Lại là một hắc y nhân mặc áo choàng?
Tôn Phi nghe lời ấy trong lòng cả kinh.
Hình tượng thần bí nhân trong miệng Thần sư Mazola khiến Tôn Phi cơ hồ trong nháy mắt liên tưởng đến tứ tinh ma pháp sư mộc hệ Evans. Phải biết rằng, lần trước khi bị hắn ám sát, tứ tinh ma pháp sư mộc hệ Evans cũng mặc một bộ áo choàng hắc y như vậy. Phải chăng giữa hai người có liên hệ gì? Chẳng lẽ… Thần bí nhân mới xuất hiện này là đồng lõa của Evans?
Tôn Phi chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện trong lòng, hắc y nhân mới xuất hiện này tốt nhất đừng nên có mối quan hệ gì với Evans, nếu không, chuyện về bản đồ Thần ma di chỉ rất có thể còn có nhiều người khác biết, vậy thì chuyện này có thể sẽ xảy ra một hồi oanh động, trình độ nghiêm trọng còn muốn cao hơn việc hắn một kiếm giết chết hoàng tử tứ cấp đế quốc Sander.
- Hãy kể lại tỉ mỉ một lần nữa cho ta những gì ngươi đã trải qua…
Ánh mắt Tôn Phi như điện nhìn thẳng "Rắn đuôi chuông đầu hói" Mazola, không để cho hắn kịp phản bác, nói tiếp
- Nửa điểm cũng không bỏ sót, nếu không…Hậu quả ngươi tự biết rồi đó.
- Dạ dạ! Tuyệt đối không dám giấu đại nhân bất cứ chuyện gì.
Mazola liên tục gật đầu, khom lưng khuỵu gối cười nịnh nói, một lần nữa kể lại từ đầu tới cuối toàn bộ sự tình.
Nguyên lai hắn và Luciano ở St. Petersburg tránh né một thời gian, sau khi nghe nói Hắc Giáp Quân đã lui, liền lập tức trở lại Hương Ba Thành. Dù sao ở Hương Ba Thành hai người bọn hắn cũng được coi như vua chúa, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Nhưng ở thủ đô St. Petersburg đế quốc Zenit, bọn họ cũng chỉ như tiểu thái giám bên cạnh Hoàng thượng, không phải là nhân vật quan trọng gì.
Tuy nhiên, trên đường trở về, bọn họ lại bị một hắc y nhân áo choàng đột nhiên xuất hiện cản lại. Tên hắc y nhân áo choàng phô diễn một thực lực siêu cường khiến hai người là tam tinh Thần sư cùng tam tinh Kỵ sĩ đều không phải đối thủ. May mắn người này cũng không có địch ý, ngược lại còn tiết lộ cho Mazola một tin tức vô cùng quan trọng: trong trận chiến cầu đá ở Hương Ba Thành từng xuất hiện Vong linh ma pháp yếu ớt.
Hai chữ “yếu ớt” trong miệng hắc y nhân làm cho hai mắt Mazola và Luciano cùng tỏa sáng. Vong linh ma pháp là kẻ thù không đội trời chung với Giáo đình Thần Thánh. Nếu hai người bọn họ có thể tra được nguyên nhân, đồng thời bắt được của Vong linh ma pháp sư “yếu ớt” kia, địa vị của bọn hắn ở Giáo đình Thần Thánh có lẽ sẽ lại tăng thêm một bậc.
Về phần sau khi vào thành bắt người bừa bãi, thật ra chỉ là Mazola cố ý mượn cớ, một mặt là vì điên cuồng thu thập tiền tài, mặt khác, hắn cũng biết mình và Luciano khi Hắc Giáp Quân công thành không những không hiệp trợ thủ thành còn mượn cớ thoát đi, điều này tất nhiên khiến cho Thần Thánh Giáo đình mất hết uy ở Hương Ba Thành tín. Bởi vậy hắn muốn một lần nữa lập lại uy nghiêm.
Chỉ là, do đã quen tác oai tác quái nhiều năm, mặc dù kẻ nhiều tâm cơ như "Rắn đuôi chuông đầu hói " cũng áp dụng phương thức sai lầm. Bọn chúng không dùng thủ đoạn dụ dỗ, mà lại chọn phương thức này, ngược lại càng khiến mâu thuẫn trở nên gay gắt.
- Nói như vậy, hai người các ngươi cũng không biết thân phận của hắc y nhân áo choàng thần bí kia? Thậm chí cả chân diện mục của hắn cũng chưa từng thấy qua?
Nghe Rắn đuôi chuông Mazola thành thành thật thật kể lại xong, Tôn Phi nhíu mày hỏi.
- Dạ! Đại nhân tôn quý! Thần bí nhân kia thực sự rất mạnh, ít nhất cũng phải là tứ tinh ma pháp sư. Ngay từ đầu thần cùng Luciano thật rất muốn bắt giữ hắn tra khảo tỉ mỉ, nhưng cả hai bọn thần đều không phải là đối thủ của hắn...
Mazola nói tới đây, thần sắc có chút thẹn thùng. Kỵ sĩ thủ lĩnh râu quai nón Luciano ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu.
Tôn Phi cúi đầu lâm vào trầm tư.
Lại là một hắc y ma pháp sư thực lực tứ tinh lai lịch khó lường, sao hắn cứ cảm thấy có chút quan hệ với Evans đã chết ở trong Thiết ngục thủy lao trước đây. Điều này làm cho Tôn Phi âm thầm kinh hãi, tựa hồ là đã chọc phải một cái tổ ong vò vẽ…Nhưng mà, hắn lại mơ hồ cảm giác được, hình như mình đã xem nhẹ điểm gì đó, hay nói cách khác là đã xem nhẹ người kia.
Lúc trước Tôn Phi ở hình thức Tử linh pháp sư, sau đó lại sử dụng hai kỹ năng – “răng nanh” cùng “thi bạo”, chỉ trong vòng không đến ba, bốn giây ngắn ngủi, sau khi cầu đá gãy, toàn bộ vết tích cũng đã chìm vào sông Zuli. Theo lý, sẽ không có người nào phát hiện, trừ khi lúc ấy có cao thủ luôn luôn âm thầm quan sát cuộc chiến trên cầu đá. Nếu thật là như vậy, hắc y nhân thần bí trong miệng Mazola lúc ấy hẳn phải ở đây. Nhưng vấn đề là, nếu lúc ấy hắn thật sự ở đó, nhìn thấy đồng bọn Evans của mình bị bắt, tuyệt đối sẽ không bỏ mặc. Lấy thực lực tứ tinh của hắn mà nói, nhất định có thể trong nháy mắt chuyển bại thành thắng…Nói cách khác, hắc y nhân thần bí này rất có thể không phải là đồng bọn của Evans.
Vậy thì hắn là ai đây?
- Các ngươi lui xuống trước đi.
Tôn Phi càng nghĩ càng không hiểu, phất tay hạ lệnh trục khách với Mazola cùng Luciano, suy nghĩ một hồi còn nói thêm:
- Về chuyện Vong linh ma pháp, tới đây là dừng, không truy cứu thêm nữa. Chuyện này ảnh hưởng tốt xấu đến các ngươi thế nào, hai ngươi có thể tưởng tượng được. Ta sẽ đích thân xử lý. Nếu các ngươi tự tiện tra xét, dẫn tới đả thảo kinh xà, làm hỏng kế hoạch của ta, đến lúc đó Giáo hoàng bệ hạ phẫn nộ, cọc thiêu sống trên Vạn Lưu Phong sẽ có hai chỗ dành cho các ngươi.
Tôn Phi này hoàn toàn là mượn việc công để mưu lợi riêng mà.
Nếu hai người Mazola và Luciano đã hiểu lầm mình là đại nhân vật kia, Tôn Phi liền dứt khoát gióng trống khua chiêng mượn oai lão hổ. Vốn tính toán trước đây của Tôn Phi là tìm cơ hội âm thầm xử lý hai người này, nhưng hiện tại dưới tình huống này, có lẽ nên giữ lại bọn họ, không chừng sau này vẫn còn có chỗ hữu dụng.
Nghe Tôn Phi nói, mắt Mazola ánh lên một tia tinh quang, lộ ra thần sắc “quả đúng như thế”, vội vàng cúi đầu khom lưng thề thốt:
- Đại nhân xin cứ yên tâm. Chuyện này thần cùng Luciano tuyệt đối sẽ không tiếp tục can thiệp. Sau này đại nhân có gì cần cứ việc phân phó. Giáo đình Hương Ba Thành nguyện vì đại nhân quên mình phục vụ.
- Tốt! Hai người các ngươi quả thật không tệ. Chuyện phát hiện tung tích Vong linh ma pháp ta tạm thời ghi công cho các ngươi. Đợi ta kết thúc chuyến công du, sau khi trở lại Thánh sơn, bổn tọa nhất định sẽ nói tốt cho các ngươi.
Tôn Phi đánh bọn chúng mấy roi, lại ném cho bọn chúng miếng format, làm giả như thật, trực tiếp xưng là ‘Bổn tọa’.
Mazola cùng Luciano nghe vậy mừng rỡ, nhất thời cảm thấy tiền đồ của mình bừng sáng, liên tục dập đầu, kính cẩn quỳ xuống hôn lên giày của Tôn Phi, sau đó mới vui vẻ rời khỏi cung điện.
Tôn Phi trở lại vương tọa đăm chiêu suy nghĩ. Thân phận của tên áo hắc y nhân quá mức thần bí, một chút manh mối cũng không có, bèn không nghĩ thêm nữa, sai người gọi quan giám ngục Olegue tới đại điện, thấp giọng phân phó vài câu.
…..
….
Sau khi trở về Giáo đường, Mazola và Luciano cho đám tùy tùng lui xuống, lặng lẽ đi vào một gian mật thất phía sau đại sảnh Giáo Đình.
Đây là nơi Mazola và Luciano dùng để thương nghị đại sự trọng yếu.
- Thần sư Mazola, ngươi thật sự khẳng định tên quốc vương ngốc nghếch Alexander trước đây là đại nhân đến từ tổng bộ?
Kỵ sĩ thủ lĩnh râu quai nón thật sự là đau lòng khi phải dâng lên rương ma pháp thạch cùng ma pháp quyển trục, cau mày hỏi. Lúc trước chuyện tặng quà Alexander thực ra là do Mazola quyết định. Luciano trong lúc nhất thời vẫn có chút khó có thể tin phán đoán của Mazola.
- Cái này… ta cũng không dám chắc chắn trăm phần trăm.
Về tới Giáo đường, "Rắn đuôi chuông đầu hói " Mazola lại biểu hiện ra thần thái kiêu căng. Hắn đứng quay lưng về phía pho tượng phụ thần. Trong mật thất đốt rất nhiều nến, ánh nến lập lòe bất định. Trước ngực Mazola vẽ một cái Thánh thập tự, lúc này mới xoay người lại, thần sắc ngưng trọng nói:
- Nhưng ngươi đừng quên, hôm nay Alexander thi triển ra hai tầng Kim sắc chiến hoàn, cũng có chút chân thật đáng tin. Ngươi cũng có thể cảm nhận được, bên trong hai đạo kim sắc Chiến hoàn ẩn chứa Thánh lực đáng sợ đến bực nào, chỉ sợ ngay cả Giáo Tông Serge Jeiel điện hạ của Zenit cũng không có được Thánh Lực tinh thuần như thế.
- Nói thế cũng đúng. Nhưng ta và ngươi đều biết, trong tư liệu chúng ta nắm giữ, Alexander từ khi sinh ra đến nay chỉ là một ngốc tử mà thôi. Hắn đã u mê mười bảy năm, sao lại có thể là sủng nhi của thần?
Luciano vẫn có chút không dám tin.
- Đây cũng chính là điều mà ta hoài nghi. Tuy nhiên, đệ nhất cao thủ thánh kỵ sĩ của kỵ đoàn Giáo Đình, Gatralan đại nhân, trước khi thành danh cũng bởi vì hai chân tàn tật sinh ra trầm mặc ít nói mà bị người cho là ngốc tử đó thôi. Còn nữa, ngay cả người khiến Giáo hoàng bệ hạ phải nhường nhịn ba phần, Võ Thánh Maradona đại nhân, những năm gần đây làm việc điên điên khùng khùng, có khác gì kẻ điên đâu? Ở đại lục thần bí như Azeroth, chuyện như vậy thật sự nhiều lắm. Có lẽ Alexander trước kia cũng là giả ngây giả dại mà thôi…
Nói tới đây, trong mắt Mazola hiện lên một tia kinh sợ hiếm thấy, chậm rãi nói tiếp:
- Ông bạn già, ta đột nhiên có một dự cảm đáng sợ, Hương Ba Thành tựa hồ ẩn chứa một bí mật kinh người. Chúng ta rất có khả năng bị cuốn vào chuyện không nên biết…Alexander rất có thể đúng như lời hắn nói, là phụng mật lệnh của Giáo Hoàng đang bí mật điều tra cái gì đó.
Mazola nói xong, trong mắt lóe ra tia hàn mang, thần sắc âm trầm.
- Nói nửa ngày ngươi cũng không chăc chắn mười phần thân phận của Alexander?
Kỵ sĩ thủ lĩnh râu quai nón có chút sốt ruột:
- Chúng ta tại sao không không thử quan sát một chút, ngươi lại hết lần này tới lần khác vội vội vàng vàng muốn tặng quà? Ta thật rất tiếc những ma pháp thạch cùng ma pháp quyển trục trân quý kia. Trong đó còn có một vài quyển trục màu đen thần bí, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu nữa.
- Ngươi sai rồi! Thời cơ này mới là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Một khi bỏ qua, hối tiếc cũng không kịp đó!