Sau khi tới thành rồi, Tôn Phi hiện thân ở trung tâm hành chính Hương Ba thành.
Quan viên lục bộ và tể tướng đều trong trạng thái bận rộn, Tôn Phi tìm được cha vợ Best trong phòng làm việc của tể tướng, hai người hàn huyên ước chừng hơn một tiếng Tôn Phi mới rời đi, sau đó toàn bộ các quan viên hành chính lớn nhỏ đều bị tể tướng đại nhân triệu tập khẩn cấp tới một chỗ, mở một hội nghị dài hơn bốn tiếng, sau đó tất cả lại lâm vào trạng thái bận rộn khẩn trương hơn.
Sau khi rời khỏi trung tâm hành chính, Tôn Phi lại đi tới hang ngầm “Anh Hùng Thành” sau núi.
Dựa theo ước định khi trước, Quốc Vương Bệ Hạ thân là hiệu trưởng vi hành thăm các sinh viên đại học Vũ Văn Hương Ba thành, lên giảng ba tiết, lúc này thời gian có hạn, chỉ tiến hành một giờ, giảng đường lớn nhất chật ních người, ngay cả một ít cao thủ quân đội cũng sớm đến nghe, đứng ở lối đi nhỏ và chỗ trống phía sau nghe Tôn Phi giảng bài.
Sau khi giảng bài xong, Tôn Phi giao nhiệm vụ cho các giáo thụ phụ trách, lúc này mới rời khỏi giảng đường, đi tới tầng trệt vách núi chỗ quân bộ.
Trong phòng họp bí mật, Quốc Vương Bệ Hạ lần đầu tiên chủ trì hội nghị quân sự chính thức của vương quốc, Hương Ba thành hiện nay cũng coi như rạng rõ, mãnh tướng như mây, có hơn mười cường giả Nguyệt cấp, lại có nhân tài quân sự như Brook, đặc biệt là lão Arjen, lai lịch thần bí, tài năng quân sự làm người ta tán dương, Tôn Phi vẫn luôn cảm thấy, tuy rằng vẫn chưa từng tỉ thí qua thế nhưng tài năng quân sự của lão Arjen chắc không thua so với quân thần đế quốc Arshavin bao nhiêu.
Lần hội nghị này tiến hành tròn bốn giờ. Hầu như Tôn Phi đã đem toàn bộ vấn đề lo lắng nói ra, cũng đem át chủ bài mà Hương Ba thành đang nắm giữ nói ra một lần, thẳng đến chiếm được đáp án hoàn mỹ, đảm bảo vạn nhất đại địch đột nhiên phủ xuống thì Hương Ba thành cũng có thể làm ra phản ứng rất nhanh, không đến mức bị lôi đình hủy diệt, lúc này mới yên tâm rời khỏi phòng họp.
Sau khi Tôn Phi rời khỏi, hội nghị tiếp tục do lão quân sư Arjen và Brook chủ trì.
…
…
Sau đó thoáng cải trang một chút, Tôn Phi cùng thân binh Heskey đi dạo trên đường phố, hắn muốn trước khi rời đi cảm thụ phong thái tòa thành mà chính mình đã kiến thiết cải tạo trong thời gian qua, coi như là một chút thanh nhàn trước khi đi.
Gió đêm thanh lương thổi, tâm tình Tôn Phi trở nên dễ dàng hơn, bận rộn một ngày khiến Tôn Phi thoáng cảm thấy một trận đói kéo tới.
Bất tri bất giác, thế nhưng Tôn Phi đã đi tới trước cửa hàng của thương hội Soros.
- Bệ hạ, ngài có muốn đi vào trong ngồi một chút hay không?
Heskey nghĩ tới điều gì, ấp a ấp úng đưa ra đề nghị.
Tôn Phi cũng không chú ý tới biểu tình của gã thân binh ngốc lắm, trong đầu hắn không tự chủ được mà nghĩ tới bóng hình xinh đẹp của nữ cường nhân chói lại Jessica kia, một trận cảm giác hắn chưa từng ý thức được nổi lên trong lòng, suy nghĩ một chút, Quốc Vương Bệ Hạ gật đầu mỉm cười nói:
- Ân, cũng tốt, vậy thì vào ngồi một chút đi!
Ngày mai sẽ phải rời khỏi Hương Ba thành, vào xem cũng tốt.
Tính đến giờ Jessica cũng coi như là lão bằng hữu của mình ở Song Kỳ thành, sau này hai huynh muội bọn họ lại một đường theo mình tới Hương Ba thành, ca ca Heskey của nàng vẫn luôn theo sát làm thân binh bên cạnh mình, rất ít khi trở lại chiếu cố muội muội, Jessica bất quá cũng chỉ là một nữ tử cô độc nơi thành thị xa lạ cũng rất không dễ dàng gì, chính mình trong khoảng thời gian này cũng bận quá, không đến thăm bằng hữu cũ này, trước khi rời đi, về tình về lý hẳn là đều nên đi chào hỏi.
Giữa buổi tối, hẳn là thời gian tửu lâu đông đúc, coi như là thời gian không sai. Nhưng khiến người ta ngoài ý muốn chính là, thời điểm Tôn Phi và Heskey đi vào cửa lại kinh ngạc phát hiện, thế nhưng bên trong không có lấy một khách nhân, sảnh đường to vắng ngắt, chỉ có năm, sáu bồi bàn sắc mặt cổ quái, tụ tập lại một chỗ cùng nhau bàn luận xôn xao, vẻ mặt không còn cách nào khác, lo lắng nhìn lên lầu, Tôn Phi và Heskey vào đến cửa cũng không ai để ý, bầu không khí kỳ quái dị thường.
Tôn Phi hơi nhíu mày.
- A, rốt cuộc ngài đã tới…
Một tên bồi bàn nhìn có vẻ thông minh nhìn thấy Heskey, nhãn tình sáng lên, nhất thời như gặp được vị cứu tinh, vội vàng ào ra chào đón.
Tuy rằng tới đây ít lần, thế nhưng Heskey thân là thân binh mà Quốc Vương Bệ Hạ tín nhiệm nhất, ở trong Hương Ba thành danh tiếng cũng không nhỏ, ngay cả bọn tiểu nhị thương hội Soros đều sớm biết thân phận của Heskey, tên bồi bàn kia mang vẻ mặt lo lắng thì thầm bên tai Heskey chuyện gì đó, vừa nói vừa chỉ chỉ lên lầu.
- Chuyện gì xảy ra?
Tôn Phi nhíu mày hỏi.
- Có một tên vương bát đản lại dám khi dễ muội muội ta ở trên lầu, con mẹ nói, ta đi bóp nát trứng của hắn xuống…
Heskey mang vẻ mặt tức giận, ồm ồm nói to, vừa nói vừa nhấc chân chạy lên lầu, hắn quen Tôn Phi cũng đại khái thời gian, Tôn Phi lại ưa cá tính chân thật của đại ngốc này, cộng thêm trong lúc nhất thời nộ công tâm, nói to không kiểm soát được.
Tôn Phi cũng không nói gì, đi theo Heskey lên lầu.
Thương hội Soros là thương hội tài phiệt số một trên đại lục Azeroth, cũng là thế lực quái vật lỗi lạc, thế mà có người dám nháo sự ở chỗ này, có thể thấy được người này nếu không phải là người điên thì là lai lịch không phải chuyện đùa, tất nhiên không sợ gì, chỉ sợ bằng vào Hesky không thể giải quyết được vấn đề.
Đại ca ngốc nổi giận đùng đùng, như ngựa đứt cương, còn chưa tới cửa cầu thang đã nghe thấy một âm thanh nham hiểm hét to:
- Nói, nghĩ không ra ở phân hội Zenit nho nhỏ này, thật đúng là con mẹ nó có kẻ không sợ chết, dám lên đến lầu? Nhiễu loạn ta hăng hái, người đâu, bắt hắn cho ta, làm thịt hắn cho ta!
Lời vừa dứt, chợt nghe tên còn lại đáp ứng một tiếng, tiếp theo là một ánh đao cực kỳ sắc bén bổ xuống chỗ Heskey.
Một đao kia độc ác đến cực điểm, chí ít cũng là tu vi đấu khí bát Tinh cấp, ra tay toàn lực, sát cơ nghiêm nghị, nhanh đến cực điểm, không chút lưu tình.
Heskey tuy nói đã đi theo bên người Tôn Phi một đoạn thời gian, thế nhưng thiên tư không tính là tốt lắm, đại não ngu ngốc, không giống như Drogba hay Pires, một đường tu luyện đấu khí không có tiềm lực gì đáng nói, tuy trải qua cải tạo của dược tề Lục Cự Nhân nhưng tu vi đấu khí hiện nay chẳng qua chỉ là nhị Tinh cấp mà thôi, căn bản khó có thể chống đỡ một đao kia.
Chợt nghe trên lầu truyền đến một tiếng kêu lo lắng sợ hãi, chính là âm thanh của Jessica.
Trong lòng Tôn Phi hơi kinh hãi, cao thủ đạt đến bát Tinh cấp trong Hương Ba thành chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, rốt cuộc là ai làm xằng làm bậy? Nghe âm thanh cũng không nhận ra được gì, hắn cũng không lên tiếng, trong miệng uống một ngụm khí, bất động thanh sắc đem ánh đao xuy tán, sau đó đẩy Heskey thoáng đờ ra một chút, hai người bước mau lên lầu.