Thời điểm tin tức điên cuồng lan ra trong thành Kearney, hai người Tôn Phi và Loris đã rời khỏi đây, lên đường đến đế đô Gerland đế quốc Lyon.
- Cái văn kiện khế ước kia là ngươi giả tạo đúng không?
Loris lấy một loại ánh mắt kỳ quái nhìn Tôn Phi, hắn phát hiện càng ngày mình càng nhìn không thấu Hương Ba Vương, thủ đoạn quỷ kế như vậy, có thể nào mà giống như đại anh hùng chiến đấu với Tà Thần hải tộc mấy hôm trước.
- Đương nhiên là giả tạo, không phải là ngươi cho rằng “Thần Điện Hắc Ám” sẽ để tài liệu trọng yếu như vậy đặt ở một phân bộ thành Kearney nho nhỏ đấy chứ? Hơn nữa D’Alessandro coi như là ngu xuẩn cũng không nói thẳng chuyện này với “Thần Điện Hắc Ám”, bọn họ chỉ là quan hệ hợp tác, không cần thiết phải giải thích với nhau.
Tôn Phi đắc ý nở nụ cười.
- Nếu có nhiều kẽ hở như vậy, sợ rằng không ai dám tin vào văn kiện khế ước này!
- Oa ha ha ha, ta cũng không trông cậy tất cả mọi người tin tưởng vào thứ này, bất quá, vẫn sẽ có người tin tưởng. Một khi lời đồn truyền ra, nhất định sẽ có người nghi ngờ, tên D’Alessandro hắt nước bẩn lên chúng ta, lẽ nào chúng ta không thể ném phân lên hắn? Phân người tuy rằng không thể đè chết hắn, thế nhưng chí ít cũng có thể bôi xấu hắn, hắc hắc, gậy ông đập lưng ông mà thôi! Một ngày nào đó, thủ đoạn nho nhỏ này của chúng ta sẽ đưa đến tác dụng lớn!
Tôn Phi cười rất âm hiểm.
Thần sắc Loris có chút cổ quái trầm mặc.
Giờ khắc này lần thứ hai hắn xác nhận, Hương Ba Vương vẫn là tên hỗn đản không hơn không kém!
Đây là một gia hỏa không để ý gì, vũ lực trác tuyệt, nhưng tuyệt đối sẽ không chấp nhất thứ vinh quang ngu muội, nếu như ngươi cho rằng hắn hi sinh vì nghĩa anh hùng, vậy thì mười phần sai, từ lâu, tên hỗn đãn này vẫn là một đầu sói đói ăn tươi nuốt sống ngươi.
Đương nhiên, tên hỗn đản này vẫn rất đáng tin, khiến cho ngươi không tự chủ được mà tin cậy, dựa dẫm vào hắn…Thế nhưng điều kiện tiên quyết chính là ngươi phải đứng trên lập trường bằng hữu của hắn.
Nếu như ngươi là địch nhân của hắn, như vậy cầu khẩn đi, tên hỗn đản này tuyệt đối sẽ làm cho ngươi gặp ác mộng liên tục.
- Nghe đâu D’Alessandro ở ngay đế đô Gerland, lần này chúng ta đi vào, rất có thể sẽ phải chống lại chống lại tên hỗn đản này.
Dừng một chút, Loris lo lắng nhắc nhở Tôn Phi.
- Chỉ sợ hắn không ra tay, ta cũng hy vọng sẽ được hung hăng đánh chết tên hỗn đản này!
Tôn Phi siết nắm đấm nói.
Tuy rằng thực lực không bằng đối thủ, thế nhưng sở hữu thạch trụ thần bí làm đòn sát thủ, ngay cả Tà Thần hải tộc cũng sợ hãi, huống chi là cái loại bại tướng D’Alessandro, nếu như có thể đem ngọn nguồn lời đồn đại chế trụ, nói không chừng có thể rửa sạch được oan khuất của hai người.
Nhìn bộ dạng bạo lực của Tôn Phi, Loris càng thêm lo lắng.
- Hai người các ngươi đánh nhau, đế đô Gerland phải đối mặt với một hồi bạo kiếp, các trận pháp phòng ngự trong thành căn bản vô pháp phòng hộ được dư ba tập kích, Alexander, xem như ta thỉnh cầu ngươi, nếu như có thể trong nháy mắt chế trụ D’Alessandro, vậy thì hãy tận lực khắc chế, không cần động thủ, tuy rằng hoàng thất Lyon và hoàng thất Zenit ở trong quan hệ đối địch, thế nhưng dù sao mấy trăm vạn bình dân trong thành là vô tội, huống chi, lần này ta trở lại sẽ cố gắng thuyết phục hoàng thất đình chỉ thế tiến công đối với Zenit, tương lai hai nước còn có khả năng kết minh!
Loris thử thuyết phục Tôn Phi.
- Được rồi, ngươi đã nói như vậy, ta đành phải chịu đựng trước tiên, dù sao lần này mục tiêu hàng đầu vẫn là tìm được cường giả thần bí kia, tạm thời nhịn một chút cũng không phải là không được, bất quá, ngươi cũng đừng nghĩ dùng quỷ kế gì, dù sao Gerland là địa bàn của ngươi, làm ta thất vọng, đến lúc đó có lẽ sẽ làm ra sự tình mà người người oán trách.
Tôn Phi cũng không cần nghĩ liền gật đầu đáp ứng.
- A, thật tốt quá, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối phối hợp với ngươi, tất cả đều nghe theo ngươi.
Loris nguyên bản đã làm tốt công tác chuẩn bị khuyên nhủ, không nghĩ tới Hương Ba Vương lại dễ dàng đáp ứng như vậy, nhất thời đại hỉ.
Hai người đang nói, đột nhiên Tôn Phi biến sắc, bỗng nhiên từ “Loạn Thế Vương Tọa” đứng dậy.
Loris còn chưa kịp hỏi cái gì, đột nhiên bốn phía xuất hiện từng đạo khí tức vô thanh vô tức bắn tới như bão tố, bốn đạo bóng đen không biết đã xuất hiện khi nào, ánh đao lóe ra, nhanh như thiểm điện.
Leng keng leng keng!
Bốn tiếng kim loại giao kích nhỏ truyền đến.
Trảm kiếm đâm vào trên vòng bảo hộ “Loạn Thế Vương Tọa”, đâm ra bốn cái lõm xuống, nhưng không thể phá vỡ đạo phòng ngự.
Xoát xoát xoát xoát!
Một kích không được, không đợi Tôn Phi và Loris đánh trả, bốn đạo bóng người hắc sắc bốn phía nhất tề nhoáng lên, trong tiếng ba địa vang lên, khói xanh vặn vẹo tiêu thất trong không trung, giống như chưa hề xuất hiện qua.
Toàn bộ quá trình mau lẹ tới cực điểm.
- Là sát thủ “Thần Điện Hắc Ám”, bọn họ tới thật nhanh!
Tôn Phi khẽ cau mày, tinh thần lực phóng xạ ra ngoài nhưng không cảm giác được chút khí tức ẩn nấp nào, đây là bốn gã cao thủ chân chính, sát thủ trong sát thủ, một kích không trúng, lập tức trốn xa ngàn dặm, từ khi ra tay đến khi rời đi không quá một phần ngàn tức thời gian, tuyệt không có nửa điểm muốn may mắn tham công, phi thường kinh khủng.
- Làm sao bây giờ?
Loris sắc mặt ngưng trọng mà hỏi:
- Xem ra “Thần Điện Hắc Ám” đã xuất động sát thủ cấp bậc ngân sắc, khẳng định bọn họ còn ở một nơi bí mật gần đây quan sát, một khi tìm được cơ hội sẽ ra tay lần thứ hai.
Theo lời đồn, sát thủ “Thần Điện Hắc Ám” chia làm bốn cấp bậc kim, ngân, đồng, thiết, bốn sát thủ vừa ra tay có thực lực kinh khủng, ít nhất cũng là cấp bậc ngân.
- Mặc kệ bọn họ, đi!
Tôn Phi mang sắc mặt sắc bén, điều khiển “Loạn Thế Vương Tọa” tăng nhanh tốc độ, vòng bảo hộ bạc nhạt đem cả hai người và “Loạn Thế Vương Tọa” bao phủ trong đó, như là dung nhập vào trong không gian, lúc ẩn lúc hiện, xuyên qua vài lần, mỗi lần xuyên qua chính là cách hơn trăm trượng.
Trước khi mặt trời xuống núi, rốt cuộc hai người đã tới đế đô Gerland của đế quốc lục cấp Lyon.
Dọc theo đường đi, hai người Tôn Phi trước sau lại đụng phải không dưới mười lần sát thủ của “Thần Điện Hắc Ám” tập kích.
Đám sát thủ này xuất quỷ nhập thần, như là giòi bọ bám trong xương không chịu buông tha, không ngừng ám sát, nắm giữ kỹ thuật ám sát và ẩn thân cực kỳ kinh khủng, ở bất cứ thời điểm nào khi ngươi vừa buông lỏng cảnh giác, bọn họ sẽ xuất hiện như cái bóng, đem đao kiếm sắc bén đâm vào trái tim của ngươi.
Trong sự nổi giận, Tôn Phi giết chết sáu tên sát thủ thực lực Nguyệt cấp đại viên mãn, lúc này mới thoáng khiến đám người “Thần Điện Hắc Ám” có chỗ cố kỵ.
Đứng trên bầu trời rộng lớn tới cực hạn của thành Gerland, Tôn Phi nhịn không được mà cảm khái một trận.
Đế quốc Lyon quả không hổ là bá chủ trong vòng phương viên trăm vạn dặm, quy mô của thành Gerland so với đế đô Saint Petersburg đế quốc Zenit lớn hơn vô số lần, xa xa nhìn lại, các loại kiến trúc chập chùng liên miên không dứt như những dãy núi, văn minh ma pháp của tòa thành này, không thua kém gì so với các thành thị lớn trong trí nhớ kiếp trước của Tôn Phi, vô biên vô tận kiến trúc đứng vững trên đại địa, đem mặt đất và bầu trời như nối liền với nhau.
Nằm ở trung tâm tòa thành Gerland dĩ nhiên là hoàng cung hoàng thất đế quốc Lyon.
Chỉ cần diện tích của riêng tòa hoàng cung này đã không khác gì một tòa thành thị thật lớn, kiến trúc hoàng cung thuần một màu hắc sắc trang nghiêm, đây là màu sắc đại biểu cho quân đội và hoàng thất đế quốc Lyon, đứng từ xa nhìn lại có một cảm giác nghiêm nghị không được xâm phạm.
Tôn Phi có thể cảm thụ được rõ ràng, ở trong thành Gerland có vô số đạo khí tức tinh thần cường giả, như là khói báo động vô hình phóng lên cao, những khí tức này người bình thường căn bản không thấy được, thế nhưng đối với Vũ giả đã ngoài Tinh cấp hay các Ma Pháp Sư mà nói, giống như là hỏa quang trong đêm tối, dị thường bắt mắt.
Mỗi một đạo khí tức lực lượng đều đại biểu cho một tôn cường giả.
Mà giữa rậm rạp các đạo khí tức, có vài đạo quả thực tỏa ra ánh sáng ngọc lóa mắt như là mặt trời trong đêm tối.