Tôn Phi xem xong tin tức tình báo trên văn điệp, tâm tình hơi có vẻ trầm trọng.
Ngũ đại vực đột nhiên rơi vào trong chiến loạn, hiển nhiên cũng không phải là đơn giản như biểu hiện bên ngoài, tuy rằng nhìn qua không thể nói lên điều gì, chỉ là một chút miêu tả cơ bản thế nhưng khiến cho Tôn Phi có cảm giác tựa hồ có một cỗ lực lượng hắc ám thần bí mà lại cường đại ở phía sau thao túng và phát động tất cả, nhấc lên chiến loạn trên toàn bộ đại lục.
Khó có thể tưởng tượng, rốt cục lực lượng bất khả tư nghị nào mới có thể đồng thời gây xích mích được trên cả đại lục?
Chẳng lẽ là lực lượng Thần Linh hay Ác Ma?
Chậm rãi khép văn điệp cuối cùng lại, Tôn Phi suy nghĩ sâu xa một lát, không nói gì, làm như lâm vào trong trầm tư.
Qua vài chục phút Quốc Vương Bệ Hạ mới thở dài một hơi, nói:
- Tổ chim bị phá vỡ không cách nào làm lại, muốn bảo trụ Hương Ba thành và đế quóc, chỉ đánh bại người Lyon và Dortmund là không đủ…Xem ra, ta phải đi ra ngoài một bận!
- Đi ra ngoài…Ý của Bệ hạ là?
- Cho tới nay chúng ta đều an phận ở một góc, không biết trời đất bên ngoài, nếu như tiếp tục bế tắc như vậy, đợi thời điểm chiến hỏa thiêu đốt đến đế quốc, còn muốn chỉ lo cho thân mình, khi đó thì quá muộn, ta có dự cảm một ngày nào đó, Hương Ba thành sẽ phải đối mặt với địch nhân tà ác và vô cùng cường đại, vì vậy, trước khi những địch nhân kia đến, Bản Vương muốn đi ra ngoài nhìn, kiến thức phòng tình và thực lực của các đế quốc ngũ đại vực, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Hơn nữa, đối với ta mà nói, đi ra ngoài thế giới cũng là tốt, biết truyền kỳ những cường giả khác, kết giao bằng hữu, kiến thức phong thái của cường giả chân chính, ma luyện chính mình, để đột phá con đường võ đạo, cuối cùng có thể đại thành!
Tôn Phi đứng lên, quan sát đế đô, biết nếu như mình còn lưu lại chỗ này, một ngày nào đó sẽ bị rung chuyển đại lục đào thải.
Đế quốc Zenit chung quy cũng chỉ là một cái ao nhỏ, có thể có bao nhiêu sóng gió? Có thể có bao nhiêu cá lớn?
Đi tới thế giới này đã hơn một năm, thực lực của chính mình, thực lực của Hương Ba thành đã tích lũy cũng đủ, lúc này chính là thời gian đi ra ngoài xem xét, chân chính biết về phong thái của thế giới ma huyễn này!
Modric cúi đầu suy nghĩ một chút, hỏi:
- Vậy ta vì an toàn của bệ hạ an bài một chút?
Tôn Phi lắc đầu.
- Không cần, ta đi ra ngoài lần này chỉ là muốn tùy ý đi một chút, cũng không cố định lộ tuyến, hơn nữa, lực lượng của “Tín Phóng Bạn” trên cơ bản đều là ngầm, người biết quan hệ giữa “Tín Phóng Bạn” và Hương Ba thành hầu như không có, nếu như ngươi gióng trống khua chiêng đi an bài, bị một số người hữu tâm để ý, khó tránh khỏi phát hiện đầu mối, đối với phát triển của “Tín Phóng Bạn” có lẽ sẽ trở thành trở lực! Nếu như lúc đó thật sự cần “Tín Phóng Bạn”, tự nhiên ta sẽ tìm đến người phụ trách chi nhánh của các ngươi!
- Ta hiểu rồi, bệ hạ yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ xử lý tốt!
Modric nghĩ tới điều gì, gật đầu.
- Ân, trong vòng đế quốc hiện nay phong vân quỷ bí, tuy nói hôm qua đánh một trận, ta trấn không ít người, thế nhưng chỉ sợ không còn được bao lâu bọn họ sẽ lại rục rịch làm mưa làm gió, công việc của “Tín Phóng Bạn” còn cần ngươi chủ trì, ta sẽ không đi lâu đâu.
Tôn Phi xuất ra một chiếc nhẫn trữ vật đã sớm chuẩn bị tốt, giao cho Modric, nói:
- Trong này có nhiều thứ, là chính ta chuẩn bị cho ngươi, lấy về sử dụng thật tốt đi!
- Đa tạ bệ hạ ban ân!
Modric cẩn thận từng li từng tí đem chiếc nhẫn trữ vật đeo vào tay.
Chỉ cần là người theo bên người Quốc Vương Bệ Hạ một đoạn thời gian đều sẽ biết, chỉ cần là đồ Quốc Vương Bệ Hạ lấy xuống, tuyệt đối đều là báu vật cực kỳ trân quý, bất luận là bí tịch đấu khí hay những đồ vật khác đều thần kỳ tới cực điểm, Modric tuy nói không thường bên người Tôn Phi, thế nhưng đối với điểm này cũng vẫn vô cùng lý giải, trong lòng tự nhiên cực kỳ cao hứng.
Tôn Phi lại nhìn một chút Cửu Ưng Lãnh Huyết, tỉ mỉ quan sát một trận, chuyển đổi đến hình thức Paladin, khởi động kỹ năng, kim quang chợt lóe rồi biến mất, chìm vào trong thân thể mấy người, Cửu Ưng Lãnh Huyết đầu tiên là cả kinh, tiếp theo là trên mặt lộ thần sắc kinh hỉ vạn phần, bọn họ có thể cảm giác được, những ám thương sau nhiều năm chém giết vẫn lưu lại trong thân thể vô pháp khu trục ra, dưới lực lượng kim sắc, thế nhưng trong nháy mắt biến mất không còn.
Thủ đoạn thật thần kỳ!
Cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp thần thông, đúng thật là thâm bất khả trắc.
- Đa tạ bệ hạ!
Chín người kích động quỳ bái trên mặt đất.
Tôn Phi mỉm cười:
- “Tín Phóng Bạn” các ngươi bình thường phải cùng người ta ẩu đả mới để lại những ám thương này, lần đầu tiên gặp mặt, đại lão bản phía sau ta đây cũng không có chuẩn bị được lễ vật gì cho các ngươi, chữa thương chỉ là việc thuộc về bổn phận, chờ xuống núi các ngươi tự đến chỗ Modric lĩnh một phần thần dược, coi như là lễ gặp mặt của Bản Vương đi!
Đã đến lúc bái biệt, lúc này Modric mới một lần nữa đeo lại mặt nạ màu bạc, lưu luyến không rời dẫn Cửu Ưng Lãnh Huyết rời đi, dưới sự dẫn dắt của đệ tử Vũ Thánh sơn, biến mất trong núi xanh xa xa.
Tôn Phi nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, như có điều suy nghĩ.
Cửu Ưng Lãnh Huyết là những người mà Modric chọ mang đến Vũ Thánh sơn hôm nay, trung tâm hẳn không phải là vấn đề, vì vậy lúc trước nói chuyện Tôn Phi cũng không cấm kỵ những người này, bất quá thực lực của bọn họ dù sao cũng cao hơn Modric một chút, có rất nhiều người sau khi đề thăng năng lực, dã tâm cũng tăng lên, vì vậy thời điểm vừa rồi chữa ám thương cho bọn họ, Tôn Phi đã vô thanh vô tức để lại một luồng dấu vết tinh thần trong cơ thể bọn hắn, coi như là cách xa vạn dặm, sau này một khi có biến, Tôn Phi đều có thể nhận thấy trước tiên.
Một mình đứng trên đỉnh Vũ Thánh sơn hồi lâu, gió lạnh quất vào mặt, ý nghĩ của Tôn Phi rõ ràng dị thường.
Sau khi xem văn điệp của “Lão nhân” Zola báo về, ý niệm xuất hành trong lòng Tôn Phi càng thêm mãnh liệt, ý nghĩ cũng càng rõ ràng, lực lượng “Tín Phóng Bạn” xa xa không thể liên quan đến ngũ đại vực, vì vậy những tin tức tình báo kia cũng chỉ là khái quát, miêu tả mơ hồ về tình thế đại lục hiện nay, chân tướng còn cần chính mình đi vạch trần.
Khô Lâu Hoàng Kim chiếm thân “Nhất Kiếm” vẫn là khúc mắc mà mấy ngày qua Tôn Phi vẫn suy nghĩ.
Để cho ma vật này đào tẩu, sau này không biết còn phát sinh những việc gì, Tôn Phi có thể cảm nhận được rõ ràng, hận ý lúc đó của Khô Lâu Hoàng Kim đối với mình rất mãnh liệt, tựa hồ ma vật này có ý đồ gì khác với Hương Ba thành, nếu như Tôn Phi đoán không sai, sớm muộn có một ngày sau khi nói tìm được đối tượng mới để chiếm thân, nhất định sẽ trở về Hương Ba thành lần nữa.
- Không biết rốt cuộc nó là vật gì, trên đại lục nổi lên chiến loạn có thể có quan hệ với nó hay không? Nếu như tính thời gian mà nói, vừa lúc nửa năm trước nó từ “Tế Đàn Thần Ma” chạy trốn ra…
Tôn Phi lắc đầu, đột nhiên đánh ra một quyền.
Một đạo quyền kình trường long kim sắc vô thanh vô tức dung nhập trong bầu trời trước mắt, không thi triển ra thanh thế thế nhưng cường giả trên Nguyệt cấp đại viên mãn nhìn kỹ sẽ phát hiện, trong hư không trước mắt có một cỗ năng lượng kết tinh ánh sáng trong suốt lóe ra, năng lượng sóng động lưu chuyển khiến người ta sợ hãi, thật lâu không tiêu tan.
Quyền ý tinh thần dấu vết hư không!
Tôn Phi đem lực lượng cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp của chính mình oanh nhập vào hư không, một khi có kẻ ngoài xâm lấn, gây ra dấu vết trên lực lượng vô hình trên không trung đó thì sẽ lập tức bị cắn nát trong đó, hóa thành bột phấn.
Một quyền đánh ra, Tôn Phi vẫn không ngừng nghỉ.
Chỉ một thoáng liên tục đánh ra hơn hai mươi quyền, từng đạo quyền kình kim sắc bàng bạc, vô thanh vô tức dung nhập hư không xung quanh Vũ Thánh sơn.