“Không thể để cho thằng cha này trúng cử… Trừ phi trước khi hắn được trúng cử đã triệt để đánh băng đảng Stinger đến tàn phế, nhưng đằng sau băng đảng Stinger còn có Nguyệt phu nhân thần bí kia, chết một Bò Cạp Đen thì có thể lại sinh ra một Bò Cạp Đỏ… ừm, chủ nhật này sẽ chính thức bắt đầu tuyển cử, có lẽ tổng cục cảnh sát, lực lượng hiến binh và người phi phàm chính phủ đều sẽ động, giám thị chặt chẽ từng khu vực tuyển cử, không dễ quấy rối như thế… Để cho những cu li, công nhân bốc vác, bồi bàn của băng đảng Savoie phát huy một chút tác dụng?”
Lumian ngẫm nghĩ đến vấn đề nên làm thế nào để cho Matthew Boulanger và Jacques Sanson lấy được ghế nghị sĩ quốc hội kia.
Căn cứ vào pháp luật Intis, người ở trong một khu vực tuyển cử tròn nửa năm lại có một phần công việc hoặc đang đi học đại học đều có quyền đăng ký bỏ phiếu ở trong khu vực đó, mà Lumian mới đến Trier còn chưa đầy một tháng.
Trong lúc suy nghĩ đồng thời hắn không quên quan sát ngoài cửa sổ, tìm kiếm bóng dáng của Lewis Lund.
Qua hồi lâu, nhìn thấy ánh mặt trời vàng rực rỡ đã lên đến giữa bầu trời, Lumian cảm thấy cứ chờ đợi như vậy không phải là một cách hay:
Cái này một là thân phận của chính bản thân hắn có vấn đề, thuộc về đối tượng bị băng đảng Stinger chú ý mật thiết, không thể trực tiếp ngồi chờ ở trong tòa nhà đối diện với tòa nhà của Bò Cạp Đen Roger, náu mình ở trong một kiến trúc nào đó, cứ như vậy, thị giác sẽ bị hạn chế, dễ dàng xuất hiện sơ hở.
Hai là hắn làm trùm băng đảng Savoie, bản thân có không ít việc cần phải hoàn thành, mặt khác còn cần nghỉ ngơi, không thể trong hai ngày liên tục mỗi ngày hai mươi bốn giờ ngồi chờ được.
Trong dòng suy nghĩ, Lumian có chủ ý:
“Ta có nhiều thuộc hạ như vậy, còn dùng tiền mời Anthony Roseau, vì sao lại cần đến bản thân tự làm chứ?”
Hắn xoạt đứng lên, rời khỏi quán cà phê, đi đến sàn nhảy Brise.
Lúc đi đến giữa chừng đại lộ khu chợ, Lumian nhìn thấy ở ven đường có rất nhiều người đang vây quanh, phía ngoài cùng là một vòng cảnh sát mặc đồng phục màu đen, bên cạnh có hai hàng cảnh sát cơ động ngồi trên lưng ngựa nhìn chăm chú vào người đi đường đang lui tới.
Chỗ bị hai ba trăm người vây vào giữa là một bục gỗ tạm thời được xây dựng lên, đứng ở trên bục gỗ là một người đàn ông mặc bộ vest màu đen nhưng không thắt nơ.
Trên tường ngoài ở sau lưng hắn có treo tấm áp phích cực lớn có ảnh chụp của hắn, tiếng nói vang dội quanh quẩn ở trên đường phố:
“Chúng ta cần công việc, chúng ta cần thu nhập càng nhiều hơn…”
“Ta sẽ thành lập ra càng nhiều nhà máy ở phố Thánh Gervais…”
“Ta hứa hẹn cho nhà máy ưu đãi về thuế suất…”
Chà, đây chẳng phải là ông Hugues Artois sao? Lumian ỷ vào chiều cao vượt qua bình quân của Intis không ít, nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của người đang diễn thuyết ở trên bục gỗ.
Đó là Hugues Artois với ngoại hình nho nhã, phong độ nhẹ nhàng, tóc đen mắt xanh, ứng cử viên được băng đảng Stinger ủng hộ!
Lumian dừng bước chân dự thính mấy chục giây, ánh mắt theo bản năng quan sát kiến trúc cao tầng ở đằng sau và đối diện với Hugues Artois, quan sát cửa sổ và nóc nhà của nơi đó.
Hắn không hề bất ngờ phát hiện ra ở những chỗ đó có bóng dáng cảnh sát hoặc người lộ ra ngoài sáng không giống như chủ nhà.
Bảo vệ coi như nghiêm ngặt… Không thể ở những vị trí đó sử dụng súng trường cho đầu và ngực của Hugues Artois vài phát… Lumian cảm thấy tiếc rẻ thu hồi ánh mắt.
Biện pháp để khiến cho Hugues Artois tranh cử thất bại còn có một, đó chính là để cho hắn không thể tham gia tuyển cử.
Mà người chết là tự động mất đi tư cách tranh cử!
Khi Lumian ở quán cà phê đã nghiêm túc cân nhắc đến tính khả thi của biện pháp này, nhưng cho rằng sẽ gây nên động tĩnh quá lớn, đoán chừng băng đảng xã hội đen của toàn bộ khu chợ đều sẽ bị nhổ ra trở thành cừu non thế tội, bản thân hắn cũng ở trong phạm vi này, đến khi đó, thân phận của hắn có tỷ lệ lớn sẽ bị bại lộ, sẽ bị ép rời khỏi khu chợ, thậm chí là Trier, mất đi cơ hội để điều tra phu nhân Puares và linh mục giáo xứ.
Nhìn xem từ hiện tại, ám sát ứng cử viên có độ khó tương đối cao, cho dù may mắn thành công, cũng rất có thể không trốn thoát được.
Lumian lại dời mắt nhìn về phía mấy người đứng đằng sau bục gỗ, bọn họ cũng đều là thành viên trong đoàn tranh cử của Hugues Artois, ba nam hai nữ.
Trong đó có một cô gái có mái tóc màu đỏ huyết thống cao quý trong truyền thuyết, ngũ quan khí khái hào hùng, đường cong khuôn mặt không đủ dịu dàng, nhưng xét về tổng thể, là một người đẹp hơi trung tính.
Vóc người nàng cao gầy, mặc đồ phong cách safari màu trắng phối nâu, được bốn người khác vây quanh.
Lumian sợ lỡ mất Lewis Lund nên không nghe Hugues Artois diễn thuyết nữa, lách ra khỏi từ trong đoàn người vây xem, đi trở về sàn nhảy Brise.