“Vì sao Aurora không viết ra những tri thức này ở trong bút ký phù thủy?”
“Đằng sau hiện tượng khác thường này đang cất giấu bí mật gì?”
Lumian rút ra một tờ giấy trắng, vừa đau khổ lại phấn khởi cân nhắc câu từ.
Không đến một phút, hắn đặt bút viết:
“Quý cô Hella tôn kính.”
“Chuyện là như vậy…”
“Tình huống chân chính ta không cách nào biết được, bởi vì ta đã mất đi một phần trí nhớ ở trong vụ tai họa đó.”
“Nếu như ngươi có thể giúp đỡ ta lưu ý đến tung tích của đám người Guillaume Bene, Pualis de Roquefort, ta vô cùng cảm kích, đặc thù trên diện mạo của bọn họ có thể trực tiếp có được từ trên lệnh truy nã chính phủ.”
“Cuối cùng còn có một vấn đề, không biết lúc ấy Muggle định mời bác sĩ tâm lý chân chính nào vậy?”
Lumian nhắc sơ qua chuyện về thôn Cordu ở trong thư, không nhắc đến cảnh trong mơ, cũng không nói đến tuần hoàn, càng chưa nói đến việc mình được cứu như thế nào, chỉ lấy giọng điệu suy đoán nói linh mục giáo xứ Guillaume Bene dưới dẫn đạo của một ai đó đã tín ngưỡng Tà Thần, đuổi phu nhân Puares là người đi theo một Tà Thần khác rời đi, sau đó định tổ chức một nghi thức lấy toàn thôn làm tế phẩm, vào thời khắc mấu chốt, Muggle bị chọn lựa làm vật chứa đẩy một tế phẩm quan trọng khác ra, cũng chính là bản thân Lumian, dẫn đến nghi thức thất bại, thôn Cordu biến thành đống đổ nát, cuối cùng là do người phi phàm chính phủ nhận được bức thư xin giúp đỡ dọn dẹp phù hợp.
Lumian lại một lần nữa bố trí tế đàn, triệu hồi ra đầu lâu màu bạc kia, giao thư cho nó.
Giống vậy, không đến mười lăm phút, hắn đã nhận được bức thư hồi âm thứ hai của Hella.
Không quan tâm đến so sánh tốc độ tích cực khi hồi âm của quý cô pháp sư và quý cô Hella, Lumian nhanh chóng đọc nội dung trong bức thư:
“Ta có thể cảm nhận được đau lòng của ngươi, cũng có thể hiểu được khát vọng điều tra chân tướng tìm ra hung thủ hoàn thành báo thù của ngươi.”
“Ta và Muggle là bạn, ta sẽ ở trong phạm vi năng lực của ta cung cấp trợ giúp cho ngươi, bao gồm tìm những người nằm ngoài giới hạn này.”
“Đối với việc này, ta còn có thể cung cấp cho ngươi một ý tưởng mới để điều tra, theo như ta được biết, ba mẹ và những người nhà khác của Muggle hẳn là còn sống trên thế giới này, nàng vì một vài nguyên nhân rời xa bọn họ, không dám trở về Trier, ta không xác định có phải bọn họ có vấn đề gì không, có từng tiếp xúc với tín đồ của Tà Thần không.”
“Ta cũng không rõ lúc đó Muggle muốn tìm kiếm bác sĩ tâm lý nào, ở nội bộ tổ chức bọn ta, có nhiều bác sĩ tâm lý chân chính, mà rất nhiều buổi gặp mặt ta và Muggle tham gia không hề trùng nhau, ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm các thành viên đã từng gặp nàng, nhìn xem có thể thu được đáp án ngươi muốn không…”
“Trước khi điều tra rõ ràng chuyện này, ta sẽ thay ngươi giấu giếm tin tức Muggle đã qua đời…”
“Sau này nếu như ngươi chuyển nhà, nhớ lại triệu hồi người đưa tin của ta một lần, để tránh sau khi ta thu được tin tức tương ứng lại không liên lạc được với ngươi…”
Sau khi Lumian xem xong, trầm mặc hồi lâu, chậm rãi thở hắt ra.
Ban đầu hắn còn ảo tưởng quý cô Hella sẽ mời hắn gia nhập hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xù, thay thế vị trí của Aurora, như vậy hắn có thể điều tra ai là bác sĩ tâm lý Aurora định mời tốt hơn, nhưng mà hiện giờ xem ra, tổ chức kia vô cùng cẩn thận trong chuyện tuyển nhận thành viên mới, thậm chí khả năng phải phù hợp với phẩm chất đặc thù nào đó mới có tư cách trở thành đối tượng sát hạch, ví dụ như không thể quay trở về quê hương như Aurora đã từng đề cập đến.
“Có lẽ hiện giờ quý cô Hella đang quan sát ta, sát hạch ta…”
Lumian tự an ủi mình một câu, một lần nữa ngồi xuống, tiếp tục học tập bút ký phù thủy của Aurora.
Về phần người nhà ban đầu của Aurora, hắn không có đầu mối.
…
Bảy giờ năm mươi phút tối thứ tư, số 20 phố áo khoác trắng.
Lumian mặc đồng phục công nhân màu lam xám, đội mũ lưỡi trai xanh đậm gần đen, gõ cửa phòng Aoste Truelle.
Aoste khoác áo đen, đội mũ trùm mở cửa gỗ ra, liếc nhìn hai phía, cười nói ra:
“Ngươi đến càng đúng giờ hơn tưởng tượng của ta.”
“Ta cũng càng tuân thủ hứa hẹn hơn ngươi tưởng tượng.”
Lumian đi vào trong phòng, lấy tiền giấy và tiền xu giá trị 80 pelkin đưa cho Aoste.
Aoste tiếp nhận, sau đó đếm hai lần, cười đến càng thêm vui vẻ.
Hắn vừa dẫn Lumian đi xuống tầng dưới nhà trọ, vừa liên miên lải nhải nói ra:
“Mấy ngày nay khu chợ hơi loạn, Nam tước Brinell vậy mà không đến tìm ta đòi tiền.”
“Chết một trùm băng đảng xã hội đen.” Lumian thuận miệng nói một câu.
Aoste bừng tỉnh hiểu ra, tiếp theo hơi tiếc rẻ nói:
“Vì sao không phải Nam tước Brinell chết chứ?”
“Nam tước Brinell chết thì còn có Nam tước Guillaume, Nam tước Pierre, chỉ cần băng đảng Savoie vẫn còn, phần tiền vay nặng lãi ngươi thiếu vẫn phải trả.” Lumian dùng giọng điệu đùa cợt nói.