Từng đạo quân hào vang dội từ trong liên quân hỗn loạn vang lên.
Thiết kỵ Zenit dừng công kích quân doanh liên quân, liên quân bắt được cơ hội thở dốc, thời điểm then chốt bắt đầu phản kích.
Một màn trên bầu trời khiến Gomis điên cuồng cười to, sĩ khí liên quân tăng mạnh, mà kỵ binh Zenit mất đi cường giả tuyệt thế như Tôn Phi tọa trấn, bọn họ tuy rằng hung hãn nhưng lại không có cao thủ bảo hộ, hơn nữa nhân số cũng nằm ở thế xấu, rốt cuộc bọn họ trở nên gian nan, thương vong cũng từ từ tăng lên.
…
…
Cửa chính Saint Petersburg, dưới địch lâu.
- Điện hạ, việc lớn không tốt a, Hương Ba Vương thế nhưng tử trận, mất đi hắn bảo hộ, đám tạp quân chết tiệt kia rất nhanh sẽ tổ chức phản kích hữu hiệu, nhân số chúng ta thiếu, mau điều quân đoàn kỵ binh rút về thôi!
- Đúng vậy, điện hạ, quyết định nhanh đi, ngày hôm nay chúng ta đã lấy được chiến tích không tồi, lại để kỵ binh xung phong liều chết như vậy, chỉ sợ là muốn toàn quân bị diệt a!
- Địch đông ta ít, kỵ binh của chúng ta sắp bị trùng cho không đứng dậy được rồi…
Các tướng lĩnh Thiết Huyết Doanh, từng người mang sắc mặt phẫn nộ đau khổ, không thể tránh được tâm đang rỉ máu, tuy rằng bọn họ từ trước đến nay đều ở trạng thái đối địch với Hương Ba Vương, thế nhưng giờ khắc này lại cùng chung mối thù, bọn họ không lộ ra chút dáng vẻ hả hê nào, trái lại vẫn giữ đủ lý trí, khuyên bảo quân thần Arshavin trong sự đau khổ, hạ lệnh rút kỵ binh về.
Mà lúc này trên mặt Arshavin cũng lộ vẻ giãy dụa hiếm khi có.
Hắn đứng trên công sự trước tường thành, chăm chú nhìn dư ba phía xa xa đang chậm rãi tán đi như muốn tìm thứ gì đó, bàn tay nắm chặt tường đá, hai tròng mắt bắn ra từng đạo tinh quang, tư tưởng kịch liệt giãy dụa, cuối cùng hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, hai hàng lông mày nhíu chặt, bắt đầu suy nghĩ cái gì.
Không đến mười giây, huyệt thái dương của Arshavin thế nhưng thấm ra từng giọt mồ hôi huyết sắc đỏ thẫm. Đây là do suy nghĩ kịch liệt mà ra.
Các tướng lĩnh tâm phúc bên cạnh hắn mấy chục năm qua, mỗi lần chiến đấu trước đây đều thấy Arshavin chỉ huy như định, chưa bao giờ thấy quân thần đế quốc rơi vào trạng thái khó xử như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám mở miệng nói gì, rất sợ ảnh hưởng đến phán đoán của quân thần đế quốc.
Một phút trôi qua dài dằng dặc như cả thế kỷ.
Rốt cuộc Arshavin cũng mở mắt, ánh mắt của hắn lúc này đã trở nên vô cùng kiên định.
- Truyền lệnh, kỵ binh tiếp tục trùng kích, bất luận thương vong, nhất định phải khiến liên quân địch loạn lên, đồng thời ra lệnh: quân đoàn “Lôi Thần Chi Tiên” cửa tây, “Cự Lực Binh Đoàn” cửa bắc, “Cổn Thạch Quân Đoàn” cửa nam, “Bạo Tuyết Binh Đoàn” cửa đông, lập tức tất cả đều rút ra bai phần ba binh lực tinh nhuệ nhất, do tự thân quân đoàn trưởng dẫn dắt, trùng kích đại doanh liên quân cho ta, không được đến trễ, người trái lệnh này chính là phản quốc, toàn thành xuất kích, thành bại đều ở hành động lần này!
Mỗi câu mỗi chữ của Arshavin rõ ràng trong tai mọi người.
- Cái gì?
Các tướng lĩnh tâm phúc bên cạnh đều quá mức sợ hãi.
Bọn họ thật không ngờ, sau khi trải qua tự hỏi kịch liệt, đại hoàng tử Arshvin thế nhưng hạ lệnh điên cuồng như vậy, nếu như không phải từ chính miệng quân thần đế quốc Arshavin nói ra, bọn họ nhất định sẽ cho rằng kẻ ra quyết định này chính là một kẻ điên.
- Truyền lệnh, từ quân đoàn trưởng Thiết Huyết Doanh cho tới người phụ bếp, đánh xe, trong vòng mười phút hoàn tất tập kết, tất cả mặc áo giáp cho ta, cầm binh khí, theo ta ra thành giết địch!
Arshavin hiển nhiển là đã hạ quyết tâm, muốn nhất quyết tử chiến, đem toàn bộ quân lực đế quốc vào trong chiến đấu.
Từ trước đến nay, hắn hạ quân lệnh đều rất ít khi giải thích cho các tướng lĩnh cái gì.
Lúc này đây lại vỗ vai một vị tướng lĩnh trẻ tuổi bên cạnh, lại nhìn những người khác một chút, cuối cùng nói ra một câu giải thích hiếm thấy…
- Phải tin tưởng Hương Ba Vương!
Phải tin tưởng Hương Ba Vương?
Lời này đổi lại vào thời điểm và địa điểm khác, từ trong miệng đại hoàng tử Arshavin nói ra sẽ có vẻ phi thường buồn cười và xấu hổ, thế nhưng ở thời khắc này, nghe vào trong tai các tướng lĩnh và binh sĩ Thiết Huyết Doanh lại có một loại cảm giác vinh quang và khí tức thần thánh, trên thân vị quân thần đế quốc này mơ hồ bộc phát ra quang huy chói mắt.
Như là đáp lại quyết định của Arshavin, lời của hắn vừa hạ xuống, đột nhiên trên bầu trời xa xăm truyền đến từng đợt tiếng nổ ùng ùng, âm thanh thật lớn che đi tất cả âm thanh trên chiến trường, kinh khủng vô cùng.
Mọi người kinh hãi, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trong hư không xa xa, sáu tọa chiến hạm Huyền Khả khổng lồ sâm nghiêm dường như chư thần trên bầu trời quan sát đại địa, đột nhiên nhất tề lắc lư rung động, như là có một bàn tay khổng lồ vô hình nắm lấy chúng, dưới sự rung lắc kịch liệt, vòng bảo hộ lam sắc trên thân Huyền Khả lấy tốc độ cực nhanh ảm đạm xuống, tiếp theo là tựa hồ bị mất đi động lực, lung la lung lay bắt đầu rơi xuống đất.
- Đó là…
Các tướng lĩnh Thiết Huyết Doanh đại hỉ, ánh mắt lộ ra vui mừng bất khả tư nghị.
- Là Alexander, Hương Ba Vương Alexander! Ha ha, đúng thật là hắn!
Ngay cả Arshavin cũng cười ra tiếng hiếm thấy, đây là lần đầu tiên từ trước đến nay, khi nhắc đến cái tên Alexander mà quân thần đế quốc cười hài lòng kích động như vậy.
Quả nhiên, mơ hồ thấy quang diễm hoàng kim sắc lóe lên một lần nữa.
Chính là quang diễm lực lượng của Hương Ba Vương “Một Quyền Hoành Thiên”.
Hương Ba Vương Alexander không có chết!
Trên tường thành Saint Petersburg truyền ra một mảnh hoan hô kích động khó có thể ngăn chặn.
- Ha ha ha, tốt, thật tốt quá, giết! Lập tức truyền lệnh, toàn quân xuất kích!
Arshavin cao giọng hét lớn, âm thanh kích động, cả người hắn lóe ra đấu khí kim sắc, như là hùng ưng thả người nhảy xuống tường thành, binh sĩ Thiết Huyết Doanh đã sớm chờ ở phía dưới, quân thần đế quốc hét lớn một tiếng, rút bảo kiếm bên hông ra giơ cao lên.
Phía trước là cửa thành cương thiết thật lớn, phía sau là binh lính tinh nhuệ Thiết Huyết Doanh như nước lũ.
Gió thổi qua nhấc lên áo choàng hắc sắc của quân thần đế quốc, cũng thổi lên một đầu tóc dài hồng sắ giống như một đoàn hỏa diễm thiêu đốt.
- Chúng ta không muốn chiến tranh, cũng chán ghét mang vết thương đao kiếm, thế nhưng khi chúng ta bị ép phải cầm vũ khí lên, người Zenit anh dũng nhất định không khuất phục dưới cường quyền và bạo lực, hôm nay, dũng giả đế quốc, Hương Ba Vương Alexander anh dũng vô địch đã khiến cho âm mưu xâm lược của kẻ địch thất bại, binh lính anh dũng, theo ta cùng nhau giết ra cửa thành, đánh tan lũ người xâm lăng ghê tởm này!
Cửa thành mở ra, một luồng ánh sáng sáng ngời chiếu vào cửa.
Phóng ngựa huy kiếm, đại hoàng tử Arshavin chính là người xông ra ngoài đầu tiên.
Phía sau chính là binh lính Zenit cuồn cuộn như nước lũ.
…
…
Cơ hồ là cùng một lúc, bốn chiếc Huyền Khả loại nhỏ của đế quốc Dortmund đã mất đi động lực huyền phù, lung lay lung lay rơi xuống phía dưới.
Tiếng cảnh báo chói tai, quang diễm cảnh báo hồng sắc gai mắt điên cuồng mà lóe lên trên Huyền Khả.
Trên boong thuyền, các binh sĩ mặc chiến bào hoàng sắc Dortmund đi tới đi lui, chuyện Huyền Khả mất đi động lực như vậy, đối với những binh lính tinh nhuệ đã trải qua huấn luyện này mà nói tựa hồ cũng không phải là chuyện xa lạ. Lúc đầu bọn họ còn duy trì trật tự toàn lực đi sửa chữa, đồng thời vẫn duy trì đủ cảnh giới. Thế nhưng rất nhanh, người Dortmund rốt cuộc phát hiện, bốn chiếc Huyền Khả thật sự đã mất đi khống chế, căn bản không cách nào sửa lại được.
Hoảng loạn và sợ hãi nhất thời tràn đầy trong lòng các binh sĩ Dortmund.
- Chuyện gì xảy ra?
Trên hạm thủ chiếc chiến hạm Huyền Khả đầu tiên, hoàng tử Gomis đế quốc Lyon nhíu mày, bản năng Vũ giả khiến hắn cảm thấy một tia không ổn, hắn đang muốn xoay người chạy trốn, đúng lúc này, thân thể hắn đột nhiên cứng đờ, phía sau truyền đến một đạo âm thanh quen thuộc khiến hắn sợ hãi.
- Xin lỗi đã để ngươi đợi lâu, hiện tại ta có thể rút ra chút thời gian để giết ngươi được rồi!
Không biết khi nào thân thể Tôn Phi đã xuất hiện trên hạm thủ Huyền Khả, đứng ở phía sau Gomis, trên mặt mang theo dáng cười trêu tức, trong đôi mắt cũng phụt ra sát cơ, khiến tâm hoàng tử Lyon như rơi vào hố băng, cảm nhận được tử thần triệu hoán.