Tôn Phi cũng không biết là, sau khi chính mình rời khỏi đế đô Saint Petersburg thì không lâu sau, trong thành bắt đầu lưu chuyển các thể loại tin đồn thất thiệt về Hương Ba Vương.
Có người nói Yashin đại đế đã sinh bất mãn với Hương Ba Vương cường thế, cho nên mới khiến Hương Ba Vương tự xuất lĩnh quân đội xuất chinh, nhưng thật ra là mượn đao giết người, mượn lực lượng đế quốc Android làm suy yếu lực lượng Hương Ba thành, cũng có người nói Yashin đại đế bế quan thời gian lâu như vậy, thật ra là lén lút lên kế hoạch diệt trừ Hương Ba Vương, còn có người nói là bởi vì hơn hai tháng trước, Hương Ba Vương ở trước hoàng cung công nhiên giết chóc đám người Grant, cùng với một loạt việc giết chóc quý tộc khi trước, đã sớm chọc giận hoàng tộc, bị xa lánh và ban cho cái chết là chuyện sớm hay muộn, cũng có người nói, kỳ thực hoàng tộc hâm mộ thực lực Hương Ba thành, chuẩn bị từng bước nắm giữ thực lực Hương Ba thành, cho nên mới dễ dàng tha thứ cho các hành động của Hương Ba Vương như vậy…
Nói chung, đủ loại lời đồn đều có, nhưng lại lấy tốc độ cực kỳ kinh ngạc, không đến một ngày đã truyền khắp toàn bộ đế đô, huyên náo sôi sục, vô số người đều đang nghị luận.
Điều này hiển nhiên là có người cố ý thao túng sau lưng tất cả.
Loạn cục đại lục không ngăn chặn được mà vẫn lan tràn đến gần đế quốc Zenit, coi như là có Tôn Phi và vị cường giả Bán Thần Yashin đại đế tận lực xây dựng và tọa trấn cũng vẫn không thể khiến nơi đây yên tĩnh được.
Sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt ẩn nấp dưới lớp vỏ bình tĩnh.
…
…
Trở lại Hương Ba thành, Tôn Phi rút ra trọn một ngày, không để ý tới chính sự, không hỏi chuyện quân đội, cũng không đi tu luyện mà là mang theo hai vị Vương phi phong hoa tuyệt đại Angela và Elena cưỡi trên đại hắc cẩu, cùng với ba đầu Tiểu Long, suất lĩnh bốn mươi hai đầu ma thú Vương cấp, như là thần tiên quyến lữ đi tuần, ngao du thỏa thích phía sau núi Hương Ba thành.
Có thể lấy được hai vị Vương phi dung mạo tử sắc, phẩm chất không chỗ nào chê được, đồng thời luôn ở phía sau ủng hộ mình, Tôn Phi vẫn luôn cảm thấy đây là thu hoạch lớn nhất sau khi mình xuyên tới đại lục Azeroth này.
Cho tới nay, Tôn Phi bởi vì sinh tồn Hương Ba thành mà bôn ba, cảm giác nguy cơ tràn ngập trong loạn thế khiến hắn không dám thả lỏng thời khắc nào, thế nhưng nên rất ít có thời gian bồi hai vị kiều thê của mình, điểm này khiến hắn luôn cảm thấy hổ thẹn.
Đại quân ma thú qua lại dò xét trong cánh rừng bao la trùng trùng điệp điệp, đây thật ra là chuyện cách mỗi một ngày đều xảy ra, thời điểm không có Tôn Phi, hai người Angela và Elena đều phải làm vậy, bảo đảm trong vòng phương viên ngàn dặm, con dân Hương Ba thành và người mạo hiểm ngoại lai trong rừng sẽ không bị gặp phải tai nạn thình lình nào.
Lúc này, trong cánh rừng bao la, rất nhiều người mạo hiểm đều ngẩng đầu ngưỡng vọng tràng cảnh trên bầu trời, nhịn không được mà hâm mộ nghị luận.
- Oa, nhìn xem, lại là quân đoàn ma thú của Hương Ba nhân…Di, không đúng, ngày hôm nay số lượng ma thú Vương cấp tựa hồ tăng lên rất nhiều, một, hai, ba…bốn mươi mốt, bốn mươi hai…Bất khả tư nghị, tròn bốn mươi hai đầu, tương đương với bốn mươi hai vị cường giả Nguyệt cấp đi tuần tra, quá cường đại!
- Đoán chừng là hôm nay có đại nhân vật Hương Ba thành cùng quân đoàn ma thú đi tuần, trước đây không phải mỗi ngày tuần tra chỉ có năm, sáu đầu Vương thú sao?
- Các ngươi nói xem, có phải là Hương Ba Vương tự mình đi tuần hay không? Ha ha, vị quốc vương truyền kỳ Hương Ba nhân này trở lại thành đã ba tháng.
- Lại nói tiếp, Hương Ba nhân thực sự là may mắn, bọn họ có một Quốc Vương tốt, lập tức cải biến cục diện khốn đốn, loạn thế hôm nay, mạng người như cỏ rác, loạn thế chân chính còn chưa đến, thời điểm toàn bộ đại lục Azeroth rơi vào bao trùm của lực lượng tà ác, phỏng chừng Hương Ba thành sẽ trở thành nơi niết bàn duy nhất!
- Đúng vậy, thật muốn lập tức gia nhập Hương Ba thành, có được hộ khẩu Hương Ba thành, hắc hắc, bất quá cũng không xa, điểm cống hiến của ta trước đây có thể hướng bộ hộ xin hộ khẩu rồi!
- Ha ha ha, chúng ta cũng không xê xích gì nhiều, đến lúc đó gia nhập Hương Ba thành, chỉ cần đi lính ba năm, chúng ta có thể đem thân nhân đều mang đến Hương Ba thành, để cho bọn họ được Hương Ba Vương Alexander bảo hộ, miễn gặp phải cảnh đồ thán chiến tranh.
- Đúng vậy, các huynh đệ, nỗ lực lên đi, cùng nhau nỗ lực!
…
…
Ba ngày sau.
Đại quân một ngàn binh sĩ Hương Ba thành, ở cửa thành tế cờ tuyên thệ trước khi xuất quân, dựa theo truyền thống cổ xưa, cử hành các loại nghi thức trước khi xuất chinh, dưới sự đưa tiễn chúc phúc của con dân Hương Ba thành, bước lên con đường chinh phạt đế quốc Android.
Trên tuấn mã, Tôn Phi mặc vương bào bạch sắc như tuyết, rút bảo kiếm bên hông ra giơ lên cao trong tiếng hoan hô kinh thiên động địa của các con dân.
Đối với Hương Ba nhân mà nói, lần xuất chinh này không thể nghi ngờ chính là có giá trị khắc vào lịch sử.
Ngày xưa, từ khi Hương Ba thành lập quốc tới nay, trên cơ bản đều là bị động chịu đòn, chưa từng phát động công kích người khác, ở trong loạn thế luật rừng, đây không thể nghi ngờ chính là một loại sỉ nhục khó có thể nói, mà hôm nay, dưới sự dẫn dắt của Hương Ba Vương Alexander vĩ đại, Hương Ba Vương rốt cuộc có thể bước đi bước chân lịch sử đầu tiên.
Mọi người hoan hô vui vẻ, vì vua của mình và các thân nhân mà tiễn đưa.
Đây không phải là một màn thương cảm, bởi vì mỗi người đều tin tưởng chắc chắn, dưới sự chỉ huy của Alexander Vương, đại quân viễn chinh nhất định sẽ đạt được thắng lợi dù số lượng quân viễn chinh chỉ có một ngàn hay đối tượng viễn chinh là đế quốc Android được xưng là tiểu bá chủ bắc vực.
- Andrew, ngươi yên tâm theo Vua ta xuất chinh, mặc kệ là một hay hai tháng, hay là một, hai năm, ta đều sẽ chờ ngươi trở về, chỉ cần xứng với vinh quang mà vua ban tặng cho ngươi, Jenny vĩnh viễn là vợ của ngươi!
Đây là lời căn dặn của một thiếu nữ với người yêu.
- Con trai, nhớ kỹ, nhất định phải tuân theo mệnh lệnh Quốc Vương, bất luận gặp nguy hiểm thế nào, cho dù là mất tính mạng của mình, nhất định phải bảo hộ Quốc Vương an toàn!
Đây là lời căn dặn của phụ thân với nhi tử.
- Ha ha, cha, người yên tâm, ta nhất định sẽ mang vinh quang trở về, trở thành đứa con mà người kiêu ngạo, trở thành niềm kiêu ngạo của vương quốc…
- Jenny, nàng yên tâm đi, chờ ta trở lại cưới nàng, đến lúc đó nàng sẽ là phu nhân của ta, ha ha…
Xem ra binh lính xuất chinh đều tràn đầy lòng tin đối với lần chiến tranh này, không hề sợ hãi, không có chút giác ngộ sinh tử nào, một mặt là bởi vì bọn họ tín nhiệm Quốc Vương Bệ Hạ của mình, một mặt khác cũng là tự tin vào thực lực của bản thân, bọn họ đều là bính sĩ tinh nhuệ nhất vương quốc, là Vũ sĩ Tinh cấp cao cao tại thượng, đặt ở bất luận một đế quốc nào, đều là trung đội trưởng trăm người có một, mà ở Hương Ba thành, bọn họ chỉ là binh sĩ phổ thông, bọn họ mới vui như vậy.