Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 110 - Chương 110 - Minh Tưởng Chân Chính (2)

Chương 110 - Minh tưởng chân chính (2)
Chương 110 - Minh tưởng chân chính (2)

“Bạch chỉ là sinh vật khế ước của ta, có liên hệ trực tiếp với thôn Cordu, Linh giới nơi nó ngao du có khả năng lớn bị tiến vào.”

Ta còn chưa hiểu rõ thần bí học… Lumian không hỏi nhiều nữa.

Aurora lại biểu thị quy trình ma pháp nghi thức một lần, giải trừ bức tường linh tính.

Trong cơn gió vô hình đột nhiên nổi lên, nàng nói với Lumian:

“Hiện giờ trời đã hoàn toàn tối đen, ta dạy cho ngươi minh tưởng chân chính và phương pháp mở ra linh thị.”

“Ừ ừ.” Lumian tỏ vẻ bản thân đang nghiêm túc lắng nghe.

Aurora giảng giải:

“Ngươi đã sớm nắm giữ nửa phần trước của minh tưởng, chúng ta bắt đầu từ nửa phần sau.”

“Khi ngươi tưởng tượng ra vầng mặt trời kia, kiềm chế tốt tinh thần, tiến vào trạng thái tương đối bình tĩnh, khiến cho đầu óc trống rỗng, phác họa ra một sự vật không tồn tại ở hiện thực để thay để vầng mặt trời kia, không ngừng phác họa, không ngừng lặp lại, mãi cho đến khi thể xác và tinh thần của ngươi trở nên yên tĩnh, suy nghĩ sinh ra một cảm giác bay lên.”

“Sự vật không tồn tại trong hiện thực?” Lumian không hiểu lắm.

Aurora lấy giấy bút ra, tùy tiện vẽ vài nét:

“Ngươi xem, trong hiện thực có thứ nào như này không?”

Trên giấy là một thứ vô cùng trừu tượng, nó giống như một quả cầu mọc ánh mắt lại bị đánh dấu gạch chéo ở trên mặt.

“Ngươi vẽ ra không phải thành có sao? Bức tranh này ở trong hiện thực.” Lumian cảm thấy giải thích của chị gái không đúng lắm.

“Thứ trong bức tranh, trong tưởng tượng đều không tính là hiện thực.” Aurora liếc xéo.

Làm sư phụ cho em trai thường xuyên gặp phải cơn tức như vậy.

Lumian a một tiếng:

“Vậy ta thử dùng bức tranh này của ngươi xem sao.”

Hắn kéo ghế dựa qua, ngồi xuống, lưng dựa vào ghế tựa, tập trung tinh thần.

Vầng mặt trời màu đỏ đậm kia nhanh chóng được vẽ ra ở trong đầu hắn, khiến cho hắn dần dần trở nên bình tĩnh.

Một lát sau, bởi vì ở trong hiện thực nên hắn không nghe thấy âm thanh khủng bố, thần bí kia, có thể thong dong dùng bức tranh chị gái tùy tay vẽ ra để thay thế cho vầng mặt trời trong minh tưởng.

Quả cầu mọc ánh mắt, đánh dấu gạch chéo nhanh chóng hiện lên ở trong đầu Lumian.

Theo Lumian phác họa liên tục, thể xác và tinh thần của hắn càng ngày càng yên tĩnh, suy nghĩ dần dần có cảm giác mơ hồ.

Hắn nhìn thấy xung quanh nhiều thêm màn sương mù màu xám nhàn nhạt, nhiều thêm một vài sự vật khó miêu tả được, giống như không tồn tại và những khối màu nồng đậm pha trộn vào với nhau, còn trên trời cao, có lẽ ở chỗ sâu, có từng ánh sáng trong suốt.

“Đừng sốt ruột, lần đầu tiên thợ săn minh tưởng có tỷ lệ thành công rất thấp.” Aurora ở bên cạnh trấn an em trai.

Lumian đang định báo cáo lại với chị gái mình đã thành công tiến vào minh tưởng, đột nhiên cảm thấy ở chỗ sâu trong sương mù màu xám và nơi vô cùng cao có thứ gì đó đang nhìn chăm chú vào mình!

Nó giống như là ảo giác, lại nhìn khiến toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh, sợ hãi khó hiểu, thoáng cái đã thoát khỏi trạng thái minh tưởng.

Nhìn thấy em trai mở to mắt, Aurora vốn định an ủi hắn rằng “Danh sách không phải loại làm phép, ít nhất cần nếm thử nhiều lần mới có thể minh tưởng thành công, có người thậm chí phải luyện tập năm sáu ngày, hơn nửa tháng”, lại phát hiện trên trán Lumian đổ mồ hôi lạnh dày đặc, trong đôi mắt còn lưu lại sợ hãi rõ ràng.

“Có chuyện gì vậy?” Aurora thân thiết hỏi.

Lumian thở hổn hển hai cái, càng hồi tưởng lại càng sợ:

“Ta minh tưởng thành công, tinh thần giống như bay lên, xung quanh là các loại màu sắc tùy tiện chồng lên nhau và màn sương mù màu xám nhàn nhạt, một vài thứ ta không cách nào hình dung cụ thể bay lượn khắp nơi, trên bầu trời có vài tia sáng đặc biệt sáng ngời đặc biệt tinh thuần, không, không nhất định là bầu trời, có lẽ là nơi rất xa, ta không thể xác định được.”

“Dựa theo miêu tả của ngươi thì đúng là thành công.” Aurora giảng giải: “Thứ cơ thể astral của ngươi nhìn thấy hay nói cách khác là cảm ứng được chính là Linh giới, ở nơi đó, rất nhiều khái niệm của hiện thực hoặc không tồn tại hoặc lộn xộn với nhau, do đó ngươi mới sẽ cảm thấy giống như ở trên không, nhưng lại ở rất xa.”

“Bảy tia sáng kia là bảy tia sáng Linh giới được nhắc đến trong sách cổ, được cho rằng có cấp bậc gần đến Thần linh, không gì không biết, hơn nữa thuộc về tồn tại bí ẩn coi như thân thiện, nếu như ngươi có thể nắm giữ tôn danh hoàn chỉnh của chúng, có thể khẩn cầu với chúng, đáng tiếc là ta cũng không biết.”

“Vài thứ bay lượn khắp nơi, không thể hình dung kia thuộc về sinh vật Linh giới, nhưng ngươi nhìn thấy hình như không nhiều, cũng không đủ hiểu rõ, đây hẳn là cực hạn của danh sách thợ săn, linh tính còn chưa đủ cao, ừm… đợi lát nữa mở linh thị đoán chừng tương đối khó, hiệu quả cuối cùng chắc chắn không quá tốt, ha ha, có luôn tốt hơn không có.”

Bình Luận (0)
Comment