Không đợi Lumian đáp lại, nàng như có đăm chiêu bổ sung thêm: “Nhưng mà, trong các thần thoại truyền thuyết ở quê hương ta có không ít hình tượng cùng loại, ba đầu sáu tay, hoặc Thần hoặc ma nhân.”
Nàng lại nói tiếp: “Căn cứ vào phán đoán của chúng ta, đống đổ nát cảnh trong mơ và ô nhiễm trong cơ thể ngươi có liên hệ chặt chẽ với nhau, hình tượng người khổng lồ kia có tỷ lệ lớn là một ít chiếu rọi do tồn tại bí ẩn kia tìm được.”
“Ngươi từng nói tôn danh hoặc miêu tả của vị kia khác biệt với thông thường, mỗi một đoạn đều bao hàm một phương diện ba hình thức của tượng trưng quyền bính nào đó, cho nên tương ứng với ba cái đầu thật bình thường, giống như quái vật ba mặt đại biểu cho gương mặt của ba giai đoạn của nhân loại vậy.”
“Về phần vì sao nó có sáu cánh tay, vì sao lại ngồi trên đỉnh ngọn núi màu máu, thiếu thông tin, ta không đoán ra được.”
“Ngươi tạm thời đặt trọng điểm lên trên tường thành kia, ta cảm thấy có thể tìm được không ít manh mối có ích.”
“Được.” Lumian dựa theo tay nghề chị gái dạy, bỏ khoai tây đã cắt sợi vào trong nồi thêm dầu để xào.
Aurora kết thúc đề tài liên quan đến đống đổ nát cảnh trong mơ, nói với Lumian:
“Buổi chiều khi ngươi ngủ ta đã cẩn thận suy nghĩ, ta định mời ba người xứ khác kia đến nhà chúng ta!”
“Vì sao?” Lumian không hiểu.
Aurora nhìn bóng lưng em trai đang bận rộn, khẽ thở dài một tiếng:
“Ta cho rằng trước đó chúng ta lấy logic của người bình thường để suy đoán phản ứng của đám người linh mục giáo xứ, nhưng ngươi đừng quên, trong nhóm người đó đã có một phần nhận được ban ơn, nếu như nói theo một góc độ khác thì chính là đã bị ô nhiễm.”
“Dựa theo cách nói của cô gái thần bí kia, ban ơn mang đến ảnh hưởng chủ yếu tập trung ở thân thể và tâm linh, nói cách khác, ngoại trừ nhận được năng lực ra, nhân cách cũng sẽ xuất hiện dị hóa nhất định, dưới tình huống bản thân không thể thừa nhận lại nhận ban ơn càng nhiều, dị hóa này rõ ràng lại càng nghiêm trọng.”
“Đúng thế.” Lumian hồi tưởng lại lời nói của cô gái thần bí kia:
“Nàng nói nếu như thân thể không thừa nhận nổi ban ơn lớn như vậy trong một lần, bản thân hoặc là biến thành quái vật, hoặc là trở thành con rối của tồn tại kia, hoặc là dị hóa thành một loại người khác, đối xử vô cùng máu lạnh với những sự vật trước kia từng quý trọng.”
Aurora nói ra lời tổng kết:
“Do đó đám người chăn cừu Pierre Berry đã sớm nhận được ban ơn có khả năng không nhỏ không quan tâm đến đại cục của linh mục giáo xứ, điên cuồng trả thù.”
“Năm người chúng ta đến ở cùng nhau, hỗ trợ canh gác, có thể có hiệu quả tăng tỷ lệ chúng ta còn sống đến đêm thứ mười hai lên.”
Lumian suy nghĩ sau đó đồng ý với đề nghị của chị gái, hắn ngược lại đưa ra một vấn đề thật hiện thực:
“Thế bọn họ nghỉ ngơi ở đâu? Khu vực phòng khách tầng một sao?”
“Không ở cùng một tầng lầu, hiệu quả hỗ trợ cho nhau sẽ không tốt như vậy.”
Aurora liếc nhìn em trai đang xào khoai tây sợi: “Ngươi chuyển sang phòng của ta, để phòng ngủ của ngươi và thư phòng tầng hai cho ba người xứ khác kia, để cho chính bọn họ phân chia.”
“Hả?” Lumian không ngờ chị gái lại sẽ sắp xếp như vậy: “Ta và ngươi ngủ cùng một giường sao?”
Nhìn thấy phản ứng của hắn, Aurora bật cười nói:
“Chuyện này có gì chứ? Phụ nữ trên giang hồ không chú ý chuyện vặt vãnh.”
“Hả?” Lumian nghe không hiểu câu nói đằng sau của chị gái.
Aurora cười ha ha nói: “Ý của ta là, đều đã đến tình cảnh như vậy rồi, không cần rối rắm và so đo mấy vấn đề nhỏ nhặt như vậy nữa.”
“Chẳng lẽ ngươi định cùng với Ryan, Valentine chen chúc trên một chiếc giường, hoặc là ta và Leah ngủ chung sao?”
“Thật sự, còn không thể hoàn toàn tin tưởng bọn họ.” Lumian gật đầu.
Ba nhân viên điều tra chính phủ kia chính là vì e ngại bản thân cũng rơi vào trong tuần hoàn nên mới hợp tác với hai chị em bọn họ, ai biết bọn họ có thể thừa cơ hội ngủ cùng một chỗ ngầm động tay chân không, để tiện sau khi hủy bỏ tuần hoàn sẽ lập tức vây bắt hai người phi phàm hoang dại.
Aurora phì cười:
“Nếu như bọn họ cũng không yên lòng với hai ta, lựa chọn chen chúc trong một căn phòng, ngươi cũng có thể ngủ trong một căn phòng khác.”
“Vẫn một căn phòng tốt hơn.” Lumian cảm thấy cách bức tường sẽ dễ dàng bị tiêu diệt từng bộ phận.
Aurora không nói gì nữa, chỉ bổ sung thêm một câu: “Ngày mai nhắc nhở ta bổ sung đồ dự trữ, sau Mùa Chay, người trong thôn sẽ càng ngày càng kỳ quái, chúng ta thật sự có khả năng phải phòng thủ vững nơi đây hoặc là trốn lên đồng cỏ trên núi cao.”
Tiếp theo nàng kêu em trai cùng dùng bữa tối.
Khi ánh trời chiều còn chưa hoàn toàn xuống núi, Lumian rời khỏi tòa nhà hai tầng kiểu có tầng hầm, chuẩn bị đi mời đám người Ryan đến nhà mình.
Mắt thấy quán rượu lâu năm, Lumian gặp được người quen.