- Nghĩ không ra, thực sự nghĩ không ra a, Bổn Hoàng không thể không thừa nhận, ngươi là một thiên tài, thiên tài võ đạo tuyệt đối, nghĩ không ra một đế quốc nhỏ như Zenit vẫn còn có một tuyệt thế thiên tài như ngươi, mặc dù năm đó hoàng đế Zenit Yashin cũng còn kém ngươi một bậc, đáng tiếc a, thực sự là đáng tiếc, nếu như ngươi có thể để Thần Thánh Giáo Đình sở dụng thì tốt biết bao, chư thần trên trời nhất định là có sai lầm, thế nhưng để cho một kẻ tâm tràn đầy tà ác dị đoan như ngươi có thiên phú võ đạo như vậy, thật là bất công a!
Sau khi khiếp sợ qua đi, Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi liên tục cảm thán.
Hai vị trưởng lão bên cạnh hắn vẫn trầm mặc không nói gì, lúc này cũng không khỏi mở mắt kinh ngạc, bốn mắt lóe ra tinh quang khó có thể lý giải, thần thái cũng không dám thả lỏng như trước nữa, hai người đều tự âm thầm cảnh giác, vận chuyển thực lực, một cái cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp đã có đủ vốn để uy hiếp bọn họ.
- Phải không? Sự tình ngươi nghĩ không ra, còn rất nhiều!
Tôn Phi cười nhạt.
Giờ khắc này, Tôn Phi cũng không ẩn dấu thực lực của mình nữa, lực lượng cấp độ 5 hình thức Barbarian độ khó địa ngục rốt cục không còn áp chế nữa, triệt để bộc phát ra ngoài, một đoàn nhân uân chi khí ngân sắc dường như ngưng kết thành vật chất thong thả di chuyển, không ngừng phóng xạ ra bên người Quốc Vương Bệ Hạ, lực lượng khí tức thuần túy khiến bốn phía hư không đều trở nên sềnh sệch lại, không khí hóa thành bùn lầy.
Loại khí tức này chắc chắn là Tôn giả Đại Nhật cấp, không thể nghi ngờ.
Trên trời dưới đất, không còn ai hoài nghi vào đêm nay Hương Ba Vương chỉ là nhờ may mắn.
- Ha ha ha, ngươi mặc dù là Tôn giả Đại Nhật cấp, thế nhưng đáng tiếc, giai vị tương đồng, muốn lấy một địch ba là không có khả năng, như cũ vẫn không thể là đối thủ của ba chúng ta, hắc hắc, trừ phi ngươi có thể lại triệu hồi ra hai vị Tôn giả Đại Nhật cấp nữa, bằng không, đêm nay ngươi vẫn phải thua không thể nghi ngờ!
Sau chấn động ngắn ngủi, Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi rất nhanh đã phục hồi lại tinh thần.
Không sai, bên mình có ba vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp, vẫn chiếm thế thượng phong tuyệt đối như cũ.
Coi như là việc Hương Ba Vương tấn chức Tôn giả Đại Nhật cấp khiến hắn cảm thấy khiếp sợ vô cùng, thế nhưng số lượng chênh lệch, hắn nhất định thất bại như trước.
Thế cục vẫn vững vàng trong lòng bàn tay mình.
- Nga? Ba đánh một? Ai nói là ba đánh một, ha ha ha, ngươi đã thành tâm thành ý yêu cầu, vậy Bản Vương nổi lòng từ bi thỏa mãn ngươi một lần, triệu hoán thêm hai vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp sao? Như ngươi mong muốn!
Ngay khi lời của Sensi vừa dứt, trên mặt Tôn Phi một lần nữa lại nở nụ cười mỉa mai khiến Sensi cảm thấy phi thường bất an.
Chỉ thấy Quốc Vương Bệ Hạ nhẹ nhàng vỗ tay một cái.
- Ba!
Âm thanh thanh thúy vang lên trong không trung, một cỗ quang diễm kim sắc phóng lên cao, hóa thành một đạo đồ án kim sắc nở rộ như pháo hoa trên bầu trời đêm đen kịt, chói lòa mắt.
- Ha ha ha, một chi Xuyên Vân Tiễn, gặp lại thiên quân vạn mã!
Quốc Vương Bệ Hạ cười vui hớn hở, lòng thầm nói: “Trời đất ơi, lão tử rốt cục cũng có cơ hội nói ra lời thoại phong cách đến cực điểm này a!”
Trong nháy mắt tiếp theo, đã thấy phương hướng “Ngũ Kiếm Thiên Phong” phía sau núi Hương Ba thành lóe lên hai đạo quang diễm một trắng, một đen, từ mặt đất quần sơn đột ngột mọc lên, lóe lên một cái đã đi tới quảng trường, tốc độ cực nhanh, quả thực bất khả tư nghị.
Quang diễm hai màu trắng đen tản đi, bên người Tôn Phi xuất hiện hai đạo thân ảnh.
Một vị trung niên khoảng chừng ba mươi tuổi, lông mày rậm mắt to, thân khoác trường bào đen, bên hông là một hồ lô rượu hắc sắc không lớn không nhỏ, vóc người hắn cao ngất, cũng coi như là khôi ngô, người này có vẻ đặc biệt thích màu đen, toàn thân cao thấp thuần một màu đen, trên mặt lại mang theo vẻ mỉm cười làm người ta dễ sinh hảo cảm.
Một vị khác lại toàn thân cao thấp đều là trường bào màu trắng, một đầu tóc vàng đến vai, bộ dáng khoảng chừng bốn, năm mươi tuổi, thế nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa cơ trí và tang thương khó có thể hình dung, khiến người ta có một loại cảm giác thâm bất khả trắc, người này cũng coi như là thích màu trắng, ngay cả đai lưng và buộc tóc đều màu bạch ngân.
Hai người một đen một trắng, một trái một phải dường như hộ vệ đứng bên người Tôn Phi.
Chỉ một thoáng, Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi và hai vị trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái phía đối diện đều lâm vào chấn động mạnh mẽ, trên mặt là thần thái kinh sợ khó có thể kiềm chế, bởi vì lấy thực lực và ánh mắt cưa bọn họ, từ lúc hai luồng quang diễm phía sau núi Hương Ba thành lóe lên cũng đã cảm ứng được, hai người một đen một trắng vừa xuất hiện này thế nhưng cũng là cường giảTôn giả Đại Nhật cấp.
Hơn nữa, trung niên uy mãnh một thân bạch sắc, đối với đám người Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi cũng không xa lạ gì.
Thậm chí còn ngược lại, là người quen cũ.
- Thực sự là không nghĩ tới, Gabriel lão hữu, ngươi thế nhưng xuất hiện ở đây trong tình huống này, xem ra mấy lời đồn đãi đúng thật là xác thực, thân phận chân chính của Hương Ba Vương dĩ nhiên là Thần Chi Tử “Hắc Y Thánh Điện”, hôm nay đã tấn chức Giáo hoàng “Hắc Y Thánh Điện” sao?
Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi cau mày, tình thế phát triển ngoài dự kiến, hắn có chút bấn an, mở miệng hỏi.
Trung niên nhân tóc vàng uy mãnh này chính là một trong hai đại đầu sỏ “Hắc Y Thánh Điện”, Gabriel Batistuta.
- Ha ha ha, Lão Quỷ Sensi, không nghĩ tới chúng ta gặp mặt ở đây, không sai, Alexander Bệ hạ xác thực đã trở thành Giáo Hoàng của “Hắc Y Thánh Điện” ta, Lão Quỷ Sensi, ngươi thế nhưng bôi xấu Giáo Hoàng Alexander miện hạ, một sủng nhi được thần chi sủng ái lại bị nói là tà ác dị đoan, ngươi đây là đang chửi bới thần dụ giáo lí Thánh điện ta?
Batistuta trợn tròn hai mắt, cả người như bảo kiếm ra khỏi vỏ, phong mang tất lộ, trong lúc nói chuyện với Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi không chút khách khí.
- Người không biết không có tội, đã như vậy Bổn Hoàng thu hồi lại lời vừa nãy là được rồi.
Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi cười hắc hắc, không mặn không nhạt hóa giải lời chỉ trích của Batistuta, dừng một chút còn hỏi ngược lại:
- Bất quá, nghênh tiếp Angela Thánh Nữ trở lại Thánh Sơn giáo khu bắc vực là giáo chỉ của Pura Boutini miện hạ, “Hắc Y Thánh Điện” ngươi thân là một phần tử trong giáo khu bắc vực, sao dám không tuân theo giáo chỉ của giáo hoàng miện hạ, hiệp trợ Hương Ba Vương đối kháng với chúng ta, chẳng lẽ là muốn tách ra khỏi Thần Thánh Giáo Đình sao?
Hai người sớm đã hiểu rõ nhau, cũng không có hảo cảm gì, mở miệng chính là chụp mũ tội lỗi cho đối phương.
- Coi như là giáo chỉ của Giáo hoàng Pura Boutini thì thế nào? Angela Vương phi sớm đã trở thành Thánh Nữ của “Hắc Y Thánh Điện” ta, coi như là Giáo Hoàng giáo khu bắc vực Pura Boutini cũng không có quyền cướp Thánh Nữ của chi nhánh giáo phái khác đi? Đây chính là thần dụ thứ nhất quy định trong thần điều!
Batistuta không chút lo lắng, hắn đã sớm chuẩn bị lí do.
- Cái gì? Các ngươi thế nhưng…
Lần này sắc mặt của Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi đại biến.
Trong nháy mắt này, hắn đột nhiên minh bạch vì sao khi trước Hương Ba Vương thế nhưng không có một chút giật mình và phẫn nộ, thì ra hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng, rút củi dưới đáy nồi.
Nếu như Angela thật sự đã sớm trở thành Thánh Nữ của “Hắc Y Thánh Điện”, như vậy đúng như lời Batistuta nói, coi như là Giáo hoàng giáo khu bắc vực Pura Boutini đến cũng không có tư cách yêu cầu Angela trở thành Thánh Nữ của Thập Hiệt Giáo Phái, đây là sự tình tuyệt đối cấm trong giáo đình.
Đây xem ra, trong khoảng thời gian ngắn Giáo Hoàng Hồng Sa Sensi cũng không biết nên nói gì cho phải.
- Hừ, chuyện Hương Ba Vương trở thành Giáo hoàng “Hắc Y Thánh Điện” còn cần trải qua quyết định của Giáo hoàng và viện trưởng lão giáo khu bắc vực, trước khi lên Thánh Sơn Vạn Lưu phong nhận giáo chỉ của đệ nhất giáo hoàng Blatter miện hạ, tất cả đều chưa biết được, đã như vậy, Thánh Nữ Angela này cũng chưa được xác định, Thập Hiệt Giáo Phái chúng ta vẫn còn cơ hội!
Thấy Sensi rơi vào khốn cảnh, Remiott, một trong các trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái đột nhiên mở miệng nói.