Quỷ Bám

Chương 17

Gần đây trong giới thượng lưu thành phố A truyền đi hai tin tức chấn động lòng người, hai tin ấy được truyền đi cùng một lúc, một tin là tin vui Hàn gia muốn kết thông gia với Giang gia, còn tin kia là nàng tiểu thư của bên thông gia Giang gia đã mất tích! Hơn nữa cảnh sát nghi ngờ việc Giang Linh mất tích có liên quan đến vụ án giao dịch ma túy của hắc bang, cảnh sát từng nhận được báo cáo là bắt được một nhóm thành viên của hắc bang tổ chức giao dịch ma túy ở gần bến tàu, trong lúc điều tra bất ngờ biết được tối đó có một cô gái trông cực kỳ giống Giang Linh vô tình bắt gặp bọn hắc bang giao dịch nên bị chúng cưỡng hiếp xong giết chết rồi quăng xác xuống biển.

Qua tấm ảnh nhận dạng, nghi phạm chắc nịch người chết là Giang Linh, vì ngoại hình của Giang Linh rất xinh đẹp làm hắn khó quên, dĩ nhiên người nhà họ Giang không thể tin nổi sự thật ấy, ôm chút hy vọng cuối cùng vẫn chưa tìm ra thi thể, lo âu chờ đợi manh mối Giang Linh còn sống, nhưng cuối cùng sự chờ đợi của họ vẫn thất bại, sau đó cảnh sát dẫn nghi phạm đến xác định ném xác tại khu vực nào trên biển, không lâu sau vớt được thi thể một người phụ nữ, do bị nước biển ngâm và sinh vật dưới biển gặm nhấm nên khó có thể phân biệt, sau khi xét nghiệm DNA mới xác định thi thể ấy đúng là của Giang Linh đã mất tích.

Trong khoảng thời gian ngắn mà đủ loại phiên bản về chuyện này bị loan truyền xôn xao, có người tiếc thương cho Giang gia, con gái xuất sắc như thế lại bỏ mạng, đúng là hồng nhan bạc mệnh, có người nói do Giang gia tạo nghiệp chướng quá nhiều nên gặp phải báo ứng đoạn tử tuyệt tôn, cũng có người đồn vì hai đứa con trai của Hàn gia có số không vợ nên mới vừa thích Giang Linh là khắc chết người ta…

Lúc Hàn Dật biết chuyện này, mặc dù Giang Linh chết rất đáng tiếc nhưng cậu nhanh chóng nghĩ rằng Giang Linh chết rồi thì những việc liên quan đến đính hôn sẽ như chưa từng xảy ra, cậu không khỏi cảm thấy xấu hổ vì sự mừng rỡ của mình, sau khi Hàn Ngạo nghe thì hắn có không phản ứng nào như thể đã biết từ trước rồi vậy, điều ấy khiến Hàn Dật bắt đầu mơ hồ thấy quái dị, Hàn Dật không phải là người ngốc, chẳng qua cậu quen dựa dẫm vào Hàn Ngạo nên trở nên khá đơn thuần, hiện tại ngẫm lại hành động bất ngờ của Hàn Ngạo khi bảo mình chọn Giang Linh và thái độ cứ để mặc mọi chuyện phát triển của hắn, một suy nghĩ kỳ quái xuất hiện trong đầu cậu —— Sao Giang Linh lại chết một cách trùng hợp như thế?

“Anh nói xem… Vì sao Giang Linh lại chết một cách trùng hợp như thế?” Tối trước khi ngủ, rốt cuộc Hàn Dật không cầm lòng được hỏi Hàn Ngạo câu hỏi vẫn luôn quấy nhiễu mình.

Hàn Ngạo nghe thì nhíu mày: “Anh nói chết trùng hợp vậy mới càng tốt, cô ta chết như thế đỡ tốn công anh.” Có rất nhiều chuyện Hàn Ngạo không muốn để cho Hàn Dật biết, Hàn Dật chính là một nửa trái ngược với hắn, trước giờ hắn luôn là ác ma dơ bẩn còn Hàn Dật lại là thiên sứ thuộc về ác ma, trong mắt thiên sứ thì ác ma luôn là thần hộ mệnh mặt lạnh tâm thiện.

“Ồ…” Thấy Hàn Ngạo nói vậy, Hàn Dật thầm nghĩ cũng đúng, cậu tự thấy mình quá đa nghi rồi, chắc hẳn Hàn Ngạo vẫn chưa kịp làm gì cả.

Hàn Ngạo ôm Hàn Dật nằm bên, hai cơ thể trần trụi dán sát lại với nhau, hắn ghé vào tai cậu ám muội nói: “Anh thấy em thừa hơi bị nhiều tinh lực, chi bằng anh tiêu hao giúp em nhé.”

Hàn Dật có thể cảm giác được hôm nay tâm trạng của Hàn Ngạo rất tốt, cậu không nỡ dập “cơn hứng” của Hàn Ngạo nên đành đỏ mặt đồng ý, “Ừm…”

“Sao em cứ ừm ừa ừ mãi vậy? Rốt cuộc là có muốn hay không?” Hàn Ngạo biết rõ mà vẫn hỏi, còn chơi xấu nhéo đầu “cậu bé” của Hàn Dật, dùng lực vừa đủ làm Hàn Dật run bắn người.

“Đừng chọc em! Anh muốn làm thì làm đi!” Hàn Dật xấu hổ kéo chăn che kín đầu mình.

NHẮC LẠI, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC.

Hàn Ngạo thở dài nửa giả nửa thật: “Hầy ~ Đúng là Yanni lúc còn nhỏ đáng yêu hơn, chuyện gì cũng nghe anh, sẽ không giận dỗi.” Hắn vừa nói vừa kéo chăn trên người Hàn Dật xuống, cả hai cứ dùng dằng với nhau nhưng cuối cùng Hàn Dật vẫn không đọ lại Hàn Ngạo, chăn vẫn bị kéo đi, “Yanni, anh hai rủ em chơi một trò chơi thật thoải mái nhé?”

Câu ấy làm Hàn Dật nhớ lại lần đầu tiên của cả hai, khi đó hai người mới 12 tuổi, Hàn Ngạo đã bắt đầu phát dục còn cậu thì vẫn chưa, vào một buổi tối Hàn Ngạo cũng nói với cậu câu giống thế… Nhớ lại bản thân lúc nhỏ dễ bị lừa, Hàn Dật càng xù lông, “Không được không được không được… Á…” Lời từ chối của cậu bị nụ hôn của Hàn Ngạo chặn lại.

“Em phải nói câu giống hệt với lúc ấy mới được, không thì… anh sẽ nghiêm phạt Yanni bé nhỏ của anh đấy.” Hàn Ngạo dụi trán vào trán Hàn Dật, dịu dàng nói lại bằng giọng điệu của trẻ con, “Yanni, anh hai rủ em chơi một trò chơi thật thoải mái nhé?”

“Trò… Trò gì?” Hàn Dật biết nếu không phối hợp thì Hàn Ngạo có rất nhiều biện pháp giày vò cậu đến điên mất.

(Truyện do kuroneko3026 edit)

Hàn Ngạo nắm tay Hàn Dật thả xuống nơi bên dưới đã ngẩng đầu của mình, “Là trò chơi chỉ có người yêu mới làm, liếm nơi này của nhau sẽ rất thoải mái.” Nói xong Hàn Ngạo xoay người hướng ngược lại giống hệt như khi đó, đưa vật ấy của mình đến bên môi Hàn Dật nói: “Yanni há miệng ra đi, không được cắn anh.” Sau khi đẩy từng chút từng chút vào trong miệng Hàn Dật, Hàn Ngạo cúi đầu ngậm cậu bé của Hàn Dật bắt đầu liếm láp.

Hàn Dật có phần mất tập trung dùng đầu lưỡi miêu tả hình dáng thứ nóng hừng hực trong miệng, ký ức liên tục ùa về trong đầu cậu, nói là bắt chước lại quá khứ nhưng vẫn không thể giống y hệt lúc trước được, khi ấy cậu còn chưa biết dùng miệng hầu hạ Hàn Ngạo, khi Hàn Ngạo đẩy vật đó vào thì cậu chỉ muốn nôn khan vì phản ứng sinh lý, thiếu điều cắn đứt “sinh mệnh” của hắn khiến cả hai đều xấu hổ lúng túng, dĩ nhiên Hàn Ngạo không cam lòng, hắn sử dụng các loại thủ đoạn lừa gạt cậu mù mờ chả biết gì mà dâng lần đầu tiên của mình ra.

Hàn Ngạo cảm giác được Hàn Dật thất thần, hắn bất mãn chơi xấu dùng môi lưỡi tấn công miệng lỗ nhỏ mềm mềm, hành động ấy tức thời làm Hàn Dật rên rỉ thành tiếng, tiếng rên không phòng bị đó đặc biệt cám dỗ, Hàn Ngạo càng ra sức đút một tay vào lỗ nhỏ khuấy đảo nó.

“Anh… trước kia… không phải như thế… Á!” Lời kháng nghị của Hàn Dật bị Hàn Ngạo bất ngờ tăng thêm hai ngón tay ngắt ngang, lỗ nhỏ nhạy cảm bị ba ngón tay không ngừng ra vào, ở ngay miệng lỗ còn bị đầu lưỡi của hắn kích thích, Hàn Dật không còn nhớ phải hầu hạ dương v*t dựng thẳng trước mặt, chỉ biết há miệng phát ra âm thanh dâm mỹ không ngớt.

Hàn Ngạo cảm nhận vách hang người dưới thân bắt đầu co rút đói khát thì rút ngón tay ra, xoay người ngồi dậy ôm lấy chân của cậu, nói: “Đúng là không thể hoàn toàn giống được, hiện tại Yanni đã thành bé dâm do anh dạy dỗ rồi!” Nói xong, Hàn Ngạo bất ngờ thúc vật to lớn của mình vào cơ thể Hàn Dật, mạnh mẽ đưa đẩy, mỗi một lần đều đỉnh đến chỗ nhạy cảm nhất của cậu, mỗi một lần đều thần tốc và hung mãnh.

Va chạm cơ thể, ra vào kịch liệt, người dưới thân buông thả rên rỉ dâm đãng, người phía trên thì rên gợi cảm cùng với thỉnh thoảng nói những lời khẩu dâm tục tĩu, trong căn phòng nhất thời chỉ toàn âm thanh dâm mỹ ám muội, nếu không phải căn phòng có cách âm rất tốt thì sợ rằng tất cả mọi người ở Hàn gia đều đã sớm nghe thấy.

Vì trước đó đã làm một hiệp, bây giờ lại bị Hàn Ngạo chơi mãnh liệt nên không bao lâu sau Hàn Dật run run người bắn ra dịch đục màu trắng, tuy lỗ nhỏ vẫn thít chặt nhưng Hàn Ngạo vẫn không hài lòng giữ cằm Hàn Dật nói: “Em thích bắn đến vậy thì hôm nay anh sẽ cho em bắn liên tục, bắn đến khi không bắn nổi nữa mới thôi, thế nào?”

Hàn Dật theo bản năng lắc đầu, nhìn Hàn Ngạo bằng ánh mắt mơ màng, hiển nhiên vẫn chưa hoàn hồn, sau cơn cực khoái chính là lúc cơ thể nhạy cảm nhất, còn bị người phía trên kích thích không ngừng, cậu bấu vào góc gối, ngón chân cũng co quắp xuống, lúc này Hàn Ngạo đặt một tay lên hạ thể của cậu, tay kia thì kết hợp với miệng quấn lấy hai đầu v* của cậu, Hàn Dật chịu cả hai nỗi khoái cảm xông đến giày vò cùng một lúc đến mức căng cứng người, Hàn Ngạo cảm nhận trong lỗ nhỏ truyền đến sự run run co thắt còn cắn chặt lấy mình không buông, hắn thỏa mãn nheo mắt, phạm vi đưa đẩy cũng càng lúc càng lớn.

Cứ thế, Hàn Dật bị Hàn Ngạo lăn qua lộn lại “giã chày”, lên đỉnh hết lần này đến lần khác, bị rót đầy dịch trắng đục nóng hầm hập hết lần này đến lần khác, mãi đến khi phía chân trời lóe lên tia sáng thì Hàn Ngạo mới ngừng tay trong tiếng khóc quấy lẫn xin tha của Hàn Dật, bắn xong hắn vẫn không chịu rút ra khỏi người cậu, vẫn giữ tư thế đút vào mà ôm cậu vào nhà tắm, thả cậu xuống ghế dài đặt bên cạnh bồn tắm lớn, lúc này hắn mới chầm chậm rút vật tội đồ đã giày vò trong người cậu suốt đêm ra, dịch đục tích trữ đã lâu trong lỗ nhỏ cũng tràn ra theo, như mọi lần, Hàn Ngạo lại dùng tay quệt nó đút cho Hàn Dật, nhưng Hàn Dật bực tức quay đầu đi, Hàn Ngạo vẫn đưa tới, Hàn Dật dùng chút sức tàn vung tay gạt đi.

Hàn Ngạo thấy cậu giận mình, hắn im lặng trong chốc lát xong bắt đầu dỗ dành, “Yanni ngoan nào, anh biết là anh sai rồi, anh nhận sai, em ăn cái này đi nhé?”

“Tại sao anh cứ bắt em ăn thứ này vậy?! Em không muốn ăn!” Thật ra Hàn Dật đã quen từ lâu rồi, hiện tại cậu từ chối chẳng qua là vì dỗi Hàn Ngạo luôn không thèm quan tâm đến ý muốn của cậu mà chỉ bá đạo làm theo ý hắn.

Hàn Ngạo nghe thì cười gian tà, “Anh muốn từ trong ra ngoài của em đều có mùi vị của anh, anh muốn em sinh con cho anh, vì thế không chỉ cái miệng bên dưới ăn mà cái miệng ở trên cũng phải ăn nhân lúc còn nóng mới được!” Dứt lời hắn ôm đầu Hàn Dật, ngậm chất dịch dính trên ngón tay xong cưỡng ép đút vào trong miệng Hàn Dật.

“Khụ… Khụ khụ…” Bị Hàn Ngạo liên tục đút có phần thô lỗ, cuối cùng Hàn Dật sặc, vừa ho vừa thầm mắng không ngớt Hàn Ngạo là tên điên.

Hàn Dật nhanh chóng được thả vào bồn tắm lớn, nước nóng giảm bớt đau nhức khắp người cậu, suốt đêm không ngủ làm cậu mệt rã rời chỉ muốn ngủ, nhưng Hàn Ngạo phục vụ không lâu thì bắt đầu thay đổi tiết tấu, ngón tay hắn tẩy rửa ở “cửa sau” của cậu lưu luyến thật lâu vẫn không chịu rút ra, mà “cậu em” của người ngồi sau lại lần nữa sưng to, điều này khiến Hàn Dật buộc phải giả vờ không biết, cậu quay đầu muốn cảnh cáo thì Hàn Ngạo đã đoán được, trực tiếp dùng môi lấp kín môi cậu, không đợi cậu phản kháng hắn đã ôm lấy cậu thúc thẳng vào, kế tiếp lại là một cuộc chà đạp hồi lâu, lần này cả hai cùng đạt đến đỉnh cực khoái, có điều Hàn Dật lại bị mất kiểm soát.

Hết 16.
Bình Luận (0)
Comment