Tôn Phi nghe vậy, thật đúng là bất ngờ.
Hay cho một cái Hán Vương Bạch Kim, thật là có ý tứ, một chút giác ngộ thân là tù binh cũng không có a, thế nhưng dám nói như vậy với ta.
Quốc Vương Bệ Hạ xua tay ý bảo thân binh Heskey đang nổi giận đùng đùng bên cạnh định cho Loris một quả đấm bình tĩnh chớ nóng, Tôn Phi mỉm cười, nói:
- Tốt, ngươi đã không muốn nói về đế quốc Lyon, vậy Bản Vương cũng không miễn cưỡng ngươi, không bằng đổi trọng tâm câu chuyện đi, nói một chút về sự tình khô lâu huyết sắc đi, rốt cuộc thế nào ngươi phát hiện ra nó? Ta muốn biết, trong đó rốt cuộc ngươi đã ký kết khế ước gì với dạng Ác Ma này?
Loris ngẩn ngơ, tựa hồ không ngờ đến thế nhưng Hương Ba Vương lại hỏi hắn vấn đề này.
Sau thoáng tự hỏi, hắn giữ vững im lặng không nói.
Tuy rằng biểu hiện ra ngoài vô cùng cao ngạo và trấn định, thế nhưng Loris không thể không thừa nhận, đối mặt với nam nhân truyền kỳ bất phàm này, trong lòng hắn kỳ thực vô cùng khẩn trương, chuyện này không liên quan đến thân phận tù binh lúc này, thuần túy là do một cỗ áp lực tinh thần khó có thể hình dung, hắn tự nhắc nhở chính mình trong lòng, đối mặt với đổi thủ như vậy, nói nhiều một câu cũng có thể tạo thành hậu quả khó có thể đánh giá, vì vậy kiên quyết duy trì trầm mặc, ngậm miệng không nói.
Trên mặt Tôn Phi lộ ra dáng tươi cười:
- Ta tin vấn đề này không có quan hệ gì tới đế quốc Lyon, vì vậy hy vọng ngươi có hể thẳng thắn trả lời câu hỏi của ta, ta tôn trọng ngươi là một quan chỉ huy biểu hiện anh dũng và không sợ hãi trong chiến đấu, cũng không muốn làm khó ngươi, bằng không, ta có rất nhiều biện pháp để biết đáp án, ví dụ như tìm tòi tinh thần…
Nói tới chỗ này, Tôn Phi dừng lại, tùy ý nhìn thoáng qua, một hòn đá nặng ngàn cân đột nhiên lăng không trôi lơ lửng trên không trung.
Nhất thời, sắc mặt Loris đại biến.
Tuy rằng thực lực của hắn còn chưa khôi phục, thế nhưng ánh mắt cùng kiến thức vẫn có, tự nhiên nhìn ra được, trong cái liếc mắt vừa rồi của Hương Ba Vương cũng không ẩn chứa bất luận lực lượng đấu khí hay ma pháp nào, chỉ thuần túy là lực lượng tinh thần.
Trong truyền thuyết, cường giả tinh thông bí kỹ tinh thần lực có thể dùng tinh thần lực mạnh mẽ cướp đoạt ký ức trong đầu đối thủ, qua đó biết được mọi thứ, loại bí kỹ tinh thần này ác độc vô cùng, một khi sử dụng, người bị sử dụng chắc chắn sẽ trở thành người mất đi linh hồn, biến thành người thực vật.
Thấy khối cự thạch ngàn cân bị nâng lên dễ dàng như vậy, trong nháy mắt Loris minh bạch, ở phương diện tạo nghệ tinh thần lực, Hương Ba Vương đã ở trình độ khiến người ta vô cùng sợ hãi, phỏng chừng việc thu thập tin tức trong đầu mình cũng không phải là việc gì khó đối với hắn, lập tức trong lòng ớn lạnh, tỉ mỉ suy nghĩ về việc sự tình khô lâu huyết sắc cũng không có quan hệ gì tới đế quốc Lyon, mặc dù không cam lòng cũng chỉ có thể đem tạo ngộ của mình với khô lâu huyết sắc từ đầu gặp mặt đến khi cuối cùng đạt được hiệp nghị, tỉ mỉ kể kỹ một lần cho Tôn Phi.
Tôn Phi rất nghiêm túc lắng nghe, nghe xong gật đầu nói:
- Nói như vậy, ngay cả chính ngươi trước đây cũng không nhận ra, thậm chí đến bây giờ đều chưa từng thấy bộ mặt thật sự của cường giả thần bí, ban đêm trước khi ngươi xuất chinh hắn liền chủ động tìm ngươi, ký kết khế ước linh hồn, ở trong cơ thể ngươi trồng xuống mầm mống lực lượng, sau đó chỉ cần ở thời khắc mấu chốt ngươi khởi động lực lượng, khiến cho khế ước có hiệu lực thì dị biến như vậy liền phát sinh?
- Không sai.
Loris gật đầu.
- Nếu là một người chưa từng quen biết, vì sao ngươi tin tưởng hắn? Dễ dàng ký kết một khế ước linh hồn như vậy? Lẽ nào ngươi không sợ đây là một cái bẫy?
- Thực lực của hắn rất mạnh, thấp nhất cũng là cường giả cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp, ta không có sức phản kháng, huống chi, hắn đem tất cả hậu quả nói rất rõ ràng cho ta biết, cũng nắm đúng ý nghĩ của ta, thời điểm trước khi xuất chinh Zenit biết ta muốn chuẩn bị tốt cho tình huống xấu nhất…
- Tình huống xấu nhất?
- Không sai, đối với các thống soái đế quốc Lyon hiện nay mà nói, trên chiến trường gặp tình huống xấu nhất, không thể nghi ngờ chính là gặp phải Tôn giả Đại Nhật cấp như ngươi, ta biết xuất chinh lần này có ý nghĩa rất lớn đối với đế quốc, thân làm Thống soái ta không thể không suy nghĩ, mà điều kiện của cường giả thần bí này tuy rằng hà khắc, nhưng đối với ta lúc đó mà nói, thật ra lại là một lựa chọn tốt.
Nói đến đây, trên mặt Loris lộ ra một dáng cười vui mừng, mâu quang nhìn chằm chằm Tôn Phi cười nói:
- Hy sinh một mình ta, bảo trụ được hạm đội, đây là một lựa chọn hợp lý, mà sự thực cũng chứng minh, ta cá đúng rồi, nếu không phải cường giả thần bí kia trồng cuống mầm mống khô lâu huyết sắc trong thân thể ta thì ta đã không có cách nào ngăn cản ngươi thời gian dài như vậy, hạm đội hải quân đế quốc cũng không cách nào thoát được hơn phân nửa hạm đội chiến đấu, chỉ sợ lúc này toàn quân đã bị diệt!
Tôn Phi im lặng.
Hán Vương Bạch Kim Loris đích thật là một đối thủ đáng tôn kính, một quý tộc chân chính, một thống soái uy nghi.
Trong nháy mắt này Quốc Vương Bệ Hạ bỗng nhiên có một loại cảnh giác. Luân phiên thắng lợi đã khiến cho mình và mọi người Hương Ba thành có chút lâng lâng, người Hương Ba thành lấy vũ dũng chính mình mà kiêu ngạo, nhưng lại quên mất, bất luận một quốc gia nào, trong hàng ngàn hàng vạn dân cư đều không thiếu anh hùng, người Zenit có thể cho thấy nhiệt huyết và dũng khí không gì sánh được khi gặp xâm lược, xuất hiện anh hùng được người người truyền tụng, lãnh thổ quốc gia đế quốc Lyon rộng hơn gấp mấy lần đế quốc Zenit, tự nhiên cũng không thiếu dũng giả như vậy.
Trận chiến tranh này, đối với người Zenit mà nói chính là xâm lược đê tiện, mà đối với các quân nhân đế quốc Lyon và liên quân thập đại đế quốc lại chính là hành động vĩ đại đi khai cương thác thổ, là lý tưởng của bọn hắn, trong bọn họ có người nhát gan sợ chết, có người lâm trận bỏ chạy, có người sợ hãi cường quyền, thế nhưng cũng có người vì kiêu ngạo đế quốc mà dũng cảm chịu chết, dũng cảm vì đế quốc mà hiến dâng huyết nhục thân thể chính mình!
Người như Loris vậy, ở trong đế quốc Lyon, chắc chắn không chỉ có một!
Tiếp theo Tôn Phi tỉ mỉ hỏi thăm tin tức của cường giả thần bí kia, đáng tiếc Loris biết không nhiều lắm, lúc đầu toàn thân cường giả thần bí kia đều bao phủ trong áo choàng hắc sắc, trên mặt mang mặt nạ, toàn bộ quá trình chưa từng nói qua bất luận câu nói nào mà là sử dụng tinh thần lực ba động truyền ý niệm, không có phát ra bất kỳ âm thanh nào, từ đầu đến cuối đều giữ đủ thần bí, chưa từng lộ diện.
Một điểm duy nhất Loris có thể khẳng định chính là, cái cường giả thần bí này tuyệt đối không phải là người Lyon.
- Ta chỉ biết như vậy không hơn, hy vọng ngươi tuân thủ lời hứa của mình, không dùng thủ đoạn ép hỏi ta về tin tức quân sự đế quốc Lyon, bằng không, ta nguyện chết cũng tuyệt đối không để ngươi có cơ hội thi triển bí kỹ tinh thần lực!
Loris nói đến đây liền im lặng không nói, sắc mặt kiên nghị, cho dù chết cũng tuyệt đối không để lộ bất luận tin tức gì.
Tôn Phi gật đầu, biểu thị không hỏi thêm nữa.
Hắn điểm một ngón tay ra, một cỗ quang diễm kim sắc chìm vào trong cơ thể Loris, đem toàn bộ bảy mươi hai thông đạo đấu khí trong cơ thể hắn phong kín, như vậy mặc dù qua một đoạn thời gian tiếp, lúc thực lực của Loris khôi phục đến đỉnh phong cũng không có cách nào phát huy, không thể thoát đi.
- Sáu, bảy ngày sau, Bản Vương muốn đích thân đi tới đế quốc Lyon xem, không biết Hán Vương Bạch Kim các hạ có nguyện ý làm một người hướng dẫn cho Bản Vương không?
Tôn Phi làm như ý tưởng đột phát, đột nhiên mở miệng hỏi.
Thân hình Loris run lên, trong hai tròng mắt nổ ra thần quang, lộ ra vẻ kinh ngạc hiếm thấy.
Hiển nhiên hắn vạn vạn cũng không nghĩ tới, thậm chí Hương Ba Vương lại có dự định điên cuồng như vậy, lại muốn thâm nhập quốc nội đế quốc Lyon, đây là muốn đi chịu chết sao? Tuy rằng Tôn giả Đại Nhật cấp rất khó ngã xuống, nhưng cũng không phải là đại biểu cho vô dịch, nội tình hoàng thất đế quốc Lyon không thể khinh thường, ít nhất cũng có mấy Tôn giả Đại Nhật cấp, hơn nữa còn có lượng lớn các công cụ ma pháp phụ trợ, nếu là cá chết lưới rách, tất nhiên có thể đem Hương Ba Vương chém rụng ở trên lãnh thổ Lyon.
- Nếu ngươi quả thực dám đi, ta đương nhiên cam tâm tình nguyện…
Cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ kinh khủng hồi phục lại tinh thần, Loris biểu hiện ra vẻ trấn định như trước, nhàn nhạt nói.
Tôn Phi cười ha hả:
- Có gì không dám?