Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 420 - Chương 420 - Bữa Tiệc

Chương 420 - Bữa tiệc
Chương 420 - Bữa tiệc

“Đương nhiên, đến cấp bậc như linh mục giáo xứ kia, ký kết khế ước nhiều đến mười mấy hai mươi phần lại là trải nghiệm khác, hơn nữa, đối tượng khế ước thường là sinh vật Linh giới, năng lực của chúng nó có đủ loại, vô cùng kỳ quái, sẽ để cho những người phi phàm lần đầu tiên gặp được không quá thích ứng…”

Lumian càng nghĩ càng cảm thấy K tiên sinh khủng bố.

Thu liễm đủ loại suy nghĩ, hắn đứng lên, âm thầm cảm khái một tiếng:

“Khó trách quý cô pháp sư cho rằng K tiên sinh có thể chống lại ác linh Suzanne Matisse…”

Ra khỏi phòng, Lumian đi đến trước mặt Lewis và Sakota, bình thản nói ra:

“Kêu phòng bếp chuẩn bị bữa tối đi.”

“Sếp, ngài muốn ăn gì?” Lewis cướp hỏi trước Sakota.

Lumian không hề ấn tượng với thực đơn của quán cà phê thuộc sàn nhảy Brise, suy nghĩ một chút nói:

“Làm một phần ăn, các ngươi cùng ăn.”

“Được.” Lewis ra hiệu cho Sakota đi thông báo cho người phục vụ quán cà phê.

Lumian ngồi xuống bên cạnh cái bàn Nam tước Brinell thích nhất, cầm báo chí hôm nay lên.

Đặt ở trên cùng là “Báo Trier”, bên dưới theo thứ tự là các tờ báo lớn như “Báo Nhà cải cách”, “Tiếng nói Nhân dân”, “Báo Hành động”, “Nhật báo Intis”, “Bạn của Nhân dân”.

Lumian không nhịn được nghiêng đầu, buồn cười hỏi Lewis:

“Bình thường Brinell đều đọc mấy thứ này sao?”

Hắn vẫn là một trùm băng đảng xã hội đen quan tâm đến công việc trong nước sao?

Lewis liếc nhìn Sakota ở bên cạnh, cười đáp lại:

“Hắn không đọc mấy cái này, chỉ nói cho bọn ta biết, không thể đắc tội những phóng viên và tòa báo kia, báo chí có sức ảnh hưởng có thể đặt lên trước thì đặt lên trước, thỉnh thoảng lại dùng tiền luân phiên đăng một mục quảng cáo sàn nhảy Brise, nói nơi đây có rất nhiều gái nhảy nóng bỏng.”

“Bình thường hắn đọc ba tờ báo và tạp chí ở dưới cùng kia.”

Không đắc tội tòa báo và phóng viên sao… Cũng đúng, nếu như trên “Báo Trier” đăng một tin tức khu chợ xuất hiện một băng đảng xã hội đen quy mô lớn, vậy ngày hôm sau băng đảng Savoie sẽ xong đời, những quan to kia vẫn cần thể diện…

Lumian vừa học được một chút tri thức.

Hắn lập tức rút tờ báo và tạp chí phía dưới cùng ra.

Bọn chúng theo thứ tự là “Tuần báo tiểu thuyết”, “Thẩm mỹ quý ông” và tạp chí “Mặt quỷ” đăng đủ loại scandal lời đồn đại, chuyện cười hợp mốt ở Trier.

Cái này thú vị hơn “Báo Nhà cải cách”, “Báo Hành động” ở chỗ nào?

Lumian cầm lấy “Tuần báo tiểu thuyết”, đọc chuyên mục nhiều kỳ mới nhất.

Hắn thuận miệng hỏi:

“Tiền đặt những báo chí này và tiền quảng cáo tính trong khoản nào?”

Lewis suy nghĩ một lát, nghĩ đến trán thấm mồ hôi lạnh nhưng vẫn không nghĩ ra đáp án, lúc này Sakota nói ra:

“Trích từ trong 100000 pelkin tạo mối quan hệ với cảnh sát kia.”

Lumian hài lòng gật đầu.

Không ảnh hưởng đến tiền lời của hắn thủ lĩnh mới nhậm chức của băng đảng Savoie này là được!

Không bao lâu, người phục vụ của quán cà phê bưng một phần đồ ăn lên:

Thịt bồ câu bằm hành tây, cua hoàng đạo hun khói, bánh nhân thịt gà tre sốt, não cừu hầm, thịt bê hầm, hàu nướng thảo mộc, hai loại salad, phô mai đỏ tươi, bơ hạnh nhân nướng, lại kèm với một ly rượu mùi ba màu đỏ trắng lam và một chai rượu vang Cabernet.

Đủ loại mùi thơm pha trộn vào nhau, chui vào chóp mũi Lumian, để cho nước miếng của hắn bài tiết càng nhiều.

“Không hổ là Trier, một phần ăn của quán cà phê bình thường đã có nhiều món như vậy, nếu như ở Ruen, chỉ có vài lựa chọn như bít tết rán, đậu hà lan hầm thịt cừu mềm…”

Là người Intis chính gốc, Lumian căn cứ vào ấn tượng có được từ các loại tạp chí, chuyện cười dân gian để trào phúng món ngon của Ruen một phen.

Hắn bưng ly rượu mùi ba màu kia lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, chỉ vào hai cái ghế bành bên cạnh bàn nói:

“Cùng ngồi xuống ăn đi.”

“Sếp ăn đi, lát nữa bọn ta sẽ thay phiên ăn.” Lewis hơi xoay người, vừa cười vừa nói.

Lumian không thuyết phục nữa, hưởng thụ bữa tiệc đầu tiên sau khi đến Trier, hơn nữa còn miễn phí.

Phải nói, trình độ đầu bếp của sàn nhảy Brise vẫn tương đối không tệ, ăn đến hắn gật đầu lia lịa.

Trong những món này, hắn hài lòng nhất là món não cừu hầm, dưới tình huống sử dụng mấy loại hương liệu, mùi tanh gay mũi của não cừu đều được làm biến mất tinh tế, chỉ còn lại cảm giác giống như đậu phụ Russell tinh tế và mùi thơm nồng đậm mê người.

Hắn uống cạn ly rượu mùi đỏ trắng lam kia và một phần ba chai rượu vang Cabernet, sau đó ra hiệu cho Lewis và Sakota có thể thay phiên ăn cơm.

Bản thân hắn cầm tạp chí “Tuần báo tiểu thuyết” và “Mặt quỷ” lên.

Ở trên tạp chí “Mặt quỷ”, Lumian nhìn thấy một cái tên quen thuộc:

Dival.

Đó là chủ nhà hàng đã phát minh ra món canh thịt Dival, sau khi hắn có tiền, phát tài, đã chuyển đến ở khu sân khấu kịch.

Tạp chí “Mặt quỷ” đăng một đoạn giai thoại xảy ra gần đây:

Dival điên cuồng si mê Perlé kỹ nữ hạng sang kiêm diễn viên kịch Trier đến từ Ruen, đã tiêu tốn không ít tiền vì nàng, nhưng trong bữa tiệc được tổ chức ở nhà riêng của Perlé, trước mặt mười mấy khách mời, Perlé đã trần trụi thân thể, nằm trên khay bạc cực lớn, do bọn người hầu bưng lên.

Bình Luận (0)
Comment