Ví dụ như biến tù binh thành các loại động vật như cừu, trâu, ngựa, quang minh chính đại mang đi, ví dụ như có thể để cho bản thân lấy thân phận động vật lẫn vào nơi căn bản không thể lẫn vào, nhưng phần lớn thời điểm, đặc biệt là ở trong chiến đấu kịch liệt, nghi thức ma pháp này gần như không phát huy được tác dụng.
Căn cứ những tri thức thần bí học rót vào trong đầu Lumian, đối tượng khẩn cầu của thuật tạo súc vật có thể là tồn tại lấy số mệnh làm tên kia, cũng có thể là khoản tặng kèm những tôn danh không biết rõ nhằm vào ai này, còn có thể là bản thân.
Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là bản thân có đầy đủ linh tính và cấp bậc tương ứng, đồng thời tỷ lệ nghi thức thành công thấp hơn hai phương thức trước nhiều, thời gian hiệu quả có thể duy trì cũng giống như thế.
Ở trong thuật tạo súc vật, yêu cầu thấp nhất đối với cấp bậc là đạt đến kẻ bị khế ước danh sách 7, cấp bậc càng cao, nghi thức càng có thể thành công, hiệu quả cũng càng tốt.
Vì trong cơ thể có phong ấn ô nhiễm, Lumian cũng không lo lắng đến vấn đề cấp bậc có đủ không, chính là không xác định linh tính của bản thân có thể cầm cự nổi tiêu hao của thuật tạo súc vật không, nếu như có thể, lại cho phép thừa nhận mấy lần.
Loại trừ thuật tạo súc vật, bốn nghi thức ma pháp còn lại cũng có thể lấy bản thân làm đối tượng để khẩn cầu, về phần tỷ lệ thành công, hiệu quả tốt xấu, vậy lại là chuyện khác.
Căn cứ vào một điểm này, Lumian hoài nghi năm nghi thức ma pháp có thể đơn giản hóa ở danh sách cao hơn, có thể bước đầu ứng dụng tại thực chiến, ví dụ như chỉ cần dùng da cừu bọc lấy kẻ địch, đọc chú văn đã định sẵn ra từ trước, là có thể biến đối thủ thành một con cừu.
“Kẻ bị khế ước tương đương với danh sách 7, thoạt nhìn không thể làm được, người trong vòng danh sách 4 cấp bậc lại quá cao, không hề xứng đôi với pháp thuật loại đơn sơ này… cho nên người săn vận mệnh danh sách 5 bổ sung thêm bản đơn giản hóa cùng loại, hay là danh sách 6 trước mắt ta vẫn chưa biết tên?”
Lumian phân tích theo bản năng.
Về phần thuật đổi vận, hắn cảm thấy tước mắt chỉ có lấy giúp đỡ người khác làm chủ, hẳn là không thể sử dụng cho bản thân, bởi vì vận mệnh hắn bị ảnh hưởng sâu sắc của ô nhiễm phong ấn trong cơ thể cùng với tồn tại vĩ đại phong ấn ô nhiễm kia, trừ phi trực tiếp khẩn cầu với sức mạnh của số mệnh, nếu không thì không thể đổi vận, cũng chính là đến giai đoạn người săn vận mệnh mới có thể lựa chọn một đoạn vận mệnh không dính dáng gì đến những tồn tại cấp bậc cao này để đổi đi.
Thuật thay thế thì quá phức tạp, lại sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt hằng ngày của Lumian cùng với những nhiệm vụ khác, nếu như có những biện pháp khác, hắn sẽ không cân nhắc sử dụng.
So sánh ra, thuật tiên đoán là một nghi thức ma pháp có độ khó khăn hoàn thành không quá cao lại rất có tác dụng.
Lumian cũng định thu thập tài liệu tương ứng, tìm một thi thể như vậy, thông qua hỏi thăm tương lai của Charlie để phân tích phạm vi thời gian sơ lược tập kích lần tới của Suzanne Matisse, cùng với mượn hỏi tương lai của Lewis Lund để tìm kiếm tung tích của đám người phu nhân Puares.
“Nước bọt chó, nội tạng mèo rừng, đầu lưỡi linh cầu, tủy xương hươu đực, miếng thịt quái vật biển hoặc quái vật sông, con mắt thằn lằn, tảng đá ở trong tổ chim ưng, túi độc rắn và thảo dược trí mạng.”
“Muốn tìm những tài liệu này cũng không quá khó khăn, phiền phức duy nhất là miếng thịt quái vật biển hoặc quái vật sông, nhưng trong nghi thức không nhắc đến nhất định phải là cấp bậc gì, về lý luận, quái vật sông yếu nhất cũng là quái vật sông, chính là hiệu quả không tốt như vậy?”
Lumian suy ngẫm một phen, thấy tinh lực khôi phục không ít, chuẩn bị rời khỏi mỏ đá bỏ không dưới lòng đất này, trở về khách sạn Golden Rooster.
Hắn mới vừa đứng lên, đột nhiên nhíu mày.
Hắn nghe thấy giọng nói rất nhỏ nào đó.
Giọng nói kia đang quanh quẩn ở trong lỗ tai hắn!
Lumian ép buộc bản thân bình tĩnh lại, cẩn thận lắng nghe nội dung trong giọng nói kia!
Dần dần, ở trong cảm giác của hắn, giọng nói kia càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng hùng hồn và rộng lớn:
“Lumian Lee!”
“Lumian Lee!”
Biết rõ tên của ta? Lumian xách theo đèn cacbua canxi theo bản năng nhìn quanh một vòng, không tìm thấy bóng dáng nào, không phát hiện ra chút khác thường nào.
“Lumian Lee!”
“Lumian Lee!”
“…”
Giọng nói kia vang lên từng đợt, giống như đến từ chỗ sâu trong óc Lumian, đến từ trong cơ thể của hắn, bị máu thịt, nội tạng và xương cốt ngăn cản, tạo thành tiếng vọng, tầng tầng lớp lớp.
Trong cơ thể… Lumian vừa sinh ra nhận thức này, đáy lòng đã có suy đoán nào đó.
Hắn hạ thấp giọng nói:
“Ngươi là ai?”
Giọng nói hùng hậu rộng lớn lại hư ảo kia không còn lặp lại kêu lên nữa, trang trọng nói ra: