Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 162 - Chương 162 - Dưới Lòng Đất (2)

Chương 162 - Dưới lòng đất (2)
Chương 162 - Dưới lòng đất (2)

Hắn xoay người xuống giường, đi đến bên bàn, lục giấy bút ra, dựa theo trình tự sai lầm viết lại những ngôn ngữ Hermès cổ, ngôn ngữ Hermès còn nhớ xuống, cuối cùng mới đánh số theo thứ tự chính xác cho chúng.

Làm xong chuyện này, Lumian thở phào nhẹ nhõm, quan sát trước mặt.

Chỗ bàn gỗ ở bên cạnh cửa sổ bày bốn đồ vật, một là hai ngọn nến xạ hương màu xám trắng do Aurora chế tạo ra (một ngọn nến có máu của Lumian, một ngọn không có), hai là chai nước hoa hổ phách xám, ba là bình nhỏ bằng kim loại đựng bột phấn tulip, bốn là con dao găm bằng bạc do Aurora cung cấp.

Cô gái kia quả nhiên đưa vào cho ta được… Nhìn thấy một màn này, trong lòng Lumian lập tức yên ổn không ít.

Hắn mang theo những vật phẩm này, lục nén hương do Aurora tự mình chế tạo ra, xuống tầng một, đặt chúng nó lên trên bàn cơm, sau đó đến khu phòng bếp cầm một ly nước trong, một đĩa muối thô.

Cho đến đây tài liệu liên quan đến nghi thức đều chuẩn bị thỏa đáng.

Trước khi Aurora ngủ còn lo lắng em trai không có ký hiệu tương ứng của cầu xin ban ơn, không thể vẽ chúng nó lên trên giấy giả da tiêu hủy, báo cầu xin của bản thân cho Thần linh mục tiêu, nhưng ngẫm lại nếu như cô gái thần bí kia không nhắc đến, vậy chắc không cần, dù sao về bản chất là cầu xin với sức mạnh ở trong cơ thể Lumian, nó có thể trực tiếp nghe thấy toàn bộ lời cầu nguyện, không cần phải kèm theo văn thư.

Nhìn từng loại vật phẩm ở trên bàn cơm, Lumian hít vào một hơi thật sâu rồi lại chậm rãi thở ra.

Hắn không do dự nữa, đặt ngọn nến màu xám trắng có máu của mình lên trên tế đàn chỗ đại biểu cho Thần linh, ngọn nến còn lại đặt ở phía trước.

Dựa theo trình tự Thần trước người sau dùng phương thức ma sát linh tính thắp ngọn nến lên, sau đó Lumian không tính là quá thuần thục thánh hóa dao găm bạc nghi thức, chế tạo ra bức tường linh tính.

Theo linh tính phun ra từ mũi nhọn của dao găm bạc nghi thức, kéo theo không khí xung quanh, không hiểu sao hắn có cảm giác thế này mới là thần bí học.

Rất nhanh, bức tường linh tính hoàn thành, linh tính của Lumian cũng bị vét sạch non nửa.

Mượn dùng nén hương lục từ trong nhà ra và minh tưởng của bản thân, hắn khiến tri giác trở nên linh hoạt kỳ ảo, tiến vào trong trạng thái có thể cử hành nghi thức ma pháp.

Trong tiếng xèo, Lumian chia ra nhỏ nước hoa hổ phách xám và bột phấn tulip lên trên ngọn nến đại biểu cho Thần linh kia.

Mùi hương kỳ dị tràn ngập ra, tất cả đều giống như trở nên ảo mộng.

Lumian nhìn tờ phao được bày bên cạnh tế đàn, lùi ra đằng sau một bước, nhìn ngọn nến đang cháy lên, dùng ngôn ngữ Hermès cổ trầm giọng nói:

“Sức mạnh của số mệnh!”

Theo ngôn ngữ Hermès cổ phun ra, Lumian lập tức cảm thấy ánh sáng bên trong tế đàn ảm đạm rất nhiều, ánh nến màu da cam kia lay động kịch liệt trong làn gió vô hình, bị áp đến chỉ còn kích cỡ một hạt tiêu.

Cùng lúc đó, ngực của hắn bắt đầu nóng lên, đầu hơi choáng váng, bên tai theo đó vang lên ong ong, giống như lại phải nghe thấy âm thanh khủng bố đến từ vô cùng xa lại gần ngay bên cạnh.

Lumian lấy lại bình tĩnh, đột nhiên nghĩ đến một chuyện:

Ô nhiễm trong cơ thể hắn bị chủ nhân của ký hiệu màu xanh đen phong ấn lại, cho dù hắn minh tưởng sâu hơn, đối mặt với điệu múa hiến tế cũng chỉ có thể khiến cho ký hiệu bụi gai hiện lên, tản ra một chút khí tức, không thể điều động sức mạnh tương ứng được.

Hiện giờ nghi thức này có thể vòng qua phong ấn, hấp thu ban ơn sao?

Trừ phi, chủ nhân của ký hiệu màu xanh đen, tồn tại vĩ đại kia đã ngầm đồng ý!

Nghĩ đến thái độ chắc chắn của cô gái thần bí kia, trong lòng Lumian có một chút cơ sở, thậm chí hoài nghi bản thân nghi thức này có pha trộn một phần thỉnh cầu tồn tại vĩ đại cho phép.

Còn là phần nào, tri thức thần bí học của hắn không đủ, không thể đoán được.

Đang ở trong nghi thức nên Lumian không dám trì hoãn, chỉ một vài ý niệm thoáng hiện lên như vậy, lại bắt đầu dùng ngôn ngữ Hermès cổ tụng niệm đến chú văn đằng sau:

“Ngươi là quá khứ, là hiện tại, cũng là tương lai.”

“Ngươi là nguyên nhân, là kết quả, cũng là quá trình.”

Từng lời này quanh quẩn trong tế đàn khép kín, cho dù sàn nhà hay là đồ vật đều xuất hiện động đậy rõ ràng, giống như có vô số thứ quái dị định chui ra, tiến vào trong đống đổ nát cảnh trong mơ này.

Vù!

Làn gió màu đen tự dưng xuất hiện, vờn xung quanh Lumian, ánh lửa trên ngọn nến bị áp súc đến chỉ còn kích cỡ một hạt tiêu viên bi dần dần căng phồng lên, nhiễm màu sắc trắng bạc lẫn đen.

Lumian lại một lần nữa nghe thấy âm thanh luôn khiến cho mình sắp bỏ mạng gần đến bên bờ mất khống chế, nhưng không biết từ khi nào bên trong tế đàn đã tỏa ra màn sương mù màu xám nhàn nhạt, toàn bộ tụ tập ở bên cạnh hắn.

Bình Luận (0)
Comment