Sau khi đụng phải lực lượng áp bách của “Loạn Thế Vương Tọa”, khung xương như cảm nhận được sợ hãi cực độ, có xu thế bỏ qua sự dung hợp với khung xương của Loris, chuyển sang không ngừng giãy dụa, muốn từ trong thân thể Loris giãy ra ngoài.
Theo đó thân thể Loris càng phát ra quang mang huyết sắc nồng đậm, rốt cục, khung xương mềm chậm rãi từ trong thân thể hắn chui ra.
Đây là một bộ khô lâu hình người hoàn chỉnh, chỉ là nó như muốn hòa tan ra, không ngừng tích trứ dịch thể huyết sắc tanh hôi sềnh sệch, không phải là máu, cũng không biết là vật gì, trong hốc mắt đầu lâu lóe ra hai luồng tinh thần hỏa diễm ba động, dường như óc của nó, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố.
Khô lâu hiển nhiên là có bản năng sinh vật nhất định, giống như cực kỳ e ngại Tôn Phi, sau khi ra khỏi thân thể Loris lập tức hướng phía sau bay vút, đôi cốt thủ xé rách không trung, xem ra là muốn tránh thoát khỏi ràng buộc của “Loạn Thế Vương Tọa”, xé rách không gian mà bỏ chạy.
Đáng tiếc lần trước Tôn Phi đã gặp tình cảnh này lúc Khô lâu Hoàng Kim ra khỏi thân thể “Nhất Kiếm”, vì vậy đã sớm có chuẩn bị, tâm niệm vừa động, khô lâu huyết sắc một lần nữa đã bị “Loạn Thế Vương Tọa” áp chế xuống, một trận răng rắc vang lên, cả người cốt đầu vỡ vụn, chăm chú phủ phục trên mặt đất.
Tôn Phi ngoắc tay đem một đoạn xương gãy bay đến trước mặt, tỉ mỉ quan sát một trận, nhưng lại khó có thể phán đoán rốt cục đây là từ vật liệu gì tạo thành, bên ngoài có một tầng vật chất sềnh sệch huyết sắc, lưu động một cỗ lực lượng khí tức tà ác, có tính truyền đấu khí cực kỳ hiếm thấy, mà phần bên trong là vật chất bạch sắc cứng rắn, ở trung tâm còn có một luồng bột phấn bạch sắc chảy xuôi…
Quan sát không ra đầu mối gì, Tôn Phi lại lấy tới mấy đoạn xương khác, cẩn thận gói lại, chuẩn bị lấy về cho hai vị cuồng nhân ma pháp tỉ mỉ nghiên cứu xem sao.
Tiếp theo, hắn nỗ lực giao lưu tinh thần lực với tinh thần ba động của khô lâu huyết sắc.
Đáng tiếc cũng không đạt được chút đáp lại nào.
So sánh với “Khô Lâu Hoàng Kim” trong thân thể “Nhất Kiếm” khi trước, bộ khô lâu huyết sắc này giống như là một bán thành phẩm hoặc kém phẩm chất, trong tinh thần lực ba động chỉ có một chút bản năng giết chóc đơn giản, cự tuyệt không giao lưu bất kỳ tin tức nào với Tôn Phi.
Thời điểm Tôn Phi thử sử dụng một loại bí kỹ tinh thần lực được ghi chép trong “Chi thư Kỹ năng tử sắc”, thử cưỡng chế tìm hiểu đạo tinh thần lực ẩn chứa trong khô lâu huyết sắc, làm như cảm thấy gì, khô lâu huyết sắc đột nhiên nổ tung thành một đoàn bột phấn mịn, triệt để tiêu thất trong thiên địa.
Nhất thời, tất cả khí tức tà ác tiêu tan thành mây khói.
Nửa đoạn thân thể khô lâu còn lại lập tức không giãy dụa nữa, không còn chút phản ứng, dịch thể dạng keo nhanh chóng hóa lỏng rồi biến mất, rất nhanh trên mặt đất chỉ còn lại từng đạo bột phấn bạch sắc, gió nhẹ thổi quan, tiêu tán trong thiên địa, không còn lưu lại gì cả…
- Ngô…
Hán Vương Bạch Kim đế quốc Lyon phát ra một tiếng rên rỉ, ngón tay giật giật.
Thì ra hắn cũng chưa có chết. Thậm chí Tôn Phi có thể cảm giác được, sinh mệnh lực trong thân thể Loris đang dần dần khôi phục, tuy rằng cách lúc còn toàn thịn rất xa, suy yếu như một đứa trẻ ba, bốn tuổi, vẫn rơi vào trong hôn mê sâu như trước, thế nhưng ít nhất vẫn còn bảo vệ được tính mạng, sẽ không triệt để tiêu vong như “Nhất Kiếm”.
Phát hiện này thật ra khiến Tôn Phi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
- Hay là có thể từ trên người của người này phát hiện một ít bí mật của cỗ khô lâu kia…Thực sự là khó có thể tin, lại có thể khiến một người trong nháy mắt thực lực tăng vọt gấp mấy trăm lần, một bước bước vào cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp, đây là dạng thần thông thế nào chứ, thật sự là quá mức nghịch thiên và đáng sợ, nếu có mấy vạn khô lâu như thế, vậy chẳng phải là có thể quét ngang toàn bộ đại lục sao!
Nghĩ tới đây, Tôn Phi nhịn không được một trận sợ hãi.
Cục diện tựa hồ còn nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì mình tưởng tượng. Tôn Phi nhìn Loris ngất trước mặt một chút, trong lòng hơi khẽ động, người này có lẽ còn có chỗ dùng tới.
…
…
Thời điểm Tôn Phi trở lại “Alexander Vương hào”, chiến đấu trên mặt biển cơ bản đã kết thúc, đang tiến hành công tác kết thúc.
Người Byzantium và người Hương Ba thành liên hợp toàn thắng.
Một trận chiến này, từ khi vừa mới bắt đầu đến lúc kết thúc đều nhiều ẩn số, biến số, hai bên đều tự tính kế, tự cho là đắc kế, cuối cùng bởi vì Quốc Vương Bệ Hạ tham gia vào vòng chiến, giải quyết dứt khoát, kết thúc chiến đấu.
Kiểm kê chiến quả sau khi chiến tranh kết thúc, phá hủy hơn năm mươi chiến thuyền của đế quốc Lyon, bắt được bảy mươi chiến thuyền cùng rất nhiều vật tư khác, còn có hơn sáu ngàn binh sĩ và thủy thủ Lyon bị bắt thành tù binh, có thể nói là đại thắng.
Đương nhiên, vương quốc Byzantium cũng tổn thất không nhỏ.
Hai ngàn binh sĩ tinh nhuệ chỉ còn lại không đến một ngàn, trong đó trọng thương tàn tật quá ba trăm, binh sĩ rơi vào trong nước, sống không thấy người chết không thấy xác hơn hai trăm người, rơi vào loại tình huống này hy vọng còn sống không lớn, điều an ủi duy nhất với Quốc Vương Byzantium chính là, một trận chiến này lấy được lượng lớn vật tư, hơn nữa cuối cùng cũng bảo tồn được sinh mệnh của ngàn binh sĩ, ngàn binh sĩ này đều là binh sĩ tinh nhuệ, sau này ra trận giết địch đủ lấy một chọi mười, chỉ cần chuẩn bị thỏa đáng, rất nhanh có thể tổ chức một chi thiết huyết đại quân thứ hai.
Chiến đấu vừa kết thúc, Constantine lòng mang kích động và thấp thỏm, một mình nhanh chóng đi tới trước “Alexander Vương hào”, cung kính biểu lộ thân phận, cầu kiến Vũ Thánh hộ quốc đại nhân.
- Mời Byzantium Vương lên thuyền, Alexander Bệ hạ đã sớm biết ngài sẽ tới, lệnh cho ta ở đây chờ ngài.
Thiếu niên tóc vàng Torres trên boong thuyền khách khí nói.
- Phiền Fernando đại nhân rồi!
Tuy nói rằng là vua một nước, thế nhưng Constantine ở trước mặt Torres hoàn toàn không dám chậm trễ chút nào, không nói đến vị thiếu niên tóc vàng này là ân nhân của mình ở Hương Ba thành, thân phận hôm nay càng thêm cao quý, là tâm phúc tín nhiệm của Vũ Thánh hộ quốc Hương Ba Vương, riêng nói về thực lực cá nhân, Torres đã là cường giả cảnh giới Nguyệt cấp, xét thế nào cũng đều không kém hơn một Quốc Vương một nước phụ thuộc tam đẳng như hắn.
Khách khí vài câu, hai người một đường đi tới trong buồng chỉ huy “Alexander Vương hào”.
Dọc theo đường đi Constantine hết sức kinh ngạc, “Nghịch Kình Chiến Hạm” không giống với bất kỳ chiến hạm bình thường nào, cột buồm và trang bị trên tàu đều vô cùng tân quý, tràn đầy một loại mỹ cảm chỉnh tề hiếm thấy, quả thực như là đi vào cung điện, tuy nói “Alexander Vương hào” hiện nay không có tham dự vào chiến đấu, thế nhưng Constantine không chút nào hoài nghi, chiếc chiến hạm hắc sắc này có lực công kích phi thường đáng sợ.
- Ha, Constantine Vương, chúng ta lại gặp mặt!
Vừa thấy mặt, Tôn Phi rất nhiệt tình cho Constantine một cái ôm, cũng không có loại kêu căng cao cao tại thượng, đối mặt với bằng hữu chân chính, cho tới bây giờ Tôn Phi đều không có bất kỳ làm cao nào.
Nguyên bản Constantine đã sớm nghĩ kỹ hành lễ tham bái thế nào, lại bị Tôn Phi ôm thân thiết như vậy làm cho hắn hoàn toàn bị rối loạn.
- Ân? “Thất thương quyền” của ngươi thế nhưng luyện tới trình độ này? Thật là làm cho người ta ngoài ý muốn a!
Tôn Phi chỉ là nhìn thoáng qua đã biết thực lực tiêu chuẩn lúc này của Constantine, có thể đem một bộ quyền pháp trước tiên đả thương mình sau mới đả thương người khác như “Thất thương quyền” luyện đến trình độ này, Constantine tuyệt đối là một thiên tài trác tuyệt tâm trí kiên nghị hơn người.
Bất quá, rất nhanh Quốc Vương Bệ Hạ đã nhận ra điểm không thích hợp, nhíu nhíu mày.