Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 828 - Chương 724: Người Như Vậy Thật Đáng Sợ

Quoc vuong van tue Full
Chương 724: Người Như Vậy Thật Đáng Sợ
 

Bởi vì Gundogan đột nhiên phát hiện, thời điểm hắn cho rằng tất cả đều ở trong lòng bàn tay mình thì đối diện, vẻ mỉa mai trên mặt Tôn Phi càng ngày càng đậm, cái loại thần thái và ánh mắt này giống như là nhìn một vở hài kịch vậy.

Trong nháy mắt hắn bị loại biểu tình khinh miệt này của đối thủ chọc giận rồi.

Bất quá, nhiều năm nay hắn luôn suy trì lãnh tĩnh không hiện ra thần sắc hỉ nộ, vì vậy hắn khắc chế lửa giận đang bộc phát trong lòng, bởi vì hắn còn có âm mưu lớn hơn, ở trong gia đình vương giả bao năm khiến hắn đã sớm minh bạch, trước lợi ích thì sở thích và cảm xúc cá nhân đều là bé nhỏ không đáng kể.

Hắn chịu đựng tức giận, cau mày nói:

- Thoạt nhìn, tựa hồ các hạ đối với đề nghị của ta không cảm thấy có hứng thú lắm thì phải, ta thực sự là hiếu kỳ, ngươi cứ như vậy tự tin thái quá vào thực lực của đế quốc Zenit hay sao? Lẽ nào ngươi khờ dại cho rằng, ngày hôm nay chiến thắng trận này thì có nghĩa các ngươi có thể đối kháng với đế quốc Dortmund sao? Ha, chẳng qua chỉ là một đế quốc nhất cấp mà thôi!

Nói xong, hắn thể hiện ý uy hiếp trên mặt vô cùng đậm.

Tôn Phi lắc đầu, nở nụ cười:

- Không, ta chỉ là tự tin đối với thực lực của chính mình mà thôi.

Gundogan giật mình, trong nháy mắt minh bạch ý tứ của Tôn Phi.

Cũng như mấy vị tướng lĩnh bên người, lúc này trên mặt hắn cũng hiện ra một tia phẫn nộ khinh thị.

Hắn xem ra, chính mình thân là hoàng tử thực quyền một đế quốc bát cấp, thân phận địa vị tôn quý, có thể hạ mình nói chuyện ôn hòa như vậy với một tên thổ dân đế quốc thấp cấp đã là nhượng bộ lắm rồi, kẻ trước mắt này thật sự là quá càn rỡ!

Cho dù Gundogan có tâm cơ vô cùng thâm sâu, thế nhưng từ trước tới nay ở trong đế quốc Dortmund hắn vẫn luôn cao cao tại thượng, dưỡng thành tính tình cao ngạo tự phụ, chuyện này cũng làm cho hắn triệt để tức giận.

- Thế nào? Không tin tưởng?

Nụ cười trên mặt Tôn Phi càng ngày càng đậm:

- Là tự ngươi nói qua, ở thế giới này, kẻ mạnh là vua, chỉ có cường giả mới có quyền lên tiếng, mà bây giờ, ở trước mặt các ngươi, ta là cường giả, chỉ ta mới có quyền nói chuyện, mà ngươi, thân là kẻ yếu nhưng lại nói nhiều như vậy, ngươi nghĩ rằng ta cố kỵ cái gì mà đế quốc bát cấp chó má phía sau ngươi, không dám giết các ngươi sao?

- Lớn mật, ngươi đây là muốn chết!

- Làm càn, dám nói như vậy với Gundogan điện hạ!

Mấy vị tướng lĩnh Dortmund trên hạm thủ đều vô cùng tức giận, giương cung bạt kiếm, thế nhưng lại cố kỵ thực lực của Tôn Phi, không dám tùy tiện ra tay.

- Ngươi…Ngươi chớ quên, nhân tộc trên đại lục các đời trước đã sớm nói: thế lực, cũng là một loại thực lực, ngươi thật sự rất mạnh, thế nhưng thế lực phía sau ngươi thật sự là quá yếu.

Gundogan rốt cuộc cũng hiện ra sắc mặt giận dữ, hắn chưa bao giờ bị người khác chỉ vào mũi mắng không chút khách khí như vậy, nhất là cái kẻ mắng mình này lại chỉ là một thổ dân đê tiện đế quốc thấp cấp mà thôi.

Sự nhẫn nại của hắn đã sắp đến cực hạn.

- Phải không? Thế nhưng ta nhớ rõ, người đời trước còn có nói một câu: đại dương thao thao nước, thế nhưng khó có thể vượt qua vạn núi dập tắt hỏa diễm trong rừng rậm đại lục.

Tôn Phi chậm rãi tới gần nơi Huyền Khả lĩnh chủ cấp tọa, nhe răng lộ ra hàm răng trắng noãn, cười nói:

- Nếu như ta muốn giết các ngươi, thế lực phía sau các ngươi có thể đuổi tới cứu các ngươi kịp sao?

Nói đến đây, Tôn Phi đột nhiên giơ tay, đón gió triển khai, một quyển trục tràn đầy vị đạo cổ kính tang thương triển khai trong nháy mắt.

Một cỗ ma pháp kỵ dị ba động chợt lóe rồi biến mất.

Gundogan đối diện tuy rằng đã nhận ra khí tức đáng sợ vọt tới, thế nhưng lấy thực lực Tôn giả Đại Nhật cấp hạ đoạn cảu hắn, thế nhưng khó có thể né tránh, trong nháy mắt bị một tầng bảo hộ trong suốt mỏng như cánh ve nhốt lại trong đó.

Vòng bảo hộ ma pháp này thoạt nhìn giống như giọt nước lớn, xuất hiện không hề có dấu hiệu, căn bản không thể né tránh, tầng bảo hộ phản xạ ra quang huy nhàn nhạt, cũng không hề có ký hiệu ma pháp lay động, cũng không có khí tức bàng bạc cỡ nào, thế nhưng mặc cho Tôn giả Đại Nhật cấp như Gundogan giãy dụa thế nào cũng không thể phá vỡ bọt khí này.

- Đây là thứ gì? Ngươi…Mau thả bản hoàng tử!

Đối mặt với thứ giam cầm kỳ dị, mặc dù Gundogan có thực lực cường hãn cũng không khỏi cảm thấy một tia hoảng loạn.

- Thổ dân đê tiện chết tiệt, hành vi của ngươi sẽ đem đến đại giới máu chảy thành sông, Zenit các ngươi xong rồi, ngươi cũng xong rồi, hoàng thất Dortmund sẽ không bỏ qua cho ngươi, tiện chủng đáng chết, còn không mau thả hoàng tử điện hạ ra?

Các tướng lĩnh trên Huyền Khả quá sợ hãi, cả người lóe ra quang diễm gai mắt, nổi điên lên rút đao kiếm ra, nhất tề nhằm về phía Tôn Phi.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Tiên huyết phụt ra.

- Thổ dân? Ha ha ha, thực sự là không biết đến cái gọi là kiêu ngạo, cuồng vọng không có giới hạn, nhìn xem rốt cuộc ai mới là thổ dân thương cảm!

Một ngón tay của Tôn Phi điểm ra, kiếm khí kim sắc từ ngón tay hắn phụt ra, xé rách trời cao.

Các cường giả Nguyệt cấp vọt tới trước mặt đều bị kiếm khí chém, từng tên bị xuyên thủng mi tâm, mất đi sinh mệnh, liên tiếp rơi xuống từ không trung, ngã thành huyết bọt.

Này căn bản là một hồi tàn sát nghiêng về một phía!

- Nếu chọn làm kẻ xâm lược sẽ phải đại giới tử vong, cường giả đế quốc bát cấp sao? Uy phong thật lớn a, ở trong cảnh nội Zenit tùy ý đốt giết đánh cướp, trong vòng lãnh thổ phía nam máu chảy thành sông, tàn sát mấy trăm thôn trang thành trấn, thi thể con dân Zenit ta còn chưa lạnh, tiên huyết không lạnh, anh linh không xa, hôm nay nhìn Bản Vương đòi lại một khoản lợi tức, để linh hồn mấy chục vạn lão ấu, phụ nữ, trẻ em chết thảm dưới đao các ngươi được ngủ yên!

Lúc trước Tôn Phi đã sớm nhận được tình báo của “Tín Phóng Bạn”, liên quân thập đại đế quốc xuôi nam tới đây, thi hành chính sách diệt sạch tộc, đem người Zenit coi là thổ dân đê tiện, tùy ý giết chóc, nơi chúng đi qua ngàn dặm đất khô cằn, sinh linh đồ thán, thật sự là người người oán than, chuyện này từ lúc đầu khi Kagawa dùng Huyền Khả lĩnh chủ cấp, không phân biệt tốt xấu pháo oanh Hương Ba thành thì Quốc Vương Bệ Hạ đã nhìn ra rồi.

Quốc Vương Bệ Hạ đã sớm căm thù lũ xâm lược tay đầy máu tanh này đến tận xương tủy, vì vậy ra tay tuyệt đối không chút lưu tình nào.

- A…Không!

Một gã cường giả Nguyệt cấp Dortmund oán độc rống to, bị Tôn Phi giơ tay điểm một cái thành huyết vụ.

- Ngươi là ma quỷ, Dortmund tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi…A…!

Một tên khác thực lực nửa bước tới Tôn giả Đại Nhật cấp xoay người chạy trốn, trong lòng không cam còn lên tiếng nguyền rủa liền bị một dấu quyền kim sắc bắn trúng, nhất thời tứ phân ngũ liệt, tàn chi bay đầy trời.

- Tha mạng a, tha mạng, chẳng qua ta chỉ giết mấy nô lệ Zenit mà thôi…

Một vị cường giả Nguyệt cấp thực lực không cao sợ đến run cả người, không lựa lời nói, lời còn chưa hết đã bị Tôn Phi một quyền oanh thành cặn bã.

Trong lúc thoáng qua đó, năm, sáu danh cường giả Nguyệt cấp Dortmund hầu như tử thương không còn.

Thân ở trong viên cầu trong suốt, con mắt hoàng tử Gundogan như muốn nứt ra, liều mạng giãy dụa, muốn thoát khỏi vòng giam cầm nhưng không hề có tác dụng, một cỗ hàn khí vô biên mọc lên trong lòng hắn, hắn rốt cục minh bạch, cái tên cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp Zenit này thật sự là một kẻ điên bất chấp hậu quả, ngươi như thế vậy thật sự rất đáng sợ!

Bình Luận (0)
Comment