Nam tước Brinell khẽ gật đầu:
“Buổi sáng ngày mai, ngươi đưa chúng nó đến khách sạn Golden Rooster.”
Căn dặn xong, Nam tước Brinell hơi mong đợi nói:
“Không biết hắn sẽ diễn ra trò hay như thế nào cho chúng ta, khi nào ra tay.”
“Các ngươi nói, hắn chọn Chùy Sắt Aite, hay là Đầu Trọc Harman, hoặc là Chân Nến Thấp…”
Nam tước Brinell còn chưa dứt lời, tiếng bước chân bịch bịch bịch đột nhiên vang lên, từ xa đến gần, chạy vội lên đây.
Tay chân xã hội đen canh giữ ở cửa tầng một hoảng sợ nói với Nam tước Brinell:
“Shire, Shire đã đến! Hắn, hắn cõng theo một người, không, là một thi thể!”
Lúc này, Lumian xuất hiện ở đầu cầu thang, cười đi về phía Nam tước Brinell, bước chân nặng hơn bình thường không ít.
“Kia là?” Nam tước Brinell vừa nghi ngờ lại nghiêm túc nhìn thi thể ở sau lưng Shire.
Lumian ném thi thể xuống mặt đất, phủi tay, mỉm cười nói:
“Chùy Sắt Aite.”
Trong tiếng phịch, thi thể nặng nề kia đập ầm ầm trên sàn nhà, cũng đập vào trong lòng mấy người Nam tước Brinell và Lewis.
Nam tước Brinell đứng lên, nhìn thi thể ở bên chân Lumian, nhìn mái tóc màu nâu tươi tốt lại lộn xộn, hai tay và hai chân hơi dài cùng với thân thể rắn chắc vĩ đại.
Đó chính là Chùy Sắt Aite!
Đồng tử của Lewis đã trợn to, không thể tin nổi nhìn thi thể đang nằm trên sàn quán cà phê thuộc về tên phản bội băng đảng Savoie kia.
Sau buổi tối Nam tước mới giao việc kia cho Shire đi làm, mà bây giờ vẫn chưa đến mười giờ!
Quan trọng hơn là, bên này mới vừa thu thập xong tin tình báo và vũ khí tăng cao tỷ lệ thành công, còn chưa kịp giao cho Shire, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ?
Hơn nữa Chùy Sắt Aite là người phi phàm chân chính, còn mạnh hơn Wilson trước đó, lại không phải hoàn toàn không có đề phòng gì giống như Margot, bên người luôn có một nhóm người đi theo, kết quả, sau khi Nam tước bàn giao nhiệm vụ, hắn không sống nổi qua ba tiếng?
Cái này có gì khác nhau về bản chất với đi khu chợ người thành thật mua một con lợn về giết chứ?
Cho dù Nam tước tự mình ra tay, cũng không dễ dàng và đơn giản như vậy, thậm chí rất có thể thất bại!
Ánh mắt của Lewis dời khỏi thi thể chuyển lên trên mặt Shire, giống như vào giờ phút này mới chân chính nhận biết người trẻ tuổi nông thôn này.
Margot bị hắn giết chết, có thể nói là do chủ quan, không đề phòng, bị trúng đao có độc, Wilson bị hắn đánh bại, có thể nói do tên kia có thực lực không mạnh, lại bị chặn ở trong phòng, nhưng Chùy Sắt Aite là người phi phàm có năng lực chiến đấu không chênh lệch với Nam tước bao nhiêu, lại một mực đề phòng băng đảng Savoie có khả năng ám sát, tuyệt đối sẽ không có bất cứ sơ sẩy nào.
Nhưng mà cường giả như vậy vẫn bị Shire xử lý trong vài tiếng ngắn ngủi!
Hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Cực hạn của hắn ở đâu?
So sánh với Nam tước, rốt cuộc là ai lợi hại hơn?
Một chuỗi nghi vấn khó áp chế nổi hiện lên ở trong đầu Lewis, không biết từ lúc nào ánh mắt hắn nhìn về phía Lumian đã bị e ngại lấp đầy.
Các tay chân khác cũng giống như thế.
Ánh mắt của Nam tước Brinell không ngừng quét qua giữa thi thể của Chùy Sắt Aite và gương mặt Lumian, giống như muốn nhìn thấy dấu vết gian lận của đối phương.
Đối với chính hắn đều có thể coi là một nhiệm vụ khó khăn, lại được Lumian Lee dễ dàng đơn giản hoàn thành như vậy sao?
Nếu như Chùy Sắt Aite dễ dàng giết chết như thế, hắn đã sớm trừng trị kẻ phản bội băng đảng Savoie, đâu thể để cho đối phương sống đến bây giờ?
Thằng nhóc này càng đáng sợ hơn dự đoán của ta, cho dù thực lực, tâm trí hay năng lực hành động, năng lực nắm chặt cơ hội đều không hề kém hơn ta… Chắc trên người hắn có cất giấu một chút bí mật, không hề đơn giản giống như vẻ ngoài… Nam tước Brinell miễn cưỡng đè nén cảm xúc phập phồng trong lòng, tìm về tỉnh táo, lý trí và trí tuệ ngày thường vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Hắn đang định nở nụ cười, giống như bình thường khen ngợi Lumian Lee một câu, tỏ vẻ sẽ nói cống hiến của hắn cho băng đảng Savoie với lão đại, đột nhiên nghĩ đến một việc.
Vẻ mặt Nam tước Brinell nghiêm túc nhìn Lumian hỏi:
“Còn có ai biết chuyện ngươi giết chết Chùy Sắt Aite không?”
Lumian thản nhiên trả lời:
“Thật nhiều.”
Sắc mặt Nam tước Brinell lập tức thay đổi, đã mất đi khí chất hào hoa phong nhã, giống như rất nắm chắc đối với bất cứ chuyện gì kia.
Giờ phút này hắn chỉ muốn giận mắng Lumian:
Ngươi cmn có phải đầu óc bị phân lấp kín không hả, có nhiều người biết ngươi giết chết Chùy Sắt Aite như vậy, ngươi còn cõng thi thể của hắn đến sàn nhảy Brise, cõng đến trước mặt ta hả?
Ngươi thằng nhãi đầu óc nhét vào trong mông này chẳng lẽ không nghĩ đến những người kia sẽ đi thông báo cho Bò Cạp Đen Roger, không nghĩ đến hắn sẽ đuổi giết đến sàn nhảy Brise, làm một trả thù ngang nhau sao?
Ngươi cho rằng ta có thể đánh lại Bò Cạp Đen Roger sao? Cmn, ta sẽ bị ngươi hại chết thôi!