Tôn Phi cũng không làm giá Vũ Thánh đế quốc gì, nói chuyện rất tùy ý, bốn người hàn huyên một trận, Sutton dần dần phát hiện, chính mình tựa hồ bây giờ mới chân chính biết một chút về nam nhân thần thoại trước mắt này, những lời tầng lớp quý tộc đế đô đánh giá Hương Ba Vương nào là “Hương Ba Vương thô lỗ dã man”, “Hương Ba Vương thô tục bất kham”, “Hương Ba Vương không có giáo dưỡng”, “Hương Ba Vương tự đại cuồng ngạo”, căn bản đều là lời đồn nhảm vô căn cứ, Hương Ba Vương chân chính, chỉ khi ngươi trở thành bằng hữu của hắn mới có thể lý giải được.
Sutton mang trong lòng cảm kích, biểu thị cảm tạ với Tôn Phi vì giúp hắn đề thăng cảnh giới.
Tôn Phi khoát khoát tay, cười giải thích:
- Coi như cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp cũng không có khả năng ngạnh sinh đề thăng một người lên tới cảnh giới Nguyệt cấp, như vậy chẳng phải là có thể sinh ra lượng lớn cường giả Nguyệt cấp sao? Những cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp cao đẳng trong đế quốc chẳng phải sẽ coi cường giả Nguyệt cấp như con kiến hôi sao? Điều chủ yếu vẫn là thực lực của chính ngươi đã mơ hồ đạt tới bình cảnh, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá, con đường Vũ Giả trước hết phải kiên quyết tiến thủ, đề thăng cảnh giới, thực lực, vận khí, dũng khí, tinh thần…thiên thời địa lợi, thiếu một thứ cũng không được, ngày ấy ở dưới tường thành, tinh thần ngươi nằm ở trạng thái tốt nhất, tức giận bừng bừng phấn chấn, toàn thân vùi vào trong chiến đấu, chính là “trạng thái tức giận” trong tứ đại trạng thái cần nhất lúc đột phá của Vũ Giả, bản tọa cũng chỉ là giúp đỡ một chút, chủ yếu vẫn là dựa vào sự cố gắng của chính ngươi, nếu như ngày ấy đối mặt với cường giả Nguyệt cấp đế quốc Lyon mà ngươi sinh tâm sợ hãi, né tránh, coi như bản tọa thực lực thông thiên cũng không có cách nào trợ giúp ngươi đề thăng cảnh giới!
Những lời Tôn Phi nói đều là sự thật.
Lúc đó trạng thái của Sutton giống như đôi tình nhân tình cảm đang phát triển tới mức chỉ còn lại một tầng cửa sổ, Tôn Phi chỉ đóng vai trò như bà mối, ra tay đẩy vỡ cánh cửa đó, còn lại tất cả tự nhiên là nước chảy thành sông. Nếu như đổi lại là người khác Tôn Phi cũng không có khả năng thuận lợi ngạnh sinh đề thăng tới cảnh giới cường giả Nguyệt cấp như vậy.
Bất quá mặc dù là như thế, Sutton vẫn liên tục cảm tạ như cũ. Chính hắn cũng biết, tuy rằng nói là như thế, thế nhưng dựa theo lĩnh ngộ đột phá của chính mình, chí ít cũng cần một, hai năm mới có thể tấn cấp đến cảnh giới Nguyệt cấp, hơn nữa, đạt được lực lượng quán chú của cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp, thân thể cảm thụ qua lực lượng của Tôn giả Đại Nhật cấp, tương đương với trong cơ thể trồng xống một mầm mống cường giả, ngày sau lực lĩnh ngộ của chính mình càng cao, tất nhiên là thuận buồm xuôi gió, chính là cơ duyên ngàn năm khó gặp.
Tôn Phi gật đầu, nhìn Sutton, tiếp tục nói:
- Ngày hôm nay mời ngươi tới Vũ Thánh sơn, kỳ thực cũng không phải là ý của ta mà là hoàng thất truyền xuống đại đế lệnh, muốn ngươi từ nay về sau từ bỏ chức vị Kỵ Sĩ Tài Quyết, rời khỏi Kỵ Sĩ điện, nhất tâm tu luyện vũ kỹ ở Vũ Thánh sơn, không biết ngươi có nguyện ý hay không?
Sutton ngẩn người, nhất thời minh bạch.
Nếu đổi lại là một năm trước, hắn tuyệt đối không bỏ qua vinh quang và huy hoàng của Kỵ Sĩ Tài Quyết, không muốn lưu lại nơi cô sơn này phí hoài năm tháng, Vũ Thánh sơn mặc dù tốt, thế nhưng đối với thanh niên như hắn mà nói, dường như áo gấm đi đêm, khó có thể khoe khoang, thật sự là khó chịu, thế nhưng trải qua sự tình hơn một năm nay, tâm tình tự đại tự phụ của Kỵ Sĩ Tài Quyết ngày xưa đã sớm biến mất, tự nhiên là đại hỉ, vội vàng đáp ứng.
- Ân, hiện nay trên đại lục, khói thuốc súng tái khởi, loạn chiến đế quốc đã bộc phát, đế quốc Zenit tuy rằng an cư ở phương bắc đại lục, không vào vòng chủ lưu chiến loạn nhưng cũng khó bảo toàn, lần này thập đại đế quốc liên hợp xâm lấn, bộc lộ ra quá nhiều vấn đề, mà chủ yếu tự nhiên là do thiếu hụt lực lượng cao đoan, số lượng cường giả Nguyệt cấp thật sự là quá ít, lần này hoàng thất cho ngươi ở lại Vũ Thánh sơn tu tập vũ kỹ, tự nhiên là cho rằng ngươi thiên phú trác tuyệt, kinh thái tuyệt diễm, là tuổi trẻ đệ nhất đế quốc, có hy vọng trùng kích cảnh giới cao hơn…
Tôn Phi vừa cẩn thận giải thích một phen, từ trong giới chỉ vừa lấy ra một quyển tập giao cho Sutton, tiếp tục nói:
- Bản tập này là tâm đắc và cái nhìn của bản tọa về tu luyện đấu khí kim hệ một năm qua, bao gồm mấy môn tâm pháp đấu khí và đấu khí kỹ, hy vọng sẽ có ích cho việc tu luyện của ngươi.
Sutton đại hỉ nhận lấy, mở ra nhìn mấy lần, thần sắc nhất thời kích động, thậm chí bàn tay cầm sách còn run rẩy lên. Thực lực của Sutton ruy rằng không bằng Tôn Phi, thế nhưng xuất thân là quý tộc đế quốc, lại đảm nhiệm chức vụ trong Kỵ Sĩ điện, kiến thức xa xa ít ai sánh bằng, nhìn qua đã biết ý nghĩa của bản tập này, tuyệt dối là bảo điển đối với Vũ Giả tu luyện đấu khí kim hệ, nếu như lưu ra ngoài tất nhiên sẽ nhấc lên một hồi tranh đoạt gió tanh mưa máu trong vòng phương viên mấy trăm vạn dặm.
Hắn thật không ngờ Hương Ba Vương không tu luyện đấu khí kim hệ mà có thể có cảm ngộ đấu khí kim hệ sâu sắc như vậy, quả thực chính là bất phàm.
Thế nhưng hắn không biết, bản tập này là Tôn Phi căn cứ theo chi thư “Lợi Kiếm Ma Vương”, cùng với đẳng cấp thực lực hiện nay của hắn, tối qua suốt đêm chỉnh lý ra điển tịch này, chỉ cần dựa theo ghi chép trong bản tập này mà tu luyện, không đến mười năm là có hy vọng trùng kích cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp.
- Đa tạ Vũ Thánh đại nhân!
Sutton cảm kích vạn phần, đem bản tập cẩn thận từng li từng tí cất đi.
- Ân, có ích đối với tu luyện của ngươi là tốt rồi, bản tọa không tọa trấn lâu ở Vũ Thánh sơn, sau này tất cả trên núi đều có môn đồ của cố Vũ Thánh Krasic đại nhân thay ta quản lý, ngươi đem tất cả tâm tư dùng trên việc tu luyện là tốt rồi, thay đế quốc thủ hộ Vũ Thánh sơn, nhớ kỹ, thực lực của ngươi càng cao thâm càng nhanh thì đế quốc càng an toàn!
- A? Đại nhân ngài…phải rời khỏi đế đô? Vạn nhất cao thủ Dortmund tập kích đế đô…
Nghe thấy Tôn Phi nói sẽ không tọa trấn Vũ Thánh sơn lâu, Sutton kinh hãi, tình hình đế đô hôm nay căn bản Hương Ba Vương không thể rời khỏi Vũ Thánh sơn được.
- Ngươi yên tâm, trong đế đô còn có cao thủ bất thế thủ hộ, thực lực không ở dưới bản tọa, coi như có cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp đột kích cũng chỉ có đi không có về, đế đô vững như cổ sơn, các ngươi không cần lo lắng.
Tôn Phi cũng không nói ra vị cao thủ này là ai, trong lòng Sutton khiếp sợ vạn phần, suy đoán một phen nhưng cũng không nghĩ ra gì, thấy Tôn Phi không muốn nói cũng không tiếp tục truy hỏi nữa.
Dừng một chút, Tôn Phi cười nói:
- Được rồi, ngày hôm nay đến đây thôi, ta còn muốn chiêu đãi mấy vị khách nhân, trên núi đã chuẩn bị xong nơi tu luyện cho ngươi, trước tiên ngươi đi xem có hài lòng hay không đi!
Lời vừa dứt, xa xa đã có đệ tử Vũ Thánh sơn đi qua đây, mang theo Sutton biến mất trong cây cối xa xa.
Thời gian kế tiếp, Tôn Phi rất bình tâm hòa khí cùng tiểu đồ đệ Lộ Phi trao đổi một hồi.
Dần dần Quốc Vương Bệ Hạ mới phát hiện, tên tiểu tử này còn nhỏ mà cái miệng như lau mật, công phu vuốt mông ngựa đại thành, quả thực cùng một giuộc với kẻ nịnh hót Oleguer, khác hoàn toàn với “Nhất Kiếm” trầm mặc ít lời, hoàn toàn không có một chút nhân tố di truyền nào cả, căn bản không giống cha con, hoạt bát quá mức.
- Sư phụ sư phụ, ta không học kiếm, kiếm thuật không tốt, ba ba cả đời học kiếm, khổ cực như vậy, cuối cùng vẫn còn không đánh lại lão nhân gia ngài…
Tiểu tử kia rất nhanh đã không sợ Tôn Phi gì, quấn quýt nói ríu rít khiến Laura một bên chờ đợi lo lắng, rất sợ nhi tử chọc giận Vũ Thánh đại nhân.
Tôn Phi cười ha hả:
- Được, không học kiếm cũng được, vậy ngươi nói một chút, ngươi thích học cái gì?