Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 994 - Chương 890: Rừng Rậm Bị Ô Nhiễm

Quoc vuong van tue Full
Chương 890: Rừng Rậm Bị Ô Nhiễm
 

- Đây…Chuyện gì xảy ra vậy?

Tôn Phi đối với điều điều đột nhiên phát hiện này như có điều suy nghĩ.

Cỗ năng lượng này tuy là từ sau khi sinh vật bất tử chết tràn ra, thế nhưng làm người ta kinh ngạc là, cư nhiên không mang theo chút khí tức tà ác nào, ngược lại càng là cực kỳ tinh thuần, dung nhập đến trong thân thể, Tôn Phi tỉ mỉ cảm ứng, cũng không có bất kỳ không khỏe hay là tình huống khác thường nào xuất hiện, cực kỳ thuận lợi dung hợp với thánh lực hình thức Paladin.

Đây cũng là Tôn Phi tài cao mật lớn, dám can đẩm hấp thu những năng lượng này, nếu như đổi làm người khác, chỉ sợ sớm đã bị hù chết, lực lượng trên thân sinh vật vong linh tràn ra, chỉ cần dính vào một tia liền có khả năng bị ô nhiễm.

Hắn cũng không đem phát hiện của chính mình nói ra, mà là tiếp tục ra tay, đem toàn bộ cương thi cùng với gia súc bị biến dị trong trấn giết chết toàn bộ.

Có lẽ là thực lực của những tiểu cương thi quá thấp, Tôn Phi có thể cảm thụ được, trên thi thể của bọn nó tuy rằng cũng có năng lượng yếu ớt tràn ra, thế nhưng quá nhỏ bé, vừa đánh ra đã bị gió thổi tán, đối với Tôn Phi mà nói, quả thực không đáng kể gì, hắn thử hấp thu một chút, vẫn là như trước, không có sinh ra bất luận dị trạng gì.

- Tại sao lại như vậy?

Không đến nửa giờ, có cường giả tuyệt đối như Tôn Phi ở đây, toàn bộ sinh vật bất tử trong trấn nhỏ dường như lá vàng bị gió thu cuốn đi sạch sẽ, thậm chí Tôn Phi còn thi triển một lần kỹ năng “Tinh lọc” của Paladin, ở trung tâm trấn nhỏ, một cỗ lực lượng thánh khiết bàng bạc như sóng triều hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán đi, đem toàn bộ trấn nhỏ đều bao phủ trong đó, triệt để tinh lọc tất cả lực lượng tà ác.

Lúc đoàn người rời đi, cuối cùng trấn nhỏ cũng khôi phục lại khí tức ngày xưa, đáng tiếc, người cũng đã chết, không thể sống lại.

Khiến Tôn Phi tiếc nuối chính là, từ đầu đến cuối, bọn họ cũng không tra được dấu vết nào về việc vì sao trấn nhỏ lại có dị biến như vậy, một loại áp lực vô thanh vô tức bao phủ trong lòng mọi người ở đây, Tôn Phi có một loại cảm giác, cuộc hành trinh chinh phạt đế quốc Android lúc này đây tuyệt đối sẽ không dễ dàng.

Trở lại trên Huyền Khả, Tôn Phi không nóng lòng đi nhanh mà là mệnh cho hai chiến chiến hào dựa theo tốc độ thấp nhất, chậm rãi mà đi.

Cùng lúc đo, Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink trú đóng ở Hương Ba thành bị Quốc Vương Bệ Hạ triệu hoán, hỏa tốc đi đến Huyền Khả.

Phía dưới là một mảnh ba đào xanh ngắt.

Đây là chỗ rừng rậm giáp giới giữa hai đế quốc Android và đế quốc Dieter, diện tích không lớn lắm, kém xa so với cánh rừng vô tận phía sau Hương Ba thành, thế nhưng trong đó cũng ẩn hiện không ít ma thú, ngày thường có thương đội đi qua cũng phải dùng dong binh hộ vệ.

Trong rừng rậm mặc dù không có ma thú Vương cấp đáng sợ, thế nhưng cũng sẽ có một mảnh tiếng điểu ngữ thú minh, thế nhưng hôm nay, toàn bộ rừng rậm hoàn toàn yên tĩnh, từng đạo khí tức tà ác âm trầm phóng lên cao, ở giữa không trung, tạo thành một tầng duyên vân hắc sắc, thật lâu không tiêu tán.

Huyền Khả đi tới nơi này, Tôn Phi lần thứ hai hạ lệnh, đình chỉ không đi tiếp.

- Khí tức hắc ám thật nồng đậm, bằng một phần mười khí tức trong thế giới Diablo.

Mệnh cho quân đội ở tại Huyền Khả chờ lệnh, Tôn Phi mang theo hai người bác gái nữ tu sĩ, đại gia Kane, hóa thành một đạo lưu quang, chìm vào trong rừng rậm mênh mang.

- Cánh rừng này đã bị ô nhiễm triệt để, ma thú sinh sống ở đây, trên cơ bản cũng bị ô nhiễm toàn bộ biến thành sinh vật bất tử…

Mấy người đại gia Kane tùy ý quan sát trong rừng rậm, cuối cùng đưa ra kết luận, hắn thật sự quá quen thuộc với loại lực lượng tà ác này rồi.

- Không sai, thời gian bị ô nhiễm, tuy rằng không vượt quá nửa tháng, thế nhưng cánh rừng nhỏ này đã bị luân hãm hoàn toàn, trừ phi có đại cường giả Paladin như Griswold thi triển tinh lọc mới có thể khôi phục quang minh, nếu như ta đoán không sai, trấn nhỏ lúc trước chúng ta gặp chính là bị lực lượng hắc ám từ đây lan tới mới bị như vậy, đây chính là chỗ đáng sợ của lực lượng hắc ám, nếu như không có gì khống chế hữu hiệu, chúng có thể như hoa bồ công anh theo gió truyền khắp đại lục.

Bác gái nữ tu sĩ thần sắc ngưng trọng đến cực điểm:

- Cánh rừng này đã trở thành cứ điểm của lực lượng hắc ám, nếu như mặc cho nó tồn tại, không đến một tháng, phương viên trong vòng nghìn dặm đều sẽ bị lực lượng tà ác khống chế.

Tôn Phi không nói gì.

Hắn tỉ mỉ quan sát tất cả.

Khắp khu rừng đã triệt để thay đổi màu sắc, cây cối và loài dương xỉ trên mặt đất, lúc này như bị sương lạnh tập kích, tuy rằng chưa từng héo rũ, thế nhưng lại trở thành màu xám không hề có sinh cơ, như là thoa lên một tầng thuốc xám xanh, tản ra khí tức đổ nát, từ một nơi sinh cơ bừng bừng trở thành tử địa không hề có sinh cơ.

Trường hợp như vậy, không biết vì sao lại cho Tôn Phi một loại cảm giác cực kỳ tương tự với hồi ức, trong khoảng thời gian ngắn rồi lại không thể suy nghĩ cẩn thận được rốt cuộc là cái gì.

- Tê tê…

Một con ma thú mãng xà hồng quan tam giai rõ ràng đã bị nhiễm lực lượng hắc ám từ trong bụi cỏ màu xám vọt ra.

Nó đã triệt để bị ma hóa, quan lộ hồng sắc lộ ra thanh hắc sắc, lân giáp vốn phải là ngân sắc tinh mịn cũng biến thành đen thui, đương nhiên, biến dị nghiêm trọng nhất chính là, thân thể của nó khổng lồ gấp ba, bốn lần so với nguyên bản, thân thể cừng như cương, triệt để mất đi cảm giác đau, hoàn toàn bị lệ khí giết chóc điều khiển, tràn đầy dục vọng hủy diệt tất cả, thực lực cũng gấp trước bốn lần, tín tử hắc sắc hướng về phía ba người Tôn Phi đánh tới.

- Thánh Quang đạn!

Trong nháy mắt Tôn Phi đã tiêu diệt đầu mãng xà dị biến, một đạo khí tức năng lượng người khác không nhìn thấy, mỏng như tơ nhện, từ trong thân thể mãng xà du đãng đi ra, theo động tác ngoắc tay của Tôn Phi, dung nhập vào trong lòng bàn tay của hắn.

- Rốt cuộc là nguyên nhân gì, dẫn đến thế giới này xuất hiện loại lực lượng tà ác này? Bởi vì có người điều khiển? Hay là ngẫu nhiên? Trong tọa rừng rậm này rốt cuộc cất dấu bí mật gì?

Khắp nơi trong rừng rậm đều là ma thú dị biến tràn đầy dục vọng giết chóc, ma người tìm tòi một trận, cũng không có phát hiện gì đặc biệt.

- Phải tinh lọc cánh rừng này, bằng không, một khi lực lượng tà ác ở đây khuếch tán ra ngoài, tất cả sinh vật xung quanh đây cũng sẽ trở thành sinh vật địa ngục biến dị, Hương Ba thành tuy rằng cách nơi này vài chục vạn lý, đến lúc đó cũng khó may mắn thoát khỏi được, đây đúng là một hồi tai nạn khó có thể đánh giá.

- Thế nhưng, đầu tiên phải xác nhận, những sinh vật hắc ám này sau khi chết, thi thể xuất ra năng lượng tự do, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Tôn Phi luôn mãi tự hỏi, đem phát hiện về năng lượng tự do từ thi thể của các sinh vật hắc ám của chính mình nói cho đại gia Kane và bác gái nữ tu sĩ biết, hỏi xem bọn họ có phát hiện tương tự hay không, thế nhưng đáp án lại là không thấy.

- Chẳng lẽ là bởi vì hai vị lão nhân đều tới này thế giới hắc ám, vì vậy bọn họ mới không thể nhận biết được loại năng lượng này?

Đây là nguyên nhân duy nhất mà Tôn Phi có thể nghĩ đến.

Cần phải nghiệm chứng lại một phen.

Bình Luận (0)
Comment