Hắn biết rõ, dưới tiền đề chưa xác định được các tín đồ của Tà Thần bắt mình và Aurora đi để làm cái gì, đám người Ryan tạm thời sẽ không áp dụng hành động quá khích, ví dụ như dùng phương thức rời khỏi thôn Cordu để kích hoạt tuần hoàn, bọn họ còn muốn chờ đợi đêm thứ mười hai đến, nhìn thử xem rốt cuộc là chuyện gì đã tạo ra vấn đề của nơi này, từ đó để tạo ra cơ sở vững chắc để lần sau thoát khỏi khốn cảnh.
Thấy Lumian yên lặng, linh mục giáo xứ cười đến rõ ràng hơn.
Hắn dùng giọng điệu thông báo nói ra:
“Ta định đêm nay sẽ tiến hành xong nghi thức.”
Hả? Lumian hơi mờ mịt.
Tâm tình Guillaume Bene thật tốt, hết sức kiên nhẫn giải thích: “Ta chuẩn bị thực hiện trước thời hạn nghi thức ngày 9 tháng 4 kia vào đêm nay, ba người xứ khác kia không có cơ hội tới quấy rối.”
Cái gì? Đêm thứ mười hai còn có thể đến trước thời hạn? Lumian vừa kinh ngạc lại ngạc nhiên lại hoảng hốt khó hiểu, đến mức nói không ra lời.
Lúc này, linh mục giáo xứ Guillaume Bene nghiêng đầu nói với Ponce Bene:
“Đưa hắn lên trước tế đàn, ngươi nhất định phải coi chừng hắn, không thể để cho hắn ngủ.”
“Ta cho phép ngươi dùng bất cứ phương thức nào, chỉ cần không giết chết hắn.”
Ponce Bene tràn đầy chờ mong hỏi:
“Giết chết sẽ như thế nào?”
“Chúng ta sẽ cùng chết!”
Linh mục giáo xứ trừng mắt nhìn thằng em trai không có đầu óc này.
Đưa ta lên trên tế đàn, lại lần nữa mở ra nghi thức kia? Ký hiệu màu xanh đen ở trên người ta có thể phát huy tác dụng không? Lumian nghe trao đổi giữa hai anh em Bene, trong lòng bình tĩnh một chút.
Linh mục giáo xứ xoay tầm mắt về, nhìn vào gương mặt Lumian, cúi người xuống nói:
“Yên tâm, ngươi không phải vật chứa, bọn ta có lựa chọn tốt hơn.”
Lựa chọn tốt hơn?
Lumian kinh hãi trong lòng, ánh mắt di chuyển theo tầm mắt của linh mục giáo xứ, nhìn lên vị trí thánh đàn ban đầu.
Không biết từ khi nào Aurora đã xuất hiện ở đó, nàng đã đổi một áo khoác dài màu trắng đơn giản, mái tóc màu vàng không hề chải chuốt gì phủ lên, đôi mắt màu lam nhạt trống rỗng vô thần.
“Aurora!” Lumian kêu lên.
Aurora giống như bức tượng, không hề trả lời.
Linh mục giáo xứ lại cười gật đầu: “Đúng, chị gái ngươi là vật chứa tốt hơn.”
“Tác dụng của ngươi ở trong nghi thức kia là giúp đỡ bọn ta đẩy thời gian lên trước, không cần chờ đợi thời khắc cụ thể, không cần chờ đợi biến hóa của chòm sao.”
Lumian nghe xong vừa sợ hãi lại mờ mịt: “Vì sao ta có thể giúp đỡ các ngươi chuyển dời nghi thức của đêm thứ mười hai đến trước thời hạn?”
Linh mục giáo xứ lại một lần nữa cúi người xuống, nhìn vào ánh mắt hắn, tràn ngập chờ mong cười nói:
“Bởi vì phần lớn ban ơn bọn ta khẩn cầu đều ở trong cơ thể ngươi.”
Cái gì? Sao hắn biết được? Đồng tử của Lumian lập tức phóng to, muốn nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Guillaume Bene hơn nữa.
Linh mục giáo xứ Guillaume Bene di chuyển đầu tới trước, tiến đến bên tai Lumian, thấp giọng cười nói:
“Ngươi sẽ không cho rằng chỉ có ngươi và Puares có thể giữ lại trí nhớ trong vòng tuần hoàn đấy chứ?”
Nhìn thấy Lumian lộ ra vẻ khiếp sợ và kinh ngạc khó có thể che giấu, linh mục giáo xứ Guillaume Bene hài lòng đứng thẳng người dậy, nói với Ponce Bene:
“Trông chừng kỹ hắn!”
Nói xong, linh mục giáo xứ đi đến vị trí chỗ tế đàn.
Theo hắn đi xa, các thôn dân xung quanh giống như sống lại, túm năm tụm ba thảo luận về các đề tài khác nhau:
“Chòm sao sắp thay đổi.”
“May mắn của chúng ta sắp đến!”
“Không bao lâu nữa, chúng ta đều sẽ phát tài!”
“Đến lúc đó, mỗi ngày ta uống một chai rượu, mỗi bữa ăn một cân thịt!”
“Ta muốn tìm một người phụ nữ xinh đẹp.”
“Ta muốn xem biểu diễn kịch.”
“…”
Trong đầu Lumian ong ong lên, căn bản không chú ý đến Guillaume Bene rời đi khi nào.
Câu nói mới vừa rồi của linh mục giáo xứ giống như ném một tảng đá lớn vào trong mặt hồ yên ả, khơi lên từng cơn sóng:
“Làm sao có thể?”
“Trong vòng tuần hoàn lần trước nữa, bởi vì hắn không biết đặc thù của ta nên đã bị ta giết ngược!”
“Lúc đó, kể cả chính bản thân ta đều không rõ ràng mình rốt cuộc có đặc thù gì, hắn không biết rõ cũng thật bình thường…”
“Có chiến đấu lần đó, hai lần tuần hoàn sau này, hắn chưa hề phát sinh xung đột gì với ta, mãi cho đến khi khác thường của Aurora biểu hiện ra…”
“Nhưng trước đó hắn hoàn toàn không có vẻ giống như biết rõ tuần hoàn, tức giận mắng khi bị ta dẫn người đến phá vỡ yêu đương vụng trộm tại chỗ, nhỏ yếu khi bị Leah lẻn vào nhà thờ trực tiếp đánh ngất xỉu, điên cuồng khi bị Aurora dùng bạch chỉ nhìn lén, đều không giống như đang giả vờ!”
“Nếu như những việc này đều do hắn biểu diễn ra, vậy ẩn nhẫn của hắn thật sự đáng sợ đến cực điểm…”
“Vả lại, hắn còn biết phu nhân Puares có được trí nhớ của tuần hoàn, có lẽ cũng có hiểu biết trên trình độ nhất định đối với những khác thường ở bên trong pháo đài, nhưng mỗi một lần tuần hoàn hắn vẫn bắt đầu yêu đương vụng trộm với phu nhân Puares, tuyệt đối không để cho người ta sinh ra một chút hoài nghi nào đối với hắn.”