Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 149 - Chương 149 - Nôi Em Bé

Chương 149 - Nôi em bé
Chương 149 - Nôi em bé

Như vậy có thể giải thích vì sao địa vị ở trong nhà của quan hành chính Bayost lại tương đối thấp.

“Có thể vậy.” Ryan đáp đơn giản, ngược lại nói: “Tiếp tục điều tra, nhưng đừng có ý đồ mở két sắt ra, miễn cho dẫn đến cảnh báo nào đó.”

Đám người Lumian lập tức tản ra, điều tra các nơi khác.

Cho dù thợ săn có năng lực quan sát dấu vết rất nhỏ, Lumian vẫn không thu hoạch được gì.

Đám người Leah cũng giống như thế.

Bất đắc dĩ, bọn họ đành phải rời khỏi thư phòng này, nhẫn nại điều tra.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bốn người đi đến cuối hành lang, nơi đây có một căn phòng đóng cửa, đối diện là phòng tắm nắng rộng mở, bên cạnh là cầu thang thông hướng đến một trong hai tòa nhà hình tháp.

Ryan lục tìm xong phòng tắm nắng đưa mắt ra hiệu cho Leah.

Leah nâng tay sờ lục lạc trắng màu bạc treo ở mạng che mặt trên đầu, miệng lẩm bẩm nói về phía cửa gỗ đang khép chặt ở đối diện.

Một lần này, bốn cái lục lạc đều không vang lên.

Leah nhẹ nhàng thở ra, nắm tay nắm cửa, nhẹ nhàng đẩy mở cửa gỗ ra.

Đây là một căn phòng thật trống trải, ở chính giữa bày một cái nôi em bé có thể đong đưa.

Nôi em bé kia được làm từ gỗ màu nâu, ở trong nôi gỗ trải tã lót làm từ vải bông màu trắng rất sạch sẽ nhưng hơi cũ kỹ, bên trong rỗng không.

Nói nơi đây là phòng trẻ từng được hai đứa con của phu nhân Puares sử dụng đi, trong phòng trừ bỏ cái nôi kia ra, không có đồ chơi gì khác, chỉ có mấy thứ hạt giống như tiểu mạch, đại mạch, lúa nước, lúa mạch đen, yến mạch, thoạt nhìn hơi quỷ dị.

Hơn nữa, những hạt giống này được bảo tồn khá tốt, giống như mới vừa được đưa vào không tới vài ngày.

Trên người Valentine hiện lên một tầng ánh sáng nhạt, đi vào lượn một vòng.

Rất nhanh, hắn đi ra cửa, lắc đầu với Ryan và Leah:

“Không có khí tức tà ác.”

“Được rồi.” Leah nhìn sang Lumian: “Tiếp theo đi tòa nhà hình tháp?”

Lumian vẫn luôn thật hiếu kỳ với hai tòa nhà hình tháp của pháo đài, không ngờ hôm nay lại sẽ có cơ hội tham quan.

Valentine rời khỏi phòng trẻ kỳ quái này, Ryan nắm lấy tay nắm cửa, định đóng cửa gỗ lại, khôi phục như ban đầu.

Đúng vào lúc này, Lumian theo bản năng liếc nhìn vào bên trong.

Cái nôi trẻ em làm từ gỗ màu nâu kia nhẹ nhàng đong đưa!

Nhưng cửa sổ của căn phòng này và cửa sổ sát đất phòng tắm nắng ở đối diện đều đóng chặt, trên hành lang cũng không có gió thổi qua!

“Này…” Đồng tử của Lumian lập tức phóng đại.

Chú ý tới khác thường của hắn, Leah cũng nghiêng người qua, đưa ánh mắt nhìn vào.

Cái nôi trẻ em kia còn đang nhẹ nhàng đong đưa, thật sự giống như bên trên tã lót màu trắng làm từ vải bông kia có một đứa trẻ sơ sinh vô hình, không nhìn thấy đang nằm đó vậy.

Theo bản năng, Leah nâng tay phải lên, đặt lên mi tâm, giống như định giảm bớt mệt mỏi cho ánh mắt.

Nàng đang chuẩn bị mở linh thị ra, nhìn xem rốt cuộc có cái gì.

Đúng vào lúc này, bốn cái lục lạc màu bạc trên mạng che mặt và trên đôi boot của nàng vang lên leng keng, kịch liệt dồn dập giống như sắp nổ mạnh!

Sắc mặt Ryan nghiêm nghị, lập tức khẽ quát một tiếng:

“Rời khỏi nơi đây!”

Khi nói chuyện, hắn bước nhanh vào trong phòng tắm nắng, cũng nghiêng người đi, đụng vào cửa sổ sát đất ở trong đó.

Hắn định đánh ra một lối đi trực tiếp thoát khỏi pháo đài!

Rầm!

Ryan đánh vào cửa sổ sát đất, nhưng không có tiếng rào rào do thủy tinh vỡ ra vang lên.

Trên cửa sổ kia lần lượt hiện lên từng khuôn mặt trong suốt của trẻ con, có đứa giống như vẫn còn là trẻ sơ sinh.

Sắc mặt của chúng trong xanh mét trở nên trắng bệch, không hiểu sao khiến cho người ta sợ hãi.

Sau khi bị Ryan đụng đến, bọn chúng đồng thời há to miệng, oa oa bật khóc.

Kèm theo tiếng khóc này, toàn bộ tầng thứ ba của pháo đài trở nên cực kỳ ảm đạm, trên các bức tường khác nhau, trên thủy tinh đều hiện lên gương mặt trong suốt của trẻ con.

Bọn chúng có đứa khóc lớn, có đứa chuyển động đôi mắt, đờ đẫn nhìn đám người Lumian, Leah, Valentine và Ryan.

Chỉ bị nhìn vào như vậy thôi, Lumian đã cảm thấy thân thể trở nên lạnh lẽo, không tự chủ được bắt đầu sợ run, trong lòng lấp đầy cảm xúc có tên là sợ hãi.

Một giây sau, trên người Valentine sáng lên tia sáng màu vàng nhạt.

Tia sáng này như nước, lấy hình thức vòng tròn nhanh chóng lan rộng ra ngoài, cấp tốc bao bọc lấy Lumian, Leah và Valentine vào bên trong.

Cảm giác ấm áp theo đó dâng lên, lạnh lẽo trong cơ thể Lumian lập tức tiêu tán không còn.

Hắn không còn sợ run nữa, trong lòng tràn đầy dũng khí, trở tay rút cái rìu bằng sắt đen kia ra.

Cùng lúc đó, Ryan giống như cao lớn hơn rất nhiều, quần áo bị căng ra đến tràn đầy.

Quanh thân của hắn xuất hiện tia sáng giống như tia nắng ban mai, nhanh chóng ngưng tụ ra áo giáp toàn thân màu trắng bạc ở ngoài thân thể, tạo thành một thanh kiếm lớn ánh sáng rộng và nặng trong hai tay hắn.

Bình Luận (0)
Comment