Lúc này, chiến đấu đã kết thúc, mười sáu danh cường giả Nguyệt cấp không người nào bảo toàn được tính mạng, toàn bộ bị đuổi giết chém rụng, tham lam và nịnh hót nhất thời khiến các cường giả vốn có thể xưng hùng một phương bỏ ra cái giá quá đắt.
Đây chính là pháp tắc tự nhiên trên đại lục Azeroth này, chỉ có cường giả chân chính mới có thể sinh tồn trong thế giới băng lãnh tàn khốc này.
Tất cả cường giả Nguyệt cấp Zenit chậm rãi tập trung lại, lấy Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim Leo Frank Lampard làm trung tâm, xếp thành một bức tường người, ngăn trở trước thành Saint Petersburg.
Hai người Materazzi và Sarton chật vật nhất, trên thân có nhiều vết thương, thế nhưng cũng không phải là vết thương trí mạng, tiên huyết nhiễm đỏ giáp y, bất quá nhãn thần hai người vẫn sắc bén như cũ, nóng lóng muốn chiến, hiển nhiên, trận chiến đấu vừa rồi dẫn dắt bọn họ không ít, nhất là Materazzi, sớm đang bối rối trước bình cảnh Tân Nguyệt cấp thượng giai đỉnh phong, hôm nay sống chết đánh một trận, thế nhưng trợ giúp hắn đột phá bình cảnh, tiến vào Bán Nguyệt cấp, có thể nói là nhân họa được phúc.
Trên thân Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim Drogba cũng có vết thương, thế nhưng nhờ có thánh giáp trên thân nên cũng nhẹ nhiều, đều là một ít vết thương nhợt nhạt.
Thánh y Hoàng Kim do Hắc Thiết Chi Tinh và Ác Ma Di Cốt chế tạo thành, lại được hai cuồng nhân phòng thí nghiệm thêm vào kỹ thuật Thần Phù văn, tăng thêm lực phòng hộ, câu thông tinh thần chư thiên, cùng với kỹ thuật rèn của nữ thợ rèn Fara, có lực phòng ngự cực kỳ kinh người, dù bị đối thủ trực tiếp đánh trúng mục tiêu cũng có thể ngăn trở chín mươi phần trăm lực tổn thương, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho đám Drogba chỉ cần công mà không cần thủ, đại giết tứ phương.
- Hừ! Thực sự là nực cười! Khẩu khí môn đồ đệ nhị Vũ Thánh sơn ngươi thật lớn a, không chỉ nói dối như cuội, vu hãm vua ta, còn luôn mồm muốn tuyệt diệt Hương Ba thành, càng muốn cho hoàng thất đế quốc nỗ lực đại giới, thế nào, hiện tại đánh giáp lá cà rồi nhưng lại không nhận ra dũng sĩ Hương Ba thành nữa?
Lampard cười lạnh hỏi ngược lại.
Cái vũ giả trời sinh trầm mặc ít lời này lần đầu tiên lại nói nhiều như vậy.
- Cái gì? Các ngươi đều là Hương Ba nhân?
D’Alessandro tâm cơ thâm trầm không hiện ra hỉ nộ, thế nhưng trong nháy mắt này cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ cực đoan.
Hắn hoàn toàn không ngờ, chính mình dĩ nhiên lại lấy được đáp án này, đây quả thực là quá kinh khủng, thế giới này đảo lộn sao? Thế nào một nước phụ thuộc nho nhỏ lại có nội tình làm người ta kinh hãi như thế này?
- Thế nào? Hiện tại sợ?
Drogba hắc hắc cười nhạt, nắm nắm tay, không có ý tốt.
Con ngươi D’Alessandro bỗng nhiên co rút lại.
Hắn dừng một chút, đột nhiên nghĩ đến cái gì, thần sắc biến đổi, phá lên cười ha ha:
- Thật là không có nghĩ đến, Hương Ba thành lại có thực lực như vậy, đích thực là khiến cho bản tọa lấy làm kinh hãi, đây chính là lý do các ngươi dám đối địch với bản tọa đi? Bất quá, ha ha ha, đây hẳn là toàn bộ thực lực của các ngươi đi? Các Vũ giả mạnh nhất đều đi bảo vệ hoàng thất Saint Petersburg, chỉ sợ lúc này Hương Ba thành là một mảnh trống rỗng đi? Ha ha ha!
Trong tiếng cười tràn đầy vẻ châm chọc và đùa cợt.
Mặt Drogba lộ vẻ chẳng đáng, muốn nói cái gì, lại bị giám ngục quan nịnh nọt Oleguer ngăn cản, con ngươi tên mập mạp chết bầm này đảo một vòng, làm bộ quá sợ hãi, cả kinh kêu lên:
- Ngươi…Ngươi đây là ý gì?
Trên mặt D’Alessandro lộ vẻ đắc ý tàn nhẫn, cười lạnh nói:
- Chỉ sợ lúc này Hương Ba thành đã hóa thành một biển máu, tất cả mọi người bao gồm cả các thành viên vương thất, bất luận nam nữ già trẻ, toàn bộ đều bị chém tận giết tuyệt, ha ha, thực là thông minh quá sẽ bị thông minh hại…
Oleguer giả bộ kinh khủng run lên, lớn tiếng thét chất vấn:
- Ngươi đây là ý gì, ngươi phái người đi Hương Ba thành? Ngươi quá đê tiện a…
- Ha ha ha ha ha…
D’Alessandro vô cùng vui sướng cười to, trong thanh âm cũng khó có thể giấu được vẻ đắc ý, cười nói:
- Bản tọa sớm rẽ một đường đến Hương Ba thành trước, do một vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp dẫn đội, muốn tàn sát một tòa thành không có cường giả thủ hộ quả dễ như trở bàn tay, ha ha ha, đây là kết quả của việc đối địch với ta!
Đem điều cơ mật này nói ra, D’Alessandro đã chuẩn bị kỹ càng, muốn thưởng thức biểu tình thất kinh đáng thương cảm của đối thủ.
Thế nhưng…
- Ha ha ha ha ha, ha ha ha, buồn cười chết ta mất!
- Ai nha má ơi, buồn cười chết mất, ai ui, không được, cười đau bụng!
- Ha ha, đây…ngu ngốc như vậy a, thực sự là buồn cười chết ta, a ha ha ha ha, như vở hài kịch a!
Hơn mười danh cường giả Nguyệt cấp phía trước cười vang, nhất là hai cái chày gỗ Drogba và Pires, không cấp cho vị môn đồ đệ nhị Vũ Thánh sơn một chút mặt mũi nào, cười đến nước mắt nước mũi chảy ra, dáng dấp khoa trương ôm bụng, đến cuối cùng, giám ngục quan nịnh hót Oleguer cũng không nhịn nổi nữa, vỗ đùi cuồng tiếu một trận, cười đến chảy nước mắt.
Bộ dáng của cả đám giống như vừa được xem vở hài kịch hay ho nào đó.
- Đáng chết, các ngươi…Đám chuột nhắt đê tiện, cười cái gì? Cười cái gì?
D’Alessandro giận dữ, một loại cảm giác không tốt lắm từ đáy lòng hắn dâng lên.
Đối diện, một đám người cười đến lúc không sai biệt lắm, lúc này Thần Sư trẻ tuổi Garcia mới nhịn xuống xung động cuồng tiếu, tiện tay vung ra một vật thể đen thùi lùi, lớn tiếng nói:
- Uy, thuận tiện hỏi một chút, vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp ngươi nói hẳn là hắn đi?
D’Alessandro nhíu mày, hắn đưa tay lên, một cỗ lực vô hình đem bóng đen kia lăng không nhiếp qua, nhìn kỹ, hơi thiếu chút nữa kinh hô, bóng đen này thế nhưng đúng là người mà mình phái đi dẫn đội đến Hương Ba thành – cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp đế quốc Android – Alberta.
Tên này nguyên bản là cường giả đại sát tứ phương, lúc này bị rút gân, yếu ớt hôn mê, không biết sống chết, một thân lực lượng kinh khủng đủ để rời núi lấp biển đã tiêu thất vô tung, thành một lão giả không khác gì người thường, không có một chút lực lượng đấu khí.
Kinh sợ và khó có thể hình dung trong nháy mắt chiếm cứ trong đầu vị môn đồ đệ nhị Vũ Thánh sơn.
Hắn trầm mặt, phóng xuất ra một tia lực lượng, tiến vào trong thân thể Alberta tỉ mỉ quan sát, phát hiện toàn bộ thông đạo đấu khí trong cơ thể hắn thế nhưng bị phá hư hết, hai loại lực lượng đáng sợ băng hỏa giao nhau, không ngừng mà hủy hoại thân thể Alberta, không gian trong cơ thể hắn cũng bị phá hoại triệt để, bổn nguyên lực Đại Nhật cấp không còn lại chút nào, một thân thực lực bị phá hủy hoàn toàn, dù là Thần Linh hạ thế cũng không cách nào cứu hắn được nữa.
Một vị cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp, là cường giả đỉnh phong trên đại lục Azeroth, thế nhưng lại bị biến thành phế nhân nửa sống nửa chết!