Còn người bị nó quẹt trúng bị thương, chảy ra máu sẽ bị nó lợi dụng phương thức trao đổi săn bắt một chút vận mệnh.
Trong quá trình trao đổi những vận mệnh này, ngược lại không thể lại tạo thành bất cứ tổn thương gì cho đối phương nữa.
Mới vừa rồi, nó chính là dùng vận mệnh con quái vật thợ rèn trở thành con rối trao đổi lấy vận mệnh thân phận nhân loại của Lumian để thoát khỏi nơi hoang dã.
Nếu như không có sự vật có thể cung cấp trao đổi, cần phải hoàn toàn giết chết mục tiêu, mới có thể lột ra một phần vận mệnh từ trên đó, tồn tại ở trong đao.
Năng lực này vốn là người săn vận mệnh danh sách 5 tương ứng diễn viên múa!
Do đó, sau khi ô nhiễm trong cơ thể Lumian bị kích hoạt một nửa, sinh ra cộng minh với đoản đao tà dị đã thông qua va chạm máu thịt, thẩm thấu ra một chút tri thức.
Nếu không phải như thế, hắn chỉ có thể mời người dùng phương pháp xem xét như bói toán, nhận diện hoa văn mới có thể nắm giữ năng lực và đặc điểm của đoản đao màu bạc đen này, hoặc dựa vào bản thân lần lượt thí nghiệm để thu thập tin tức.
Sắp xếp lại rất nhiều tri thức tăng thêm trong đầu, Lumian nhìn thanh đoản đao tà dị đang run rẩy trong tay, ha ha cười nói:
“Thật ra ta cũng không để ý bị ngươi lấy đi một phần vận mệnh của ta, nhưng ngươi cũng phải thừa nhận được!”
“Nếu như ngươi có thể trao đổi vận mệnh của ta đang bị vây khốn ở trong tuần hoàn thời gian, ta quỳ xuống dập đầu ba cái cho ngươi cũng không có vấn đề gì.”
“Chậc, vận mệnh gì kia đều săn bắt sẽ chỉ hại ngươi!”
Thanh đoản đao màu bạc kia chỉ run rẩy, không dám đáp lại gì.
Hiện giờ Lumian đã hiểu rõ vì sao nó lại ngoan hiền như thế:
Một là áp chế về cấp bậc đến từ ký hiệu bụi gai màu đen dưới trạng thái kích hoạt một nửa, hai là cảnh ngộ vừa rồi khiến vũ khí phi phàm có đặc tính sống sót này đã để lại bóng mang trong lòng nó.
Thở hắt ra, Lumian nói với đoản đao tà dị:
“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi tên là đao săn vận mệnh, thế nào, đơn giản rõ ràng chứ?”
Thanh đoản đao màu đen bạc kia rung rung trên dưới hai lần, giống như đang gật đầu.
“Đáng tiếc, ngươi chính là vũ khí phi phàm, sức mạnh sẽ dần trôi đi, vốn có thể sử dụng hai năm, lần này không có mắt bị thương nặng nặng, chỉ còn có thể duy trì nửa năm.” Lumian hơi tiếc hận nói.
Thật ra, hắn hoàn toàn có thể lợi dụng nghi thức, rút sức mạnh ô nhiễm từ trong thân thể để bổ sung cho đao săn vận mệnh, nhưng tiền đề là hắn có thể tìm được người sửa lại vết nứt kia.
Mới vừa dứt lời, Lumian cảm thấy nóng bỏng trước ngực đang dần tan biến.
Một phút.
Hắn không hề nghĩ ngợi lập tức ném đao săn vận mệnh xuống đất, giống như đó là một khối than củi nung đỏ.
Keng, thanh đoản đao màu đen bạc rơi lên trên mặt đất, bắn vài cái.
Lumian nhẹ nhàng thở ra, thấp giọng lẩm bẩm: “Không có bụi gai màu đen kích hoạt một nửa bảo vệ, thứ đồ này chính là quả bom.”
Còn may, hắn đã biết nên làm như thế nào để tránh né hiệu quả tiêu cực của thanh đoản đao tà dị này.
Trong khi đi đến từng khối máu thịt màu xám trắng kia, Lumian nhấc áo khoác dài màu đen do con quái vật thợ rèn kia lưu lại.
Hắn rẹt rẹt vài tiếng xé ra, dùng mảnh vải quấn quanh tay phải, giống như đang băng bó hoàn chỉnh.
Sau đó Lumian mới dùng cánh tay này cầm lấy đao săn vận mệnh.
Toàn bộ quá trình thanh đoản đao màu bạc đen kia không hề có phản ứng khác thường nào.
Lumian chuẩn bị sẵn sàng vứt bỏ đồ trong tay bất cứ lúc nào yên lòng, thì thầm nho nhỏ: “Phải làm cho nó một cái bao đao, để tiện mang theo trên người.”
“Chẳng lẽ về sau tay trái hoặc tay phải luôn phải quấn lấy băng, miễn cho vào tình huống khẩn cấp, muốn rút đao, không kịp bảo hộ sao?”
“Thứ đồ này nguy hiểm là nguy hiểm, nhưng mạnh cũng thật sự mạnh, trừ bỏ thời hạn sử dụng ngắn ra, nó đủ để nghiền áp những vũ khí phi phàm từng được Aurora đề cập đến, ừm, không ít vật phong ấn cấp ba đều chưa chắc đã so sánh được với nó.” Lumian vừa tự nói vừa dùng mảnh vải màu đen quấn lấy đao săn vận mệnh, bao từ trên xuống dưới đầy đủ ba tầng, sau đó hắn mới yên tâm nhét thanh đoản đao tà dị này vào bên trong thắt lưng bên trái.
Làm xong việc, Lumian day huyệt thái dương, chống đỡ mỏi mệt cả về thể xác và tinh thần, đi vào trong căn phòng lúc trước con quái vật thợ rèn đi ra, điều tra một phen.
Trừ bỏ bếp lò đang thiêu đốt lên ngọn lửa ra, không phát hiện ra cái gì khác nữa.
Đến tận đây, lần thăm dò này của Lumian hoàn toàn kết thúc, hắn đi thẳng về, trên đường về rất thận trọng và cẩn thận.
Hắn không hề bị vận mệnh quấy nhiễu thuận lợi ra khỏi đống đổ nát, vùng đất hoang vu, vào trong tòa nhà hai tầng kiểu có tầng hầm nhà mình.