Chuyện xảy ra bất ngờ, Angela lại không có chút vũ kỹ nào, biểu tình trên mặt còn chưa kịp biến hóa…
- Đáng chết! Dừng tay cho ta, a a a a a! !! !
Elena giữa không trung thần sắc đại biến, nàng chưa bao giờ lo lắng như thế, mắt thấy đã không kịp ngăn cản hết thảy, “Grand Matron Bow” trong tay lấy tốc độ mắt thường khó có thể phân rõ liên tục rung động, hàng loạt mũi tên cuồng bạo liên tiếp bắn ra, mỗi mũi tên xé rách vòm trời, trong hư không để lại từng khe hắc sắc đen kịt, tản ra lực lượng thôn phệ đáng sợ…
Thế nhưng, tốc độ tên vẫn chậm hơn nửa phần.
Hàn mang trong lòng bàn tay tên Thích Khách đã ấn tới cổ Angela…
…
…
Đại Nhật Dị Tượng “Tội Vực Chư Thần”.
Bầu trời huyết sắc, vô cùng vô tận thiểm điện huyết sắc chém xuống, giống như cơn giận của chư thần.
Trên mặt đất, một đạo bóng người mơ hồ không rõ liên tục biến đổi vị trí, một mặt tránh né thiểm điện, một mặt xuất thủ phản kích, thế cục thoạt nhìn tràn ngập nguy cơ.
- Ha ha ha, Hương Ba Vương, buông tha đi, từ thời khắc ngươi tiến nhập “Tội Vực Chư Thần” của bổn Hoàng cũng đã định trước, ngày hôm nay ngươi nhất định bại vong, mạnh mẽ chống đỡ chỉ là lãng phí khí lực mà thôi, hà tất cậy mạnh!
Giáo hoàng Hồng Sa Sensi đứng bất động trong hư không huyết sắc, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý.
Hắn cao cao tại thượng, dường như thần linh nắm trong tay tất cả, nhãn thần trêu tức nhìn về phía bóng người như giã thú bị vây khốn trong lồng sắt phía dưới.
Một mảnh trầm mặc.
Thân ảnh không ngừng tránh né phản kháng thiểm điện trong không trung, không có làm ra bất luận trả lời gì, thậm chí còn không thèm liếc hắn một cái.
- Ha ha ha, tốt, ta cũng muốn nhìn xem dưới tình huống không được bổ sung lực lượng, rốt cuộc ngươi có thể kiên trì đến mức nào…Thiên lôi đại nhật, huyết quang thiểm điện, xuống! !!
Vừa gầm, Giáo hoàng Hồng Sa Sensi vừa huy động “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” trong tay.
Chỉ một thoáng, trong bầu trời huyết sắc không ngừng có thiểm điện bổ xuống, số lượng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng lớn, càng ngày càng đáng sợ, ngay cả đại địa phía dưới cũng bị bổ ra thành vô số khe nứt, cát vô tận dưới nhiệt độ cực nóng của thiểm điện bị hòa tan thành dịch thể sềnh sệch hồng sắc, như là tiên huyết vô tận dâng trào mãnh liệt!
Oanh! !!
Một đạo thiểm điện huyết sắc to hơn một thước bổ xuống đầu Tôn Phi.
Tốc độ né tránh của bóng người chậm lại, mất đi tiết tấu vốn có, nhất thời bị mấy đạo thiểm điện khác rầm rầm oanh kích trúng, chỉ một thoáng bị bao phủ trong vô tận thiểm điện huyết sắc.
- Ha ha, ngươi nhất định phải chết!
Một màn này khiến Giáo hoàng Hồng Sa Sensi trên bầu trời rốt cục buông lỏng tâm xuống. Nói thật, tối nay hắn liên tục bị Hương Ba Vương dọa cho sợ, trước một màn này khiến hắn rốt cục cũng được thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hắn rất rõ ràng về lực lượng mà “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” phóng ra…
Trong lòng hắn cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng điều khiển Hắc Tiều Thạch Chi Trượng tiếp tục tấn cống.
Từng đạo thiểm điện liên miên không dứt như thần phạt liên tục hướng về phía thân thể Tôn Phi cuồng bạo bổ xuống, trong nháy mắt huyết sắc tràn ngập, che đi tất cả, trên mặt đất bổ ra một hố sâu thật lớn, thân hình Tôn Phi trực tiếp rơi vào đó không thấy bóng dáng.
Thiểm điện huyết sắc vẫn liên tục trảm xuống không ngừng.
Quá trình này giằng co hơn mười phút, lúc này Giáo hoàng Hồng Sa Sensi mới thu hồi thiểm điện, mà lúc này hố to trên mặt đất đã có đường kính hơn trăm thước, sâu không thấy đáy, từng sợi yên khí hắc sắc xông ra, bên trong không có chút động tĩnh nào.
- Ân? Không có bất luận khí tức gì, lẽ nào Hương Ba thành lại bị trực tiếp đánh chết như vậy?
Giáo hoàng Hồng Sa Sensi nhìn hố to trên mặt đất, trong lòng hồ nghi, từng bước tới gần mép hố, Hắc Tiều Thạch Chi Trượng cẩn thận che trước người, vẫn luôn duy trì cảnh giới, khom lưng cúi người, hướng về phía hố sâu nhìn lại.
Đúng lúc này, trong hố sâu đen kịt đột nhiên lóe ra một đạo quang huy kim sắc, dường như hạt cát vàng giữa đáy sông đen kịt, làm cho người ta mê say.
Sắc mặt Sensi đại biến, nhanh chóng thối lui về phía sau.
Đáng tiếc đã chậm.
Một đạo quang trụ kim sắc đáng sợ không ai có thể chống đối được từ dưới đáy vực sâu bắn ra tới trước ngực Sensi, may là Giáo hoàng Hồng Sa Sensi vẫn giữ đủ cảnh giới, Á Thần Đấu Binh “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” trước ngực không đợi Sensi thôi động đã phát ra phản ứng trong nháy mắt, tự động hộ chủ, một tầng thánh lực bạch ngân dũng mãnh tiến ra, chặn lấy một kích kia.
Dù vậy, cả người Sensi vẫn như bao tải rách bay ra phía sau.
- Ngươi…Thế nhưng còn chưa chết?
Khóe miệng Sensi tràn ra tiên huyết, mở to hai mắt, khó có thể tin được:
- Điều này sao có thể? Ở trong “Tội Vực Chư Thần” tiêu hao lực lượng thời gian dài như vậy mà lực lượng của ngươi không có một chút suy yếu? !
Bay ngược lại mấy trăm thước, lúc này Sensi mới chậm rãi lung lay hạ xuống mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ.
Hắn thật không ngờ bị sét đánh thời gian dài như vậy mà Hương Ba Vương vẫn còn lực lượng làm ra tập kích.
Sau một khắc, trong nháy mắt rơi xuống mặt đất, Sensi đột nhiên nhận ra điều không thích hợp.
Hắn ngẩn ngơ, trong mắt bắn ra tinh mang khó có thể tin được, đột nhiên như chính mình bị thiểm điện bắn trúng đoaàu, thân thể cứng ngắc trong nháy mắt, máy móc quay đầu nhìn bốn phương tám hướng, như là phát hiện chuyện gì bất khả tư nghị, đột nhiên chợt thất thố, không ngăn được mà hét lớn như lợn bị chọc tiết.
Thì ra trong nháy mắt này, hoàn cảnh đã thay đổi!
Giáo hoàng Hồng Sa Sensi đúng là bất khả tư nghị phát hiện, hoàn cảnh và không gian xung quanh trong nháy mắt triệt để thay đổi, không còn là không gian Đại Nhật Dị Tượng “Tội Vực Chư Thần” của mình nữa mà biến thành một động quật đen tối u ám, khắp nơi đều là lãnh khí tà ác âm trầm đáng sợ.
- Đây là có chuyện gì?
Sự tình khó có thể giải thích chợt xuất hiện khiến tâm thần Sensi thất thủ trong nháy mắt.
Nếu là dưới tình huống bình thường, thân là Giáo hoàng Hồng Sa, Sensi đã trải qua vô số bí mật, tâm trí đã sớm minh mẫn vô cùng, tuyệt đối không thất thố như vậy, thế nhưng một màn này lại phát sinh trong Đại Nhật Dị Tượng của chính mình, đây mới chính là nguyên nhân khiến hắn kinh khủng cực độ!