Đến cuối cùng, cũng chỉ còn lại đám quý tộc Sherwood còn bị trói chặt dưới tướng đài.
Lúc này, dưới tràng cảnh máu tanh lãnh khốc, một đám quý tộc từ trước tới nay chỉ biết tranh đoạt quyền lợi, âm mưu hãm hại người khác đã bị dọa đến hồn phi phách tán, vài tên đã sớm ngất đi, tên quân đoàn trưởng trú quân hành tỉnh Thanh Phong không khống chế được trực tiếp tiểu tiện ra quần, thật là khiến người ta khó mà tin được, loại bại hoại nhát gan như vậy, thế nào có thể trở thành quân đoàn trưởng quân sự trọng trấn một hành tỉnh đế quốc!
- Rầm…
Mấy cỗ thi thể không đầu đổ rầm trước mắt bọn hắn, các quý tộc kêu la thảm thiết như lợn bị chọc tiết, có người đau khổ cầu xin tha mạng, khóc rống lên, đem tất cả tội danh đổ lên trên đầu người khác, chối bỏ trách nhiệm.
Cũng có tên hoàn toàn bị dọa đến ngây ngốc, ngay cả một câu đều không thể nói hoàn chỉnh.
Chỉ có tên quý tộc Sherwood là dốc cạn cả hơi sức lên thét chói tai:
- Không, ngươi không thể giết chúng ta, coi như ngươi là Vũ Thánh hộ quốc cũng không thể giết quý tộc thế tập được hoàng thất sắc phong được, chỉ có đại đế đế quốc mới có quyền phán xét ta, mới có thể hạ lệnh giết quý tộc thế tập…Ngươi vượt quyền, Hương Ba Vương ngươi vượt quyền, ngươi sẽ phải chịu sự trừng phạt của đế quốc!
Dựa theo pháp lệnh đế quốc, Vũ Thánh hộ quốc đích xác là không có quyền tru diệt quý tộc thế tập.
Thậm chí xem xét kỹ ra, ngay cả quyền can thiệp vào đại sự quân chính các hành tỉnh thì Vũ Thánh đế quốc cũng không có, những quyền này nguyên bản đều do hoàng thất và quân bộ đế quốc xử lý, đám người Sherwood hẳn là nên áp giải về đế đô tiếp thu phán xét, mà đêm nay Tôn Phi tự tung tự tác, mặc dù nói là làm cho nhân tâm vui sướng, thế nhưng nếu như dựa theo pháp lệnh đế quốc mà nói, đã xem như là vượt quyền, sớm muộn gì cũng sẽ bị hoàng thất và quân bộ đế quốc chất vấn!
Đây chính là cọng rơm cứu mạng của Sherwood.
Nếu như ngày hôm nay không chết, coi như là có chứng cứ xác thực chứng minh hắn phạm tội, bị giải về đế đô xét xử thì tước vị thế tập khó có thể được bảo trụ, thế nhưng tuyệt đối không bị xử tử, chỉ cần qua tiếp vài năm, đợi ảnh hưởng của chuyện này qua đi, tất có ngày quật khởi trở lại.
Thế nhưng…
- Không giết các ngươi, không đủ để bảo vệ nam cương đế quốc, không đủ để tế diện anh linh những người đã mất, không đủ để cảnh báo những tên giòi bọ như các ngươi, vì vậy, đêm nay, các ngươi đều phải chết!
Mỗi câu mỗi chữ Tôn Phi nói đều phụt ra sát cơ, phong kín tất cả hy vọng may mắn của Sherwood, khiến hắn triệt để rơi vào tuyệt vọng.
- Giết! Sau này nếu như ai dám nghi vấn, bảo hắn tự mình đến hỏi ta đi!
Nhãn thần Tôn Phi đảo qua trên quảng trường, thấy được từng khuôn mặt phẫn nộ chờ đợi lệnh tử của hắn, âm thanh trong sáng, chân thật đáng tin, hạ lệnh phải giết.
Các võ sĩ Byzantium đem mấy tên quý tộc thân phận hiển hách này đẩy lên đài hành hình, giơ cao trường đao trong tay lên.
Đúng lúc này, Quốc Vương Byzantium đột nhiên đi tới, nhận lấy trường đao từ trong tay Vũ sĩ Byzantium, tự mình động thủ, từ trái sang phải, từng đao từng đao, từng bước từng bước bổ xuống cổ đám quý tộc đã bị dọa đến ngất đi rồi này.
Tiếng hoan hô lôi động toàn quảng trường, đây chính là hành động đại khoái nhân tâm!
- Từ nay về sau, có kẻ nào dám gây rối ở nam cương, bàn lộng thị phi, khơi mào nội loạn tranh đoạt quyền lợi, bị Bản Vương biết, những kẻ này chính là tấm gương!
Âm thanh của Tôn Phi quanh quẩn thật lâu trong đêm đen, in rõ trong tai mỗi người.
Từ khi đế quốc Zenit lập quốc tới nay, chưa bao giờ có sự tình tàn sát quý tộc thế tập ở quy mô lớn như thế, cùng với lần đại sát ba quý tộc trong Song Kỳ thành khi trước, sau này trong đế quốc lặng lẽ lưu truyền một biệt hiệu khác của Tôn Phi, đó chính là “sát thủ quý tộc” !
…
…
Ngày hôm sau, bầu trời xanh thẳm như được gột rửa, liếc mắt nhìn lại làm lòng người nhẹ nhàng đi không ít, sóng biển cuồn cuộn, gió nhẹ thổi đến, mang theo vị đạo ôn nhuận của biển, đối với người ít khi được thấy biển mà nói, đây quả thực là mỹ cảnh hiếm thấy.
Một con thuyền tạo hình quân hạm cỡ trung của đế quốc Lyon, treo cự buồm hắc sắc, không nhanh không chậm lướt đi trên mặt biển.
Năm giờ trước, lúc sáng sớm mặt trời mọc hôm nay, Tôn Phi và các sinh viên đại học Văn Vũ Hương Ba thành đã đi lên chiếc chiến hạm lấy được trong hải chiến với người Lyon khi trước, từ trong vương thành Byzantium lặng lẽ xuất phát.
Tin tức Vũ Thánh đại nhân rời đi được bảo mật, chỉ có Quốc Vương Byzantium cùng số ít người biết, không làm kinh động quá nhiều người.
Một đường đi, đến lúc giữa trưa, chiến thuyền đã lái tới biển rộng mênh mông, phóng mắt nhìn lại, bốn bề đều là phập phồng nước biển, ngàn dặm nước xanh, rộng lớn mênh mông, bầu trời có mấy cánh hải âu lớn, kêu to bay lượn, nhìn không còn thấy đường ven biển.
Đêm qua “Alexander Vương hào” đã lặng lẽ trở lại Hương Ba thành, bên người Tôn Phi lúc này chỉ để lại chính học sinh đại học Văn Vũ Hương Ba thành, quan hầu cận Torres và thân binh Heskey, cùng với tên tiểu quý tộc Ryan Netter sống sót sau cuộc tàn sát đêm qua, còn những Thành Quản và Thánh Đấu Sĩ Hương Ba thành khác đều lên “Alexander Vương hào” trở về rồi.
Tôn Phi chọn một con thuyền trung đẳng của đế quốc Lyon, trải qua tu sửa đơn giản một chút, lại từ trong thủy thủ tù binh Lyon bắt được khi trước, chọn lựa hơn bốn mươi tên tinh tráng, điều khiển chiến thuyền, một đường dưới sự dẫn dắt của Hán Vương Bạch Kim Loris, xuất phát hướng về phía đế quốc Lyon.
Đến buổi trưa, chiến thuyền đã ở ngoài góc vịnh Phong Bạo.
“Phiêu Hải Chi Hương” là nội hải đại lục Azeroth, kỳ thực nói là hồ lục địa hẳn là chính xác hơn, bởi vì phần lớn thủy vực của nó trên cơ bản đều ở nội lục đại lục, chỉ có một ít sông lớn hòa cùng nó ở mép đại dương, bất quá, bởi vì diện tích của nó thật sự là quá mức rộng lớn, hơn nữa lại là hàm thủy, tương truyền còn có hải tộc chiếm giữ trong đó, vì vậy mọi người đều gọi nó là biển.
Bởi vì trong phiến thủy vực này sinh trưởng một loại hải tảo kỳ dị tên là “Hương tảo”, có thể tản mát ra hương khí nhàn nhạt, hằng năm khi mùa đông qua đi, nhiệt độ không khí trở nên ấm áp hơn, tốc độ sinh trưởng của tảo tăng mạnh, thậm chí nước biển cũng sẽ tản mát ra hương khí nhàn nhạt, vì vậy mới gọi là “Phiêu Hương Chi Hải”.
Xuất phát từ góc vịnh Phong Bạo, không dùng động lực ma pháp chuyên trách, dựa theo tốc độ bình thường, khoảng chừng hai tháng mới có thể đến được đường ven biển lãnh thổ đế quốc Lyon. Đương nhiên, nếu dùng trang bị ma pháp gia tốc mà nói, chỉ cần khoảng chừng năm, sáu ngày là có thể đến nơi.
Buổi sáng xuất phát, lúc đầu các sinh viên và Quốc Vương Bệ Hạ đều đặc biệt hứng thú, thưởng thức biển rộng bao la mỹ lệ, các sinh viên đại học nhất thời hứng khởi, thậm chí còn mặc áo tắm mà trong lúc nhàn rỗi Quốc Vương Bệ Hạ phát minh ra, nhảy vào trong biển tự do bơi lượn một phen, làm bạn cùng hải ngư, phi thường cao hứng.
Bất quá nhìn cảnh sắc mỹ lệ thời gian dài cũng sinh buồn chán.
Đến buổi trưa, một mình Tôn Phi liền trở về trong khoang thuyền.
…
…
Thế giới Diabli, độ khó địa ngục.
Đại mạc đệ nhị “Lut Gholein”, một địa phương tên là Valley of the Snakes.