Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 816 - Chương 712: Ai Dám Cùng Ta Đánh Một Trận?

Quoc vuong van tue Full
Chương 712: Ai Dám Cùng Ta Đánh Một Trận?
 

Quả nhiên, trong nháy mắt tiếp theo, một màn mà Chris Sutton mong đợi xuất hiện rồi…

Vẫn là tiếng cười bá đạo như cũ, lấp đi tiếng hoan hô của người Lyon, truyền ra từ trong vô tận phong nhận.

Ngay sau đó là một bóng người nhanh như tia chớp.

Bóng người từ trên bầu trời đánh lên vô tận phong nhận thần binh, loạn lưu thần binh kia căn bản là không cách nào tới gần thân thể hắn, trong nháy mắt đã tới gần trước người cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon, đưa tay lên nắm chặt cổ hắn như nắm cổ một con gà!

- Ngươi…Làm sao làm được?

Cảm nhận được khí tức tử vong, trong nháy mắt này cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon tựa hồ như minh bạch ra cái gì, vẻ mặt đều là thần sắc bất khả tư nghị:

- Điều này là không có khả năng…Ngươi không phải là cao thủ Nguyệt cấp, ngươi…rốt cuộc là ai?

- Ngươi không xứng biết.

Tôn Phi trả lời, trước sau không thay đổi gì.

Cổ tay hắn nhẹ nhàng ngắt một cái, đem cổ đối thủ bẻ gãy giống như bẻ một khúc gỗ mục!

Xoạch!

Cường giả Nguyệt cấp xuất chiến cuối cùng của đế quốc Lyon mất đi lực chống đỡ, thi thể nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.

Giống như một đầu lợn từ trên cao rơi xuống, kích khởi lên vài tia bụi bặm, không có gì hơn.

Trên chiến trường, tất cả mọi người đều bị một màn vừa rồi làm cho chấn động đến ngây người, mấy vạn người trên chiến trường đột nhiên xuất hiện một mảnh vắng vẻ yên tĩnh hiếm thấy.

Nguyên bản binh lính Lyon còn đang hoan hô kịch liệt lúc này trở nên lặng yên không một tiếng động, biểu tình trên mặt từng binh sĩ Lyon ngây ngốc, há hốc mồm thế nhưng không phát ra được âm thanh nào, bọn họ đã dưỡng thành thói quen khi hơn sáu mươi giờ qua đều nhìn thấy cảnh tượng cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon đại triển thần uy đem các cao thủ người Zenit đê tiện chém rụng, lúc này đột nhiên xuất hiện một màn này làm cho bọn họ lâm vào mê man, không thể tin được những gì chính mình nhìn thấy.

Mà binh sĩ Zenit hầu như đã tuyệt vọng, trong nháy mắt này chỉ cảm thấy kích động đến nỗi tim sắp nhảy ra ngoài, có người vô thức la lên, có người dùng binh khí trong tay đánh lên khôi giáp, có người hô to “Vô địch”, có người cười ha hả, cũng có người trào nước mắt!

- Ha ha ha, cái gọi là cường giả Nguyệt cấp đế quốc lục cấp Lyon sao? Làm cho ta quá thất vọng rồi!

Thân hình Tôn Phi lóe lên một cái, đi tới trên hư không tường thành, đưa lưng về phía cửa thành, đối mặt với hàng ngàn đại quân Lyon cười ha hả, quát lớn:

- Trong người Lyon, còn ai dám cùng ta đánh một trận?

Âm thanh dường như thần nộ, cuồn cuộn kích độn trong thiên địa, vang vọng bên tai mỗi người.

- Là hắn? Người kia…là Hương Ba Vương Alexander? Hắn cư nhiên tới?

Trên đầu thành, rốt cuộc Arshavin trong trận doanh Zenit đã biết thân phận chân chính của cường giả đột nhiên xuất hiện này, trong lòng kinh ngạc vô cùng, một cỗ phẫn hận rất tự nhiên xông lên đầu, bất quá rất nhanh lại bị một cỗ tâm tình khác thay thế, áp lực thủ thành nặng nề trong lòng hắn ở thời khắc này cũng rất nhanh tiêu tan thành mây khói.

Hiển nhiên ngay cả thân là quân thần đế quốc, trong tiềm thức Arshavin cũng tạo thành tiềm thức không thể chiến thắng Hương Ba Vương, có hung nhân tuyệt thế như vậy tọa trấn đế đô, nguy cơ chồng chất đều được phá vỡ.

- Chỉ là hy vọng hắn không hồ đồ, nếu như vi phạm quân kỷ…

Trong lòng Arshavin nảy sinh ác độc, bất quá rất nhanh thì ý thức được, coi như Hương Ba Vương có vi phạm quân kỷ, tựa hồ chính mình cũng không thể làm gì được hắn.

Cùng lúc đó, trong binh lính bình thường cũng có một ít người nhận ra thân phận của Tôn Phi.

- Là Hương Ba Vương, ta biết, đây là cao thủ, Hương Ba Vương Alexander!

- Ta nhận ra hắn, chính là Hương Ba Vương mà thời gian trước đại náo đế đô, chính là hung nhân đáng sợ kia!

- Là hắn, đích thật là hắn, thật là không nghĩ đến, cái hung nhân này thế nhưng đến bảo vệ đế đô, những tên quý tộc chết tiệt, không phải nói Hương Ba Vương là một phản đồ đê tiện sao? Thế nào hiện tại, ngược lại chính hắn xung phong liều chết tới bảo vệ thành, không giống với đám quý tộc kia!

- Đây còn phải nói, những tên quý tộc có kẻ nào tốt đẹp gì, bọn họ chửi bới Hương Ba Vương, vừa lúc nói rõ Hương Ba Vương mới chân chính là người tốt!

- Đúng vậy, nhớ năm đó Vũ Thánh đại đế quốc âm mưu hãm hại Vũ Thánh Krasic chúng ta, lúc đó chính là Hương Ba Vương không để ý nguy hiểm, bắt được mấy người Vũ Thánh đế quốc, các ngươi suy nghĩ một chút, người được Vũ Thánh Krasic giao phó có thể là kẻ phản quốc sao?

- Vừa nói mới nhớ, đúng là như vậy!

- Ha ha ha, những thứ khác ta không biết, ta chỉ biết là, bây giờ Hương Ba Vương liên tục chém giết hai cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon, trợ giúp chúng ta thủ hộ Saint Petersburg, chỉ bằng điểm này, hắn chính là đại anh hùng đế quốc Zenit chúng ta!

Thân phận của Tôn Phi rất nhanh đã được các binh lính truyền ra, nhấc lên từng đợt ồn ào náo động, coi như là một ít quý tộc lúc trước cố ý nói xấu Tôn Phi khiến các binh sĩ hiểu lầm, ở thời khắc này cũng hoan hô nhảy nhót, bởi vì mọi người đều biết…Thực lực Hương Ba Vương siêu phàm nhập thánh, không cần bàn luận, có một cường giả như vậy đứng ở bên mình, đây mới chính là điều quan trọng nhất.

- Hương Ba Vương vô địch! Vô địch! Vô địch!

- Thần võ! Thần võ! Ha ha, có ai dám cùng Hương Ba Vương đánh một trận?

- Người Lyon ngu xuẩn, lúc này bị sợ đến choáng váng rồi đi? Ha ha ha, chúng ta có Hương Ba Vương, lũ xâm lăng chết tiệt, nhanh về nhà bú sữa mẹ đi thôi!

Không cần các quan quân kích động, quân lính tầng chót Zenit hô to tên Tôn Phi, một lần nữa tinh thần lên cao, sĩ khí tăng vọt lên, cười ha ha khiêu khích người Lyon, tràng diện chiến tranh trong nháy mắt hoàn toàn nghiêng về phía Zenit.

Dưới tường thành, hàng vạn binh sĩ Lyon, trong nháy mắt này cơ hồ là đồng loạt vô ý thức quay đầu lại, nhìn về phía bản doanh phía sau, bọn họ cũng muốn biết, bên mình rốt cuộc có còn cường giả hay không, ai dám hiện thân cùng Hương Ba Vương đánh một trận?

- Không biết sống chết, may mắn thắng một trận thì quên hết tất cả, đúng thật là dân đen đế quốc đê cấp, ha ha ha, để bản tọa báo thù vì đồng bạn, tống ngươi xuống địa ngục đi!

Một đạo âm thanh vang dội, từ đại doanh đế quốc Lyon truyền đến.

Ngay sau đó một đạo thân ảnh khôi ngô xuất hiện nhanh như thiểm điện, tóc dài vàng kim, mặt chữ điền, sắc mặt kiên nghị kiêu căng, một thân trường bào hắc sắc, phiêu dật đến cực điểm, trong nháy mắt đã đến trên chiến trường, lăng không chỉ vào Tôn Phi, khinh miệt nói:

- Cho tên đáng thương ngươi hai lựa chọn, một là tự sát, hai là để bản tọa hành hạ ngươi đến chết?

Bình Luận (0)
Comment