Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 296 - Chương 296 - Tìm Kiếm Con Mồi (2)

Chương 296 - Tìm kiếm con mồi (2)
Chương 296 - Tìm kiếm con mồi (2)

Lumian nở nụ cười:

“Có một khả năng là ta cố ý giả bộ như không thiếu tiền, để dụ dỗ người giống như ngươi thả lỏng cảnh giác không?”

Vẻ mặt của Charlie lập tức cứng đờ, suýt chút nữa bị điếu thuốc đã hút gần hết đốt đến ngón tay.

Lumian không tiếp tục đề tài này, hỏi giống như đang nói chuyện phiếm:

“Ngươi có người nào đặc biệt căm hận không, loại người ngươi cảm thấy đáng chết ấy?”

Charlie dập tàn thuốc ở trên bậc thềm bằng đá, nghi ngờ hỏi lại một câu:

“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?”

Hắn vốn định nhét tàn thuốc dập tắt vào trong túi áo, nhưng ngẫm nghĩ, lại nâng cánh tay lên, ném tàn thuốc ra ngoài.

Một kẻ lang thang gần đó nhìn thấy, lập tức nhảy lên, nhặt lấy, vẫn còn hơi ấm, hít vào vài hơi thật sâu.

Không đợi Lumian trả lời, Charlie tự mình nói ra:

“Hiện giờ ta căm hận nhất chính là trưởng bồi bàn của bọn ta, ngươi không biết hắn đáng giận bao nhiêu đâu, ha ha, nhưng còn chưa nghĩ tới để hắn chết, cũng hy vọng ngày nào đó bịt kín mặt, đánh cho hắn một trận.”

“Người ta thật sự cảm thấy đáng chết không nhiều, một người là Nam tước Brinell, hắn là ông trùm băng đảng Savoie, cũng cấu kết với rất nhiều tay cho vay nặng lãi, khiến cho không ít người bị phá sản, trước đó ta có quen một người bạn đã bị hắn bức đến nhảy lầu tự sát, nhưng như thế thì có ích lợi gì chứ? Con trai của hắn mất tích bí ẩn, con gái của hắn bị đưa đến sàn nhảy Brise, nói là phụ trách ca hát, nhưng trên thực tế, ha ha…”

“Đúng thế, kể cả tự sát đều dám làm, vì sao không nghĩ cách giết chết những người như Nam tước Brinell chứ?” Lumian khẽ gật đầu.

Charlie ngạc nhiên nghiêng đầu, liếc nhìn Lumian:

“Ý tưởng của ngươi hơi cực đoan.”

Hắn lại nói tiếp:

“Người đáng chết thứ hai là Margot, hắn là ông trùm của băng đảng Stinger, thích tìm người lừa những cô gái mới vừa đến Trier, chờ ép khô tiền của các nàng rồi, lại ép các nàng làm gái đứng đường. Cô Ethans phòng số 8 tầng 4 chính là đến định cư ở khách sạn như vậy, phần lớn tiền kiếm được đều bị Margot cầm đi, nhiều lần nàng muốn chạy trốn, nhưng đều không thể đi ra khỏi phố Loạn, bị đánh gần chết.”

Băng đảng xã hội đen ở khu chợ thật sự còn không ít, khó trách ban đêm lại loạn như vậy… Lumian liếc xéo Charlie nói:

“Nghe ra, ngươi thật đồng tình với cô Ethans kia.”

Charlie ưỡn ngực lên:

“Quý ông Intis chân chính đều sẽ đồng tình với cảnh ngộ bi thảm của các quý cô, cũng tình nguyện cung cấp trợ giúp nhất định vào thời điểm thích hợp.”

Lumian ừm một tiếng:

“Ngươi biết Margot đang ở đâu không?”

“Không biết.” Charlie lắc đầu: “Nhưng hắn thường xuyên đến khách sạn vào chạng vạng, lấy tiền từ chỗ cô Ethans, nếu như ngươi nghe thấy tầng 4 tiếng khóc tiếng la tiếng chửi rủa của nữ, vậy hẳn là Margot và thuộc hạ của hắn đi xuống.”

Lumian nhẹ nhàng gật đầu, như có đăm chiêu hỏi:

“Ngươi còn cảm thấy ai đáng chết nữa?”

Charlie ngẫm nghĩ, vẻ mặt hơi vặn vẹo trả lời:

“Monite, người của quần đảo kia, hắn lừa ta 10 pelkin!”

“Ngươi tin nổi không? Khi đó, ta đã bị thất nghiệp một khoảng thời gian, còn chưa tìm được công việc mới, đó là tích cóp cuối cùng của ta, ta gần như vì thế đói chết!”

“Hắn ở đâu?” Lumian thuận miệng hỏi.

“Sau khi hắn lừa tiền của ta ở khách sạn đã dọn đi rồi, không biết đi đâu.” Bây giờ Charlie nhắc đến chuyện này vẫn có gương mặt phẫn nộ: “Ta một mực chờ đợi hắn giới thiệu công việc tốt cho ta…”

Bình tĩnh một chút, Charlie nghi ngờ nhìn Lumian hỏi:

“Sao tóc của ngươi không giống trước vậy?”

Có dài có ngắn, trong vàng mang đen.

“Ngươi không cảm thấy như thế này thật hợp mốt sao?” Lumian tỏ vẻ chân thành hỏi lại.

Charlie hả một tiếng, tỏ vẻ hoài nghi.

Chuyện dụng cụ đồ ngốc kia khiến cho hắn theo bản năng nghi ngờ Lumian có mục đích trên chuyện tương tự.

Qua vài giây, Charlie liếc nhìn những người bán hàng rong đang rao hàng trên đường, vẫy tay nói;

“Ta phải đi khách sạn đây, buổi tối gặp.”

Lumian không đứng dậy, vẫn ngồi trên bậc thềm làm bằng đá ở bên ngoài khách sạn, vẫy tay theo bóng lưng đang vội vàng rời đi của Charlie.

Vào xế chiều, Lumian ngồi xe ngựa công cộng đi đến khu vườn bách thảo, sau đó đi bộ hơn ba trăm mét, đến quán cà phê Mason.

Quán cà phê này ở ngay bên cạnh vườn bách thảo, ở tầng dưới cùng trong một tòa nhà màu trắng gạo.

Ngoài tường tòa nhà quấn quanh lấy từng dây leo màu xanh lá, cửa hàng tầng dưới chót không trực tiếp sát mép đường, mà thụt lùi vào trong gần một mét, mặc cho các cây cột nâng hành lang bên ngoài cung cấp cho người qua đường đi lại.

Vách tường của quán cà phê Mason được sơn màu xanh thẫm, mở ra rất nhiều cửa sổ thật lớn, ánh mặt trời xuyên qua thủy tinh, chiếu sáng bàn ghế được bày thẳng đến ngoài cửa.

Lumian mặc trang phục chính thức sẫm màu, đội mũ tròn rộng vành, đi vào trong quán cà phê.

Hình ảnh đầu tiên đập vào mi mắt hắn là các loại bức tượng cây cối rất có tính nghệ thuật ở trên tường, ở giữa rải rác dùng ngôn ngữ Intis viết một vài câu:

Bình Luận (0)
Comment