức thần thánh.
Trên quảng trường, mọi người rốt cục khó có thể kiềm chế được tiếng ồ lên kinh ngạc.
Thanh âm càng lúc càng lớn, đến cuối cùng hầu như mọi người đều không nén được sự kinh hãi và chấn động trong lòng mình, cũng không kiêng nể tâm tình của đám người Mellberg thế nào, dứt khoát chẳng kiêng nể gì ghé tai nhau nghị luận sôi nổi.
Nhị hoàng tử Domingos lúc này tựa hồ đã thấy nhưng không thể trách, hai mắt hơi híp, không biết suy nghĩ gì, Ma Nữ Paris phong tình vạn chủng bên cạnh mang vẻ mặt co quắp, cái miệng nhỏ mở thành hình chữ O, mà bên người nàng, “Hồng Hồ Tử” Granero cũng vô thức vuốt sợi râu mép mà hắn quý như sinh mệnh.
Vị đeo mặt nạ thần bí của binh đoàn dong binh “Hỏa Huyết” không biết là đang nghĩ gì, ba tên hộ vệ phía sau hắn thật ra đều hiện ra quang mang hưng phấn nóng lòng muốn thử, rất hiển nhiên, sự dũng mãnh của cường giả Hương Ba thành khơi dậy đam mê cuồng chiến trong người họ.
Trong đôi mắt hoàng tử Gourcuff đế quốc Bordeaux lộ ra vẻ hưng phấn, bốn gã kỵ sĩ y giáp hoa lệ phía sau hắn thì mang sắc mặt tái nhợt, chột dạ đến cực điểm, không dám nhìn vị Quốc Vương trẻ tuổi như Thần Ma ở giữa sân kia.
Khu ngồi của Thần Thánh Giáo Đình, Thần Sư Marzora và Thần Kỵ Sĩ Luciano đều nhợt mặt, không có một chút huyết sắc, mồ hôi rơi như mưa, phía sau lưng hắn đã ướt đẫm một mảnh, còn vị Thần Sư tóc bạc bên cạnh bọn hắn lúc này đã khôi phục được bình tĩnh, biểu tình như cũ mang theo vẻ mỉm cười ôn hòa trên mặt, giống như là đang xem diễn, còn chưa đợi đến cao trào!
….
…
Giữa quảng trường.
Sự thay đổi đột nhiên phát sinh khiến cho sắc mặt của vị cường giả Nguyệt cấp đế quốc Metz kia trở nên cực kỳ xấu xí, dừng lại cước bộ.
Đối phó với một mình Drogba đang bị trọng thương thì hắn có lẽ nắm chắc phần thắng, thế nhưng còn có Torres đứng bên cạnh, có lẽ hắn có chút khó khăn, nguyên bản dũng mãnh thế nào, lúc này thấy vậy tự nhiên có chút do dự.
- Phi, loại vật này cũng dám to mồm đòi lấy đầu lão tử?
Drogba nhìn thấy một màn này, trên mặt nổi lên một tia cười nhạt khinh thường chẳng đáng.
Torres tóc vàng phiêu phiêu, ngạo nghễ sừng sững, khóe miệng nhếch lên một độ cung, biểu lộ vẻ trào phúng mỉa mai.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Giết hắn cho ta!
Một màn này khiến hoàng tử Sark đế quốc Metz cảm thấy nhục nhã và phẫn nộ vô cùng, hắn nổi giận đùng đùng quát to.
Tên cường giả râu quai nón lắc lắc người đi lên, như là phạm nhân bị buộc đi lên pháp trường, nhìn hai cường giả Hương Ba thành phía đối diện một chút, do dự, cuối cùng nói ra một câu:
- Hai đánh một không tính là anh hùng, có bản lĩnh thì đơn đấu một đối một với lão tử!
- Ha ha ha ha! !! !
Drogba nghe vậy, sau khi sửng sốt liền ngửa mặt lên trời cười dài, trong tiếng cười không che giấu chút trào phúng nào.
Torres chỉ khẽ lắc đầu, trong mắt hiện lên vẻ nực cười.
- Thế nào? Cười cái gì? Không dám?
Tên râu quai nón như kẻ điên, lúc này triệt để thả ra không cảm thấy chút mất mặt nào, đem tôn nghiêm của cường giả Nguyệt cấp triệt để nhét vào đũng quần, càng thêm khiêu khích nói:
- Không dám thì cút, lão tử không muốn đánh với hai kẻ thương binh!