Tưởng tượng ra hình ảnh như vậy, Lumian vội vàng gật đầu, trịnh trọng hứa hẹn:
“Ngươi là bạn của chị gái ta, ta nhất định sẽ giữ bí mật cho ngươi.”
Franck thả lỏng, hỏi Lumian:
“Muggle đâu? Nàng cũng tới Trier sao? Trong hiện thực có phải nàng là một người con gái xinh đẹp không?”
Lumian trầm mặc, vài giây sau mới khàn giọng nói ra:
“Nàng đã qua đời.”
“Chắc ngươi đã từng nhìn thấy lệnh truy nã nào đó, nàng đã qua đời trong vụ tai nạn đó…”
Franck há to miệng, lại không thể phun ra một từ nào.
Nàng quay trở về bên cạnh Lumian, vỗ bờ vai hắn, dùng động tác này biểu thị an ủi.
Một lúc sau, Franck lau khóe mắt:
“Sau khi biến thành phụ nữ, hình như tuyến lệ của ta cũng phát triển…”
“Ta thật sự không thể tin nổi Muggle lại rời chúng ta đi như vậy, mỗi lần khi tụ hội, nàng đều dịu dàng, lóa mắt, hài hước, lương thiện như thế, cho dù đến bây giờ ta vẫn chưa từng nhìn thấy dáng vẻ chân chính của nàng, nhưng cũng tin tưởng nàng chắc chắn rất xinh đẹp, cực kỳ xinh đẹp…”
Lumian đã bình ổn cảm xúc nhìn Franck nói:
“Quý cô Lame Cachée, ta xin nhờ ngươi tạm thời giấu giếm chuyện này, đừng nói cho thành viên của tổ chức kia.”
“Như vậy có thể ảnh hưởng đến chuyện ta điều tra chân tướng sau lưng tai nạn này.”
Franck hơi sụt sùi đáp lại: “Không có vấn đề.”
Lumian liếc nhìn ánh mắt màu hồ nước nổi lên chút sóng nước, cân nhắc hỏi:
“Trong một năm gần đây ngươi và chị gái ta đã gặp mặt mấy lần?”
“Một lần, sao thế?” Franck nghi ngờ hỏi lại.
Lumian hỏi tới:
“Nàng có biểu hiện ra dấu hiệu nào đó không bình thường không, hoặc là tiếp xúc với thành viên không bình thường nào không?”
“Không có.” Franck lắc đầu: “Chỉ là tụ hội bình thường, chia sẻ tri thức thần bí học, mua bán vật phẩm. Ta và nàng thuộc về tổ nhỏ khác nhau, nàng ở học viện, ta ở thánh điện, rất nhiều tụ hội không hề trùng nhau.”
Lumian không hỏi nhiều nữa, căn cứ vào tâm tính có thể cạo một chút lông cừu thì cạo một chút hỏi:
“Quý cô Lame Cachée, ta đang học tập bút ký phù thủy chị gái ta lưu lại, nhưng rất nhiều chỗ đều không rõ ràng lắm, ta có thể nhờ ngươi chỉ bảo không?”
“Có thể.” Franck báo địa chỉ của mình: “Ta ở phòng 601 tầng cao nhất nhà trọ số 3 phố áo khoác trắng, ngươi có thể đến đó tìm ta khi Jenna đi biểu diễn.”
“Mỗi khi trời tối, chỉ cần ta không đi phố nước suối hoặc đi dạo một vòng ở từng sàn nhảy thì đều ở nhà, còn có, đừng gọi danh hiệu của ta, bình thường gọi thẳng ta Franck.”
Sao lại biến thành chúng ta giống như đang yêu đương vụng trộm sau lưng Jenna vậy chứ…
Lumian oán thầm một câu, nghi ngờ hỏi:
“Franck, sau lưng ngươi có tổ chức bí ẩn kia, thực lực bản thân cũng không yếu, vì sao còn sẽ gia nhập một băng đảng xã hội đen vậy?”
Franck nở nụ cười, cố tình nháy mắt trái:
“Bí mật.”
Sau khi tiễn Giày Đỏ Franck, Lumian mang theo hai thuộc hạ là Lewis và Sakota quay trở về quán cà phê, ngồi xuống vị trí Nam tước Brinell vẫn thường ngồi.
Quản lý René của sàn nhảy Brise đã chờ ở đó.
Hắn hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt gầy gò, không biết do vất vả quá độ hay là trời sinh như thế, đường chân tóc màu vàng nhạt lại lùi ra đằng sau rất nhiều giống như người Ruen.
Vị này là người kinh doanh do lão đại Gardner Martin băng đảng Savoie trực tiếp ủy nhiệm, nhưng thái độ của hắn đối với Lumian vẫn tương đối tôn kính, nở nụ cười lấy lòng hỏi:
“Ông Shire, ngài hy vọng tìm hiểu một chút tình hình của sàn nhảy sao?”
“Đúng.” Lumian giơ tay nhận lấy chồng báo cáo René đưa tới, nghiêm túc lật xem.
Lewis và Sakota đứng ở đằng sau hắn một lần nữa có cảm giác không biết vị thủ lĩnh này:
Hắn một người trẻ tuổi đến từ nông thôn, lại có thể đọc hiểu báo cáo tài chính phức tạp như thế!
Nếu như đổi lại là hai người bọn họ, sẽ chỉ choáng váng đầu hoa mắt, muốn đi ngủ.
Người như này là vừa có thể đánh lại vừa có văn hóa sao?
Lewis thu hồi tầm mắt khỏi chồng báo cáo mang hiệu quả siêu tự nhiên kia.
René tiện thể giới thiệu, để hỗ trợ cho cấp trên càng tiện nắm giữ tình hình kinh doanh của sàn nhảy Brise hơn:
“Khi không phải cuối tuần, mỗi ngày thu nhập của chúng ta khoảng 1200 đến 1800 pelkin, đến cuối tuần, con số này cao nhất có thể đạt đến 5000 pelkin, bình thường cũng có 4000 pelkin…”
“Tổng thu nhập năm ngoái là 645425 pelkin 37 kepei, còn năm nay nhìn theo xu thế trước mắt, có tăng trưởng nhất định, nhưng không nhiều lắm…”
“Còn cần nuôi dưỡng 12 tay chân, 4 bartender, 6 bồi bàn, 3 đầu bếp, 6 phụ bếp, 3 tạp vụ, 3 nữ rửa chén, 4 công nhân vệ sinh, 1 trưởng bồi bàn, 3 nhân viên tài chính, 3 nhân viên thu mua rượu và nguyên liệu nấu ăn, 1 người đánh xe… Lương bình quân một năm của bọn họ là 1000 pelkin, chúng ta còn cung cấp miễn phí cơm trưa và cơm tối, tổng cộng tiêu tốn 53000 pelkin.”
“Là quản lý, lương một năm của ta cộng thêm chia hoa hồng cuối năm đại khái có 7000 pelkin.”