Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 939 - Chương 835: Thoát Ra

Quoc vuong van tue Full
Chương 835: Thoát Ra
 

Thời gian trôi qua.

Giáo đường đệ nhất giáo khu thành Gerland, cửa đại sảnh.

- Chết tiệt, xảy ra chuyện gì, tại sao hắn có thể tiến hành triệu hoán trong Thần trận “Thần Ân Thán Tức” ? Cái con hổ xấu xí kia rốt cuộc là vật gì, vì sao trên người của nó ta cảm nhận được một tia khí tức thần lực?

Khô Lâu Hoàng Kim trong thân thể của lão giáo chủ John thấy một màn Duriel xuất hiện trong pháp trận, thiếu chút nữa bị dọa cho ngây ngốc.

Thời điểm tiếng nổ thứ nhất vang lên, trong nháy mắt hắn minh bạch ý nghĩ của Tôn Phi, giật mình một cái, thân hình giống như một đạo thiểm điện bạch sắc, không ngừng chữa trị những trận văn bị sóng xung kích phá hủy, trong lòng kinh hãi quả thực khó nói nên lời.

Hết thảy đây đều vượt qua tưởng tượng của hắn, nếu như thân hắn ở trong trận văn trong lúc vụ nổ xảy ra, lấy thực lực chưa khôi phục hết của hắn hiện tại, tuyệt đối khó có thể may mắn tránh khỏi, sẽ bị oanh thành từng khối mảnh vỡ, mà nguyên bản cho rằng sơn dương đã rơi vào bẫy chờ bị làm thịt, thế nhưng thiếu chút nữa lao ra khỏi bẫy rập, điều này làm cho hắn vừa sợ vừa giận.

May là hắn phản ứng đúng lúc, đem trận văn tu sửa lại kịp thời.

- Chó cùng giứt dậu mà thôi, Alexander, từ bỏ giãy dụa đi, ngươi không thoát được!

Sau khi sợ bóng sợ gió một hồi, Khô Lâu Hoàng Kim đứng ở ngoài giáo đường đệ nhất, phẫn nộ mà gào thét dữ tợn.

Đúng lúc này, đột nhiên một đạo kiếm khí như ngân châm hoa phá trường không, bắn tới như bão tố, vô thanh vô tức đánh vào trên quang văn trận pháp đang lóe ra ánh sáng bạch ngân…

- Đáng chết, là ai…

Bởi vì vừa tu bổ pháp trận Thần cấp khiến Khô Lâu Hoàng Kim tiêu hao không ít lực lượng, hơn nữa thực lực của người ra tay cũng không dưới hắn, muốn ngăn cản đã không kịp.

Oanh! !!

Một tiếng nổ cũng không tính là kịch liệt vang lên.

- Ha ha ha, lão quái vật, đại gia ngươi, lão tử ra đây…

Ngân quang chợt lóe, Tôn Phi ngồi trên “Loạn Thế Vương Tọa” đắc ý cười to, lợi dụng khe hở do kiếm khí ngân châm tạo ra, thoát ra khỏi gian nguy vạn phần.

Oanh!

Chuyện thứ nhất muốn làm sau khi thoát ra, tự nhiên là tính sổ.

Tôn Phi giơ tay lên, mấy trăm đạo dấu quyền kim sắc dường như hỏa tinh mang theo vô tận sát cơ, oanh giết về Khô Lâu Hoàng Kim từ bốn phương tám hướng.

Bang bang phanh!

Một chùm huyết tương vỡ ra, thân thể lão Thần Sư John nhất thời bị đập thành thịt vụn.

Một đạo quang ảnh kim sắc chợt lóe rồi biến mất trong chùm huyết tương, hướng về phía xa xa phi dật đi.

Trong lòng Khô Lâu Hoàng Kim phẫn hận thất vọng đến cực điểm, nhưng tự biết không địch lại, ngẫm lại thủ đoạn khi trước của Hương Ba Vương, trong lòng biết nếu như bị Hương Ba Vương chặn lại, đến lúc đó không chết cũng bị rụng một lớp da, mắt thấy Hương Ba Vương thoát ra như mãnh hổ, khí thế đang thịnh, trong lòng kinh sợ, quyết định thật nhanh, bỏ qua thân thể lão John, kim thiền thoát xác, lập tức đào tẩu.

- Con mẹ nó chứ, lần này cho ngươi chạy thì lão tử theo họ của ngươi!

Tôn Phi đối với tên quái vật này vừa là cáu giận, vừa là kiêng kỵ, trong lòng biết một khi bị hắn chạy trốn, không biết còn có thể tạo thành tai họa dạng gì nữa, như thế nào có thể buông tha cho hắn?

Ngân diễm “Loạn Thế Vương Tọa” lóe ra, trong tiếng mắng to, hóa thành một đạo lưu quang, đuổi theo.

Một kim một ngân, hai đạo lưu quang trong nháy mắt phá khai thánh lực quang minh bạch sắc bao phủ trong thiên địa, biến mất trong bầu trời mang mang…

Mà lúc này, trong giáo khu thành Gerland, ngàn ngàn vạn vạn Thần Sư và Thần Kỵ Sĩ vẫn thành kính cầu khẩn như trước, cống hiến tâm linh và linh hồn mình, bởi vì khi trước để tránh cho có người biết chân tướng trong đại sảnh giáo đường, Khô Lâu Hoàng Kim đem các nhân viên thần chức đều đuổi ra cách xa trăm thước ngoài giáo đường, vì vậy không ai biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

Pháp trận “Thần Ân Thán Tức” vẫn vận chuyển bình thường, chỉ là lúc này trong pháp trận đã không còn động tĩnh, Juninho đại đế ra tay cẩn thận đến cực điểm, kiếm khí ngân sắc đã triệt để tiêu tán trong thiên địa, không để lại chút dấu vết khí tức nào, tựa hồ như chưa từng xảy ra chuyện gì, thế nhưng tất cả đã xoay chuyển triệt để.

Hoàng cung đế quốc Lyon.

Loris khẩn trương nhìn hoàng đế bệ hạ.

Sau khi nhắm mắt cảm ứng một phen, Juninho đại đế chậm rãi gật gật đầu.

- Hương Ba Vương hẳn là đã rời đi.

Loris nghe vậy, rốt cuộc thở dài một hơi.

Juninho đại đế xoay người về tới trên hoàng tạo, nhẹ giọng nói:

- Trong khoảng thời gian này, trước tiên ngươi ở lại bên người bổn hoàng, không nên xuất hiện trong tầm mắt người khác…D’Alessandro và đông đảo cường giả Nguyệt cấp tiến về Zenit làm khó dễ, nếu Hương Ba Vương đã an toàn rời đi, vậy hẳn là hắn sẽ chạy về trợ giúp trước, trong khoảng thời gian ngắn, thế cục đế quốc Lyon sẽ tương đối ổn định, cho chúng ta một ít thời gian chuẩn bị.

- Thời gian chuẩn bị?

Loris có chút mê man.

Sắc mặt Juninho đại đế cực kỳ ngưng trọng nói:

- Không sai, rất nhanh sẽ có sự kiện siêu cấp lớn xảy ra, toàn bộ đại lục Azeroth sẽ rơi vào hỗn loạn hắc ám…Còn nữa, trong khoảng thời gian này, tạm thời ngươi ở lại bên người bổn hoàng, trước tiên không xuất hiện trước mặt người khác, cũng không về Hán Phủ Bạch Kim.

- Tuân mệnh!

Loris cung kính đáp.

Juninho đại đế cúi đầu, xoát xoát viết gì đó, đột nhiên lại thở dài một hơi, chưởng lực đem trang giấy trước mắt chấn thành tro bụi, ngón tay nhẹ nhàng gõ góc bàn, quay về không khí phía trước, nói:

- Lệnh, thế lực đế quốc sở hữu, hủy bỏ bao vây giằng co với giáo khu Thần Thánh Giáo Đình, đình chỉ tất cả hoạt động điều tra dị tượng đối với giáo đình.

- Tuân mệnh!

Một đạo âm thanh băng lãnh vang lên trong hư không.

Trong lòng Loris khiếp sợ.

Hắn một chút cũng không phát hiện, vẫn còn có thị vệ ẩn nấp trong hư không, lấy thực lực của hắn hiện nay thế nhưng không thể phát hiện, có thể thấy được thực lực của cường giả ẩn nấp cao hơn mình rất nhiều…Thì ra hoàng thất vẫn còn ẩn dấu lực lượng như vậy.

- Con mẹ nó chứ, chẳng lẽ lần này muốn lão tử mất mặt, đi theo họ của lão quái khô lâu?

Đứng ở đám mây, sắc mặt Tôn Phi xấu hổ, rồi lại không thể tránh được.

Truy đuổi ít nhất đã ba giờ, cuối cùng vẫn không thể đuổi theo Khô Lâu Hoàng Kim được, trình độ lĩnh ngộ pháp tắc không gian của lão quái vật này thật sự biến thái, thực lực của hắn mặc dù chưa khôi phục đến toàn thịnh thế nhưng ánh mắt tốt, thức thời phán đoán, lĩnh ngộ pháp tắc cũng vẫn còn nguyên.

Một đường chạy trốn, quái vật kia giống như là một con cá kiếm bơi trong đại dương, du vọt thật nhanh, tùy ý xuyên qua không gian, không kém chút nào so với “Loạn Thế Vương Tọa”, Khô Lâu Hoàng Kim nói rất đúng, Tôn Phi vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ Thần khí “Loạn Thế Vương Tọa”, hai người một chạy một đuổi, sau khi dây dưa hơn trăm dặm, cuối cùng vẫn là mất đi tung tích của Khô Lâu Hoàng Kim.

- Lại để hắn chạy thoát, đáng chết, lần sau muốn tìm nó càng thêm khó khăn, không biết kế tiếp nó sẽ chiếm cứ thân thể ai, cái mầm tai họa này còn chặt chưa đứt, lòng ta thật sự là khó an a!

Tôn Phi ở trong đám mây quấn quýt một trận, cuối cùng vẫn là tạm thời buông tha truy tìm.

- Bỏ đi, không có thời gian tiếp tục dây dưa, hiện tại phải nhanh chóng trở lại Zenit, bị nhốt trong trận pháp bốn ngày bốn đêm, phỏng chừng đám người D’Alessandro đã đến Zenit, không biết tình hình thế nào rồi, hy vọng hiện tại trở về còn kịp!

Bình Luận (0)
Comment