“Hình như gần đây ta càng được hoan nghênh hơn mấy tháng trước!”
Lumian ngẫm nghĩ một chút nói;
“Có phải ngươi bị băng đảng Stinger hoài nghi, không thể đến sàn nhảy của bọn họ biểu diễn không?”
“Đệt, nói đến chuyện này ta lại tức giận! Ngươi không thể cẩn thận ngụy trang một chút sao, dễ dàng bị người nhận ra như vậy, còn liên lụy đến ta nữa!” Jenna tức giận đáp lại.
Lumian khẽ cười:
“Bắt đầu kể từ hôm nay, ngươi vẫn mỗi đêm mười bài hát, nhưng chi phí tăng lên 10 pelkin, tiền ném lên trên sân khấu, ngươi có thể cầm hai phần ba.”
Lewis ở sau lưng Lumian nghe được vậy đau lòng một trận:
Mặc dù không phải mỗi đêm tiểu kỹ nữ đều đến đây ca hát, nhưng số lần đến trong mỗi tuần đều không ít, tính toán như vậy, hàng năm sàn nhảy Brise sẽ kiếm đi ít hơn 2000 pelkin!
Nhưng mà hình như trong chuyện thủ lĩnh ám sát Chùy Sắt Aite, tiểu kỹ nữ có giúp đỡ rất lớn, vì thế đã vứt bỏ cơ hội biểu diễn bên chỗ băng đảng Stinger, tổn thất hàng năm cũng hơn 1000 pelkin.
Jenna vô cùng hài lòng.
Mười bài hát giá biểu diễn 10 pelkin cộng thêm chia hai phần ba, trong các ca sĩ ngầm thì đây là đãi ngộ cao nhất.
Nàng cười nói:
“Tuần sau ta chỉ có thể đến đây ba ngày, buổi tối từ thứ sáu đến chủ nhật.”
“Đi sàn nhảy khu khác tìm cơ hội sao?” Lumian thuận miệng hỏi.
Jenna lắc đầu:
“Không phải, ta cmn đâu có nhiều thời gian biểu diễn như vậy? Ta còn có việc khác nữa.”
“Nghề nghiệp của ngươi không phải là ca sĩ ngầm sao?” Lumian cảm thấy tò mò.
“Cái này là việc làm thêm, việc part time!” Jenna nhấn mạnh một câu, cười hì hì nói: “Công việc chính của ta là tình nhân dùng chung của Sư Tử Shire và Giày Đỏ Franck!”
Nghe thấy lời nói đùa này, Lewis thiếu chút nữa bị hù dọa đến run chân.
Ở trong ấn tượng của hắn, Giày Đỏ Franck là một cô gái có lòng ghen tỵ rất mạnh, những người đàn ông nào định chiếm tiện nghi của tiểu kỹ nữ đều bị nàng dạy dỗ.
Nếu như thủ lĩnh thật sự cùng tiểu kỹ nữ trở thành tình nhân, chắc chắn phải nhận lấy lửa giận của Giày Đỏ!
Cô nàng này còn có một thân phận khác? Lumian vừa ngẫm nghĩ, như có đăm chiêu hỏi:
“Jenna là tên thật, hay tên giả?”
Ca sĩ ngầm loại làm thêm kia thường đều sẽ lấy cho mình một cái tên giả, miễn cho ảnh hưởng đến công việc khác.
Jenna nhếch môi lên, nháy mắt hỏi lại: “Ngươi cảm thấy như thế nào, ông Shire?”
Nàng cố tình gằn giọng vào cái tên Shire này, ý là chẳng phải ngươi cũng dùng tên giả sao?
Nói xong, Jenna đứng lên, thân thể nghiêng tới trước, vượt qua bàn gỗ, đến bên tai Lumian, hạ thấp giọng nói:
“Ta nghe hết đối thoại giữa ngươi và Người Khổng Lồ Simon, có một kiến nghị thành khẩn.”
“Người càng thiếu lòng trung thành thì càng thích treo trung thành ở bên miệng, ngươi biểu diễn hơi quá đáng, ha ha.”
Jenna lập tức đứng thẳng người lên, tương đối đắc ý xoay người lại, đi về phía đầu cầu thang.
Cuối cùng đến lượt nàng chỉ đạo Shire!
Thật sao? Lumian vừa suy nghĩ vừa nhìn theo bóng lưng Jenna hỏi:
“Hôm nay ngươi không xịt nước hoa?”
Jenna xoay người, trong vẻ mặt tràn đầy mừng rỡ hỏi:
“Cho nên ngươi không phát hiện ra ta lên tầng hai?”
“Ngươi cảm thấy như thế nào, quý cô Jenna?” Lumian cười, dùng lời nói mới vừa rồi của Jenna để đáp lại nàng.
“Đệt!” Jenna giơ tay lên, oán hận quay người, trở xuống tầng một.
Lumian ngẫm nghĩ vài giây, gõ mặt bàn, nói với Lewis và Sakota:
“Cho ta một ly rượu Absinthe hồi hương.”
Là người bảo hộ của sàn nhảy Brise, ăn uống của hắn ở đây đều không cần bỏ tiền.
Nghĩ đến phần lớn lợi nhuận của sàn nhảy đều phải giao cho lão đại và dùng để thu mua cảnh sát, hắn càng không muốn tiết kiệm.
Lại khổ cũng không thể khổ bản thân, cố tình uất ức lão đại một chút!
Lumian uống hai ly chất lỏng màu xanh nhạt mang theo mùi vị chua xót và cảm giác mơ hồ, vẫn luôn ở lại sàn nhảy Brise cho đến gần 0 giờ.
Hắn đứng lên, nói với Lewis và Sakota:
“Ta đi ngủ, các ngươi đợi đến khi sàn nhảy đóng cửa tự mình trở về.”
“Nếu như có người gây chuyện, trực tiếp ném ra, không đánh lại thì tập hợp tất cả mọi người lại, cứ việc nổ súng, yên tâm, xảy ra chuyện ta phụ trách.”
Nửa câu còn lại hắn không nói nốt là: Nếu như ta không phụ trách nổi thì để lão đại đến phiền não.
Mỗi ngày sàn nhảy Brise kinh doanh đến hai giờ sáng, mười rưỡi đến mười một giờ sáng mở cửa.
“Vâng, sếp.” Sakota và Lewis đồng thanh trả lời.
Trở lại phòng ngủ, Lumian lại chờ đợi thêm mười lăm phút nữa mới xách vali hành lý màu nâu có để bút ký phù thủy của Aurora, mở cửa sổ nhảy từ tầng hai xuống.
Hắn vững vàng rơi xuống đất, luôn đi trong bóng tối, từ đại lộ khu chợ đi vào phố áo khoác trắng, tiến vào trong phòng an toàn đã thuê trước đó.
Giấu kỹ bút ký phù thủy, thả chút lưu huỳnh đuổi trùng, Lumian rời phòng, vòng đến ngõ nhỏ đằng sau phố áo khoác trắng, định vòng đến khách sạn Golden Rooster, đêm nay ngủ ở đó.