Cùng lúc đó, nàng dùng ngôn ngữ Hermès nhẹ giọng tụng niệm cái gì đó, cho dù lấy thính lực của Lumian, cũng chỉ có thể ngầm trộm nghe được vài từ:
Linh tính… hỏi… đáp án…
Vài giây sau, cửa sổ thủy tinh kia trở nên u ám lại sâu thẳm, giống như có thể thông đến thế giới thần bí chưa biết.
Franck lùi về đằng sau một bước, giơ cái bình nhỏ bằng kim loại kia lên, đổi sang dùng ngôn ngữ Intis nói:
“Chất lỏng bên trong nó có tác dụng gì vậy?”
Chỗ sâu cửa sổ thủy tinh, lộ ra một đường giống như đáy sông, âm thanh mang theo cảm giác già nua rõ ràng đáp lại:
“Khơi lên dục vọng dốc bầu tâm sự.”
Franck khẽ gật đầu, nói một tiếng cảm ơn, kết thúc lần xem bói này.
Chờ cửa sổ thủy tinh kia trở về trạng thái ban đầu, nàng quay người sang nói với Lumian:
“Hẳn là nước thuốc tương tự với thuốc nói thật.”
“Thuốc nói thật?” Lumian hỏi lại một câu.
Aurora chưa từng đề cập đến danh từ này.
Franck thuận miệng giải thích:
“Chính là một loại nước thuốc để cho người ta dốc bầu tâm sự.”
“Một khi dục vọng dốc bầu tâm sự của một người bị khơi lên, lại phối hợp với câu hỏi của người thẩm vấn đưa ra, mặc dù sẽ có nói nhảm rất nhiều, nhưng rất khó nói dối, lời nói ra có lẽ đều là điều muốn nói lên trong lòng.”
Dục vọng dốc bầu tâm sự… tương tự với năng lực khác của tên biến thái kia, đều liên quan đến dục vọng khác biệt của nhân loại… không hổ là ban ơn của Cây Mẹ Dục Vọng… Đối với ta người phi phàm không am hiểu thông linh và bói toán thì thứ đồ chơi này rất có tác dụng… Lumian nhận lấy bình nhỏ bằng kim loại Franck đưa lại.
Franck liếc mắt nhìn xung quanh, cười tủm tỉm hỏi:
“Vì sao ngươi lại chạy đến phố áo khoác trắng để làm thí nghiệm vậy?”
“Chẳng phải phạm vi hoạt động của ngươi ở đại lộ khu chợ và phố loạn sao?”
Lumian không hề giấu giếm:
“Ta thuê một căn phòng an toàn ở nơi đây để cất bút ký phù thủy của chị gái ta, sợ khi bị người nhằm vào sẽ làm hư.”
“Hết sức cẩn thận.” Franck khen ngợi gật đầu: “Chị gái ngươi có người em trai như ngươi là một chuyện rất may mắn, trước kia ta cũng có em trai, vừa ngạo mạn lại thích khoe khoang, còn không có năng lực thực tế gì, mỗi ngày ta đều muốn dạy dỗ hắn…”
Nói đến đây, Franck trầm mặc xuống, cúi đầu nhìn đôi giày màu đỏ của mình.
Trước kia có, ý là hiện giờ không có? Lumian nhạy bén nhận ra ý tứ Franck không muốn giãi bày, thoáng cái hiểu rõ vì sao cảm xúc của đối phương lại đột nhiên sa sút.
Vài giây sau, Franck lại một lần nữa nở nụ cười:
“Chắc chị gái ngươi cũng rất tín nhiệm ngươi, nếu không đã không nói chuyện về tổ chức kia của bọn ta cho ngươi, mặc dù bọn ta không cố ý nhấn mạnh không thể nói chuyện có liên quan đến hội nghiên cứu cho người nhà, nhưng gần như không có ai lộ ra, dù sao…”
Franck lại một lần nữa trầm mặc, nụ cười trên mặt trở nên chua xót.
Dù sao cái gì? Mặc dù Lumian không hiểu, nhưng không hỏi, giải thích đơn giản nguyên nhân Aurora làm như vậy:
“Lúc ấy bọn ta đang ở trong nguy hiểm, không biết ai sẽ chết ai có thể sống sót, cho nên, chị gái nói một vài chuyện bí ẩn cho ta biết, hy vọng tương lai có thể phát huy công dụng.”
“Hiểu.” Franck gật đầu, điều chỉnh cảm xúc, vừa cười vừa nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi đến phố áo khoác trắng để tìm ta, không kịp chờ đợi muốn học bù tri thức thần bí học.”
“Quá muộn.” Lumian đã cảm thấy mỏi mệt.
Franck chậc chậc cười nói:
“Ta cũng sẽ không làm gì ngươi, làm chuyện như vậy với một người biết giới tính ban đầu của mình, quá, quá điên cuồng, quá xấu hổ.”
Thật sao? Ta sợ sau khi ngươi thích ứng, sẽ cảm thấy có cảm giác xấu hổ cộng thêm kích thích… Lumian hoài nghi Franck bị câu “Đời người ngắn ngủi, ngại gì thử một lần” thuyết phục sẽ làm ra chuyện càng ngoài dự đoán của mọi người.
Tạm biệt ma nữ này, hắn quay trở về khách sạn Golden Rooster.
Mãi cho đến thứ năm, khu chợ người thành thật đều không xảy ra chuyện gì.
Tám giờ tối, Lumian lại một lần nữa đi đến số 19 phố Scheer khu đại lộ rợp bóng cây, gặp K tiên sinh ở trong tầng hầm ngầm.
K tiên sinh chỉ ba người phục vụ đang bưng khay bạc ở sau lưng nói:
“Tổng cộng ba vật phẩm thần kỳ, giá đều trong khoảng 15000 đến 20000 pelkin, tự ngươi chọn lựa.”
Khi Lumian vừa tiến vào tầng hầm ngầm, đã chú ý đến ba vật phẩm đặt ở trên khay bạc.
Bọn chúng theo thứ tự là một cái bao tay màu trắng nhìn rất bình thường, một cặp kính mắt viền vàng màu trà, một cái nút áo được làm từ vàng.
Thấy Lumian đã quan sát vật phẩm thần kỳ, K tiên sinh ngồi bên trên ghế bành màu đỏ khàn giọng giới thiệu:
“Bao tay kia gọi là vòng xiếc thú, có thể cung cấp cho ngươi một vài thủ đoạn thần bí học không mạnh nhưng tương đối độc đáo, bao gồm nổi lên một trận gió, chế tạo một vùng sương mù, dùng tia chớp đột nhiên bùng nổ để ảnh hưởng đến tầm mắt của mục tiêu, thông qua chạm vào khiến kẻ địch bị đóng băng vân vân, nó còn có thể mở ra phần lớn cánh cửa, không cần sử dụng chìa khóa, còn có thể mang theo ngươi trực tiếp xuyên qua vách tường kiên cố.”