Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 393 - Chương 393 - Tụ Họp (2)

Chương 393 - Tụ họp (2)
Chương 393 - Tụ họp (2)

Lumian cảm thấy, chỗ duy nhất có thể giấu khẩu súng lục kia là đôi giày.

Jenna coi Shire đang hỏi nàng vì sao mang theo súng lục bên mình, vừa khinh thường lại thở dài đáp:

“Ta biểu diễn ở những nơi như sàn nhảy khu chợ, ngươi cho rằng những tên lưu manh xã hội đen kia đều là người tốt sao, ngươi cho rằng bọn chúng sẽ không đầu óc nóng lên định làm gì ta sao?”

“Đám chó má kia mỗi ngày đều không nghĩ chuyện gì tốt, khi đầu óc bị thứ kia lấp đầy, hoàn toàn sẽ không cân nhắc đến ta biết Franck, có mối quan hệ thật tốt với nàng.”

“Đù má, nếu như uy hiếp luôn luôn có ích, thì sẽ không có nhiều người phạm tội như vậy!”

Khi nói chuyện, Jenna nắm lấy một nhịp trống, thuận thế ngồi xổm xuống, sờ soạng vào bên trong giày.

Nàng nhanh chóng đứng lên, dán vào Lumian, vừa ưỡn ẹo thân thể vừa túm lấy bàn tay đang tự nhiên buông xuống nhẹ nhàng đong đưa của hắn.

Cảm nhận kim loại lạnh như băng và cảm xúc chất gỗ rắn chắc lập tức truyền vào trong đầu Lumian.

Lumian không hề biến sắc thu tay lại, nhét khẩu súng kia vào trong túi quần mình.

Hoàn thành chuyện này, Jenna mới tiếp tục nói ra:

“Khi ta mới vừa đến khu chợ, còn chưa quen biết Franck, đã thông qua bạn bè, dùng phần lớn của cải tích cóp để mua nó, tên buôn bán chợ đen đáng chết kia còn định để cho ta lên giường với hắn, bị ta đá vào trong bắp đùi của hắn, đau đến hắn một mực kêu thảm thiết.”

Luôn luôn mang súng phòng thân… coi như cảnh giác, bằng không, trước khi biết Franck đã bị những lưu manh xã hội đen kia khống chế, có khi còn sẽ kiêm chức gái nhảy hoặc gái đứng đường…

Lumian cười đáp lại:

“Làm rất tuyệt!”

Jenna thấy âm nhạc sắp đến hồi kết, không nói thêm gì nữa.

Theo nhịp trống dừng lại, Lumian đưa mắt nhìn theo Jenna đi lên trên sân khấu biểu diễn, bản thân cũng rời khỏi sàn nhảy, trở ra bên ngoài kia.

Mượn cơ hội đi nhà vệ sinh, hắn kiểm tra và làm quen với khẩu súng lục Jenna cho mình:

Đó là một khẩu súng lục rất tinh xảo, nòng súng hơi ngắn, thích hợp mang theo bên người và giấu kín.

Tổng thể nó hiện lên màu sắt đen, báng súng được làm từ gỗ hạch đào, tổng cộng có sáu viên đạn.

Thưởng thức khẩu súng trong nháy mắt, Lumian phát hiện ra một vấn đề:

Kinh nghiệm bắn súng của hắn không đủ nhiều, súng săn dùng trước đó chủ yếu dựa vào bắn ra mang tính bao trùm của đạn chì.

“Thôi bỏ đi, ta cũng không định một súng có thể xử lý Chùy Sắt Aite, có thể đánh hắn bị thương khiến hắn yếu đi đã đủ, dưới khoảng cách gần như vậy, dựa vào sức nắm của ta và coi như có một chút kinh nghiệm bắn súng, lại lệch cũng không lệch đến đâu.”

“Trong hoàn cảnh phòng vệ sinh kia, chỉ có cơ hội một phát súng, Chùy Sắt Aite không có khả năng để cho ta có cơ hội bắn ra phát súng thứ hai…” Lumian nhanh chóng quyết định.

Hắn vừa ra khỏi phòng vệ sinh, lập tức thừa dịp xung quanh không có người, đi thẳng đến phòng bếp của sàn nhảy Le Moulin.

Dọc theo đường đi, Lumian dựa vào tay mắt nhanh nhẹn, liên tục tránh thoát mấy người phục vụ bưng đồ ăn ra hoặc mang bộ đồ ăn đã sử dụng về.

Không bao lâu, hắn tới gần phòng bếp, nhìn thấy bên trong là một đống lộn xộn:

Bộ đồ ăn còn chưa được rửa tùy tiện chất đống bên trong bồn rửa chén, từng tầng từng lớp, tràn đầy dầu mỡ, hai nữ nhân viên rửa chén vẫn đứng ở đó, càng không ngừng rửa.

Vài cái bếp lò đang bốc lên ngọn lửa hơi vàng, khiến cho khu vực không lớn này nóng hơn bên ngoài mấy độ, mỗi người đều chảy mồ hôi, bận rộn.

Ba người đầu bếp mặc tạp dề màu trắng, làm các món ăn khác nhau, thỉnh thoảng đổ chúng nó vào đĩa, dùng ngón tay dính chút nước hoặc vê một miếng đồ ăn nhỏ bỏ vào trong miệng, nhấm nháp hương vị, chờ làm xong việc, bọn họ lau sơ tay trên tạp dề rồi bắt đầu nấu nướng món ăn thứ hai.

Người phục vụ nhận được cho phép của đầu bếp bưng đĩa thức ăn tương ứng lên đi ra ngoài, ngón cái của bọn họ thường xuyên sẽ chạm vào thức ăn hoặc canh nóng, bản thân lại không phát hiện ra, không hề để tâm.

Mấy người phụ bếp xoay quanh đầu bếp hoặc thái thịt, hoặc xử lý cá, hoặc sơ chế các nguyên liệu nấu ăn khác, hoặc đổ rác, hoặc đưa gia vị và làm chuyện khác, loay hoay đến không hề dừng lại được, nhưng cho dù bọn họ cố gắng như thế nào, phòng bếp vẫn có vẻ rất lộn xộn, trên mặt đất, xung quanh bếp lò, ở cạnh bồn rửa chén đều tản mát không ít rau quả, vảy cá và vỏ trái cây, tràn đầy vấy mỡ.

Quanh quẩn trong nơi này chủ yếu là tiếng mắng, tiếng la của đầu bếp và phụ bếp, vô cùng náo nhiệt.

Nếu như Lumian nhắm mắt lại, chỉ dựa vào lỗ tai để nghe, sợ rằng sẽ coi nơi đây thành một chiến trường rối bời.

Nhờ vào tình huống như vậy, hắn nhẹ nhàng tránh đi mọi người đang bận rộn, đi vào bên cạnh ngăn tủ cất giữ các loại nguyên liệu nấu ăn, sau đó mượn nhờ tấm chắn, nắm tay, theo đường ống khí đốt và đường ống nước máy màu xám trắng, chậm rãi leo lên trên trần nhà, chui vào trong đường ống thông gió nơi đó.

Bình Luận (0)
Comment