Trong lòng Tôn Phi cả kinh, chỉ cảm thấy thân thể mình cứng đờ, khó có thể nhúc nhích, sau một cái chớp mắt, chỉ cảm thấy một dòng nước ấm cuồn cuộn ở bên trong tứ chi bách hài của mình, như là mưa thuận gió hòa, mỗi một tế bào trong thân thể vô cùng thoải mái, loại cảm giác này xa xa còn muốn sảng khoái hơn lúc thăng cấp trong thế giới Diablo.
Khi trước ngạnh kháng với hai đại cường giả khiến Tôn Phi bị thương không nhẹ, cốt cách thân thể hầu như đều bị bẻ nát, dưới sự gột rửa của dòng nước ấm, thương thế cơ hồ là lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khôi phục, trong nháy mắt, toàn thân cao thấp đều khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Trừ việc đó ra, sau khi loại trừ hết thương thế, dòng nước ấm chảy xuôi tứ chi bách hài, dần dần tụ lại chỗ đan điền, mơ hồ tụ thành một mầm mống kim sắc, cắm rễ thật sâu trong cơ thể hắn.
Đây là một mầm mống ẩn chứa lực lượng Bán Thần, nếu như Tôn Phi có thể hiểu thấu đáo huyền bí trong đó, kích phát mầm mống trong phạm vi lực lượng cho mình sử dụng, như vậy có tác dụng khó có thể đánh giá được, đối với con đường võ đạo của Tôn Phi có tác động cực kỳ to lớn, giúp Tôn Phi đột phá cảnh giới Bán Thần, đối với bất luận một Vũ Giả nào mà nói, đây đều là tuyệt đại cơ duyên ngàn năm khó gặp.
Thế nhưng, lông mày Tôn Phi lại hơi nhíu lại. Thương thế mình lúc này thế nào, trong lòng hắn phi thường rõ ràng, có “dược tề khôi phục sinh mệnh” và “dược tề khôi phục toàn diện”, hắn hoàn toàn có thể khôi phục lại bình thường, lấy lực Bán Thần của Yashin đại đế, chải vuốt thân thể chính mình, tự nhiên là một việc tốt, thế nhưng cứ như vậy, các dạng huyền bí trong thân thể mình chẳng khác này là trần như nhộng trong mắt Yashin đại đế hiện tại, mà đối với Vũ Giả mà nói, để đối thủ biết được huyền bí của mình chẳng khác nào là bị bắt được kẽ hở, có thể vĩnh viễn đều ở thế bại.
Hơn nữa, Tôn Phi cũng không cách nào xác định được rốt cuộc Yashin đại đế có thái độ gì đối với mình.
Nói như vậy, thân là đế vương, đối với thần tử quá mức cường hãn đều ôm lòng phòng bị, ai có thể xác định được Yashin đại đế không như thế? Vạn nhất viên mầm mống thần lực mà vị đế vương kinh thái tuyệt diễm này trồng xuống cơ thể mình kỳ thực chính là một viên địa lôi thì sao?
Thế nhưng lo lắng trong lòng Tôn Phi cũng không thể nào tránh được.
Bất luận là thân phận hay địa vị, Yashin đại đế thành tựu Bán Thần đều không phải là Tôn Phi có khả năng làm trái.
Đương nhiên, người kinh hoàng nhất lúc này, không ai khác chính là hai người D’Alessandro và đại đế Android, Yashin đại đế thành tựu Bán Thần chính là ngày diệt vong của bọn họ, lực lượng và phẫn nộ Bán Thần, không phải hai người Đại Nhật cấp đại viên mãn bọn họ có khả năng chống đối, tuy rằng chỉ là một giai vị thế nhưng chênh lệch người cùng Thần là một trời một vực, Thần chỉ cần thở ra một hơi thở đều có thể thuấn sát mười vạn người.
- Trốn!
Đây là phản ứng trước tiên của hai người, căn bản không dậy nổi nửa điểm phản kháng.
Yashin đại đế phảng phất như không biết, cả người không linh phiêu dật, tuấn dật xuất trần, giống như là Thần Linh phủ xuống trong cuộc sống thần tử, hắn mỉm cười với Tôn Phi, trong tươi cười mang theo một loại ý tứ cực kỳ phức tạp khó nói nên lời, thời điểm khi Tôn Phi phải nhắc nhở hắn hai đại địch nhân sắp thoát đi, Yashin đại đế cũng không quay đầu lại, chỉ là vẫy tay về phía xa xa hai kẻ đang chạy trốn.
Lúc này, hai đại cường giả đã chạy đi ít nhất hơn một trăm dặm, sớm đã không thấy bóng dáng.
Thế nhưng một chiêu này lại bất khả tư nghị đem hai đại cường giả từ ngoài trăm dặm lăng không nhiếp về, nói chính xác hơn chính là đem hai đại cường giả từ không gian ngoài trăm dặm trực tiếp bắt qua đây, trong khoảng thời gian ngắn hai người D’Alessandro và Kerimov vẫn chưa minh bạch xảy ra chuyện gì, khi bọn hắn thấy chính mình đột nhiên về lại thành Saint Petersburg, nhất thời như gà con bị kinh hách, điên cuồng mà hét lên.
- Ngươi không thể giết ta, ta là đệ tử Vũ Thánh Maradona, ngươi giết ta nhất định sẽ xảy ra đại họa, sư tôn ta từ trăm năm trước cũng đã là Bán Thần, ngươi không phải đối thủ của ngài…
D’Alessandro thất kinh kêu to, mang ra sư tôn của mình, Vũ Thánh Diego Maradona, người được mệnh danh là “Người mạnh nhất đại lục Azeroth”, ý đồ bảo trụ tính mạng của mình.
- Có đồ đệ như vậy, Maradona thật sự là nên nghĩ lại cho kỹ.
Âm thanh của Yashin đại đế mang theo uy nghiêm chân thật đáng tin, cả người lóe ra ánh sáng thần tính, trong lúc giơ tay nhấc chân đều mang theo sức mạnh to lớn, hắn trở tay nhấn một cái, nói:
- Trẫm từ lâu đã nói qua, nếu đã tới, thì lưu lại, trẫm không giết ngươi, để Maradona tự mình đến nhận người, cho trẫm một cái công đạo!
Trong lúc trở tay nhấn một cái đó, một tiếng sét đánh ngang trời, một cỗ quang diễm màu cam từ trên trời giáng xuống, đem D’Alessandro bao phủ trong đó, môn đồ đệ nhị Vũ Thánh sơn hét to một tiếng, liều mạng giãy dụa, nhưng lại không làm nên được chuyện gì, cả người bị áp chế rơi xuống mặt đất, thời điểm sắp tiếp đất, quang diễm màu cam hóa thành một tòa cô phong cao trăm thước, đem D’Alessandro nhốt ở dưới.
Chính đông của cô phong có sáu đạo ký hiệu kim sắc lóe ra, mang theo quang huy thần tính, mặc cho D’Alessandro lộ ra một cái đầu giãy dụa thế nào, lại không thể lay động được tọa cô phong.
Trong mắt những Vũ giả phổ thông, cường giả Đại Nhật cấp đại viên mãn có thể so với thần tiên, thế nhưng lại bị Yashin đại đế trong lúc giơ tay nhấc chân liền trấn áp xuống.
Thủ đoạn như vậy, quả thực làm cho người ta nghẹn họng trân trối nhìn.
Đây là lực lượng Thần Linh sao?
Trong thiên địa lặng ngắt như tờ, ngay cả Tôn Phi cũng bị một màn trước mặt dọa, trong đầu không tự chủ được hiện ra hình ảnh Phật Tổ Như Lai lật tay trấn áp Tề Thiên Đại Thánh trong kiếp trước, Yashin đại đế tấn chức Bán Thần, nắm giữ Thần tắc nhất định, có thể tụ lại nguyên tố thổ trong thiên địa, trong nháy mắt ngưng kết trở thành hậu thổ, hơn nữa có thể hời hợt vẽ ra ký hiệu Á Thần, trấn áp tất cả.
Thủ đoạn như vậy, có thể nói là quỷ thần khó lường.
Yashin đại đế làm xong hết thảy đây, tầm nhìn chuyển hướng về một vị địch nhân còn lại.
Đại đế Android tự biết chạy trốn vô vọng, hắn tựa hồ trấn định lại, không hề liếc mắt nhìn D’Alessandro bị trấn áp dưới cô phong, không chút nào tỏ ra yếu thế, nhìn Yashin đại đế, đột nhiên phá lên cười ha ha.
- Hay cho một cái Yashin đại đế, hay cho một cái hoàng đế Zenit, đúng thật là đủ tâm cơ, đủ thủ đoạn, thì ra ngươi sớm đã tính được tất cả rồi, thì ra ngươi chờ một ngày như thế, vượt qua khảo nghiệm thiên địa tấn chức Bán Thần, khó khăn bực này, từ cổ chí kim không biết có bao nhiêu vị cường giả Đại Nhật cấp đại viên mãn bị ngăn trở trước cửa này, nhân loại muốn thành Thần giống như mãng xà muốn hóa rồng, đều phải bị thiên địa trách cứ nặng nề, tỷ lệ thành công quá thấp, ngươi nhưng lại mượn lực ta và D’Alessandro, phân tán áp lực khảo nghiệm thiên địa, khiến khó khăn đáng ra một mình ngươi phải gánh phân tán đến trân thân ba người chúng ta, mượn hai người chúng ta chia sẻ áp lực cho ngươi, rốt cuộc cho ngươi vượt qua kiếp này, thoát thai hoán cốt, rửa tẫn phàm tục, hoán huyết sống lại, thành tựu Bán Thần, tâm cơ và thủ đoạn như vậy, bố cục cùng mưu kế như vậy, thua trong tay của ngươi, bổn hoàng không oan, một chút cũng không oan!
- Ngươi có thể hiểu được khiến trẫm nhìn ngươi với một cặp mắt khác xưa, xem ra đại đế Android cũng không phải là thứ mãng phu trong truyền thuyết.
Yashin đại đế phiêu nhiên xuất trần, mỉm cười, như quân lâm thiên hạ.
- Tốt, rất tốt, hôm nay đánh một trận, bổn hoàng thực sự là mở rộng tầm mắt, thu hoạch không nhỏ.
Kerimov cười ha ha, nói:
- Ngươi cho bổn hoàng cơ hội, ha ha, không cần một năm, bổn hoàng cũng có thể tấn cấp Bán Thần, đến lúc đó, chúng ta tất đánh một trận.
- Ngươi cho là, hôm nay ngươi còn đi được không?
Yashin đại đế mỉm cười, không mang theo sát khí.
- Đương nhiên đi được, ngươi có thể lưu D’Alessandro lại, thế nhưng không thể lưu bổn hoàng lại.
Kerimov làm như có điều dựa.