Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 441 - Chương 441 - Niềm Tin

Chương 441 - Niềm tin
Chương 441 - Niềm tin

Bốn là sau khi ba biện pháp trên đều thất bại, bố trí tế đàn, cầu nguyện về phía chúa tể thần bí bên trên sương mù màu xám, tồn tại vĩ đại kia chắc sẽ không bị không gian quỷ dị này hạn chế, kể cả vận mệnh tuần hoàn do Tà Thần mang đến đều không thể ngăn cách nổi cái nhìn chăm chú của Người, huống hồ là nơi này?

Năm là, nếu như tồn tại vĩ đại kia không đáp lại, còn có thể bố trí nghi thức khẩn cầu ban ơn, kích hoạt ký hiệu bụi gai màu đen trước ngực, để ô nhiễm của phong ấn Tà Thần mang đến tăng cấp bậc lên, dùng nó quấy nhiễu vận chuyển của không gian này, để nó xuất hiện lỗ thủng.

Khi ngươi có nhiều biện pháp còn chưa thử như thế, khi ngươi tin tưởng thoát khỏi mảnh không gian này là chuyện có tỷ lệ lớn như thế, ngươi cũng có thể giống như ta bình tĩnh như vậy thành thục như vậy… Lumian vừa oán thầm vừa nghi ngờ.

Hắn cảm thấy hình như mình đã quên mất chuyện gì, nhưng tạm thời lại không nghĩ ra.

Franck móc hộp trang điểm màu vàng kim kia ra, mở nó lên, đặt ở trên mặt đất.

Thân thể của nàng cấp tốc nhạt đi, rất nhanh không thấy tăm hơi.

Tấm gương lớn chừng bàn tay bên trong hộp lóe lên ánh nước một trận, nổi ra bóng dáng của Franck.

“Thật thần kỳ…” Nhìn thấy cảnh này, Lumian thản nhiên cảm khái một câu.

Franck ở trong gương liếc nhìn hai phía, nhìn ra xa mấy giây, lại biến mất khỏi nơi đó.

Thân thể của nàng lại một lần nữa phác họa ở đối diện Lumian, lắc đầu nói:

“Dựa vào tấm gương không ra được…”

Không đợi Lumian đáp lại, nữ phù thủy này lại thử mấy biện pháp, nhưng không ngoài dự tính đều thất bại.

Cuối cùng, nàng vuốt ve tấm gương bên trong hộp trang điểm, hỏi thăm linh tính của mình.

Ở nơi này, nàng tạm thời còn không dám làm ma kính bói toán, sợ sẽ dẫn đến sự vật vừa nguy hiểm lại khủng bố nào đó.

“Biện pháp thoát khỏi nơi đây… biện pháp thoát khỏi nơi đây…” Franck dùng ngôn ngữ Hermès lặp đi lặp lại vài câu xem bói, mặt kính trở nên u ám, giống như chìm vào hồ nước ban đêm.

Gợn sóng nước lăn tăn dập dờn, chiếu ra một bóng dáng.

Đó là Lumian đội mũ tròn rộng vành, mặc áo sơ mi trắng, áo jacket màu nâu và quần dài màu đậm, chóp mũi lẳng lặng thiêu đốt lên ngọn lửa màu đen.

“Chà…” Franck chợt xoay người, nhìn đồng bạn ở bên cạnh.

Nàng hơi cau mày nói:

“Dựa vào cặp kính mắt kia của ngươi tìm lối ra?”

“Có thể quá nguy hiểm không?”

Chúc mừng ngươi cuối cùng phát hiện ra biện pháp dễ dàng nghĩ đến nhất trong năm biện pháp của ta… Lumian cân nhắc nói ra:

“Nơi đây còn không phải là Trier dưới lòng đất chân chính, nhìn xem cũng không trực tiếp nối thông với đống đổ nát kỷ nguyên thứ tư, chỉ cần làm tốt bảo hộ, cho dù có nguy hiểm nhất định, hẳn là cũng có thể tiếp nhận.”

“Bảo hộ…” Franck lặp lại từ này một lần, nở nụ cười nói:

“Chuyện này ta rất am hiểu!”

Tay phải của nàng vừa quệt, ngọn lửa màu đen trên chóp mũi của Lumian lập tức dập tắt.

Qua vài giây, một giọt chất lỏng màu đỏ tươi trượt xuống dưới, được Franck xòe bàn tay trắng nõn ra tiếp được.

Sau đó, Franck lại chế tạo ra ngọn lửa màu đen mới, một lần nữa bịt kín lỗ mũi của Lumian.

Đau đớn do thiêu đốt rất nhỏ mang đến thuộc vào phạm vi có thể thừa nhận của Lumian ở tu sĩ hành khất, hắn hơi cảnh giác hỏi:

“Ngươi lấy máu của ta làm gì, nguyền rủa?”

Franck cười ha ha:

“Ta muốn giết ngươi đâu cần phiền toái như thế?”

“Ta sẽ làm cho ngươi một tấm gương thế thân, giúp ngươi chắn nguy hiểm do cặp mắt kính kia mang đến.”

Nàng vừa nói vừa móc ra một tấm gương không lớn bằng bàn tay, bôi máu của Lumian lên trên đó.

Trên người mang theo nhiều gương như vậy? Một trong những chủ chốt của pháp thuật ma nữ là gương sao? Lumian nhìn dáng vẻ Franck bận rộn, hơi lý giải, cũng khá hâm mộ.

Lúc này, Franck nghiêng đầu sang, nói với hắn:

“Lại cho ta hai sợi tóc.”

Lumian không do dự, nhổ hai sợi ra đưa đến.

Một ngọn lửa màu đen bùng lên trong tay Franck, thiêu đốt hai sợi tóc trong vàng mang đen kia thành tro tàn.

Nàng vẩy tro tàn này vào trong gương, sau đó dùng bàn tay mang theo ngọn lửa màu đen vuốt ve ngoài mặt gương, miệng lẩm bẩm chú ngữ khó nghe thấy.

Chờ khi những ngọn lửa màu đen này đột nhiên rút vào trong gương, toàn bộ vết máu tươi và tro tàn của tóc đều không thấy nữa.

“Đừng cách xa ta quá ba mươi mét.” Franck cầm lấy tấm gương nhìn như bình thường kia, dặn dò một câu.

Lumian khẽ gật đầu, móc kính nhìn trộm từ trong túi áo ra.

Hắn chợt đặt cặp kính mắt viền vàng màu trà này lên trên sống mũi, nhưng tay phải không hề rời đi, vẫn cầm lấy gọng kính, chuẩn bị sẵn sàng gỡ nó xuống.

Gần như đồng thời, Lumian nhìn thấy rất nhiều hình tượng:

Có từng gương mặt ẩn giấu trong bóng tối, tái nhợt hung ác, tràn đầy vết máu;

Có bộ tóc màu đậm lơ lửng ở trong bóng tối, nó giống như được tạo thành từ tóc của mấy trăm mấy ngàn người, kéo dài đến các nơi khác nhau;

Bình Luận (0)
Comment