Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 468 - Chương 468 - Kiêu Ngạo (2)

Chương 468 - Kiêu ngạo (2)
Chương 468 - Kiêu ngạo (2)

Mấy người Nam tước Brinell và Bàn Tay Máu Blake vừa cảm thấy lời hắn Shire nói lại có một chút đạo lý, vừa xuất phát từ tận đáy lòng nhiều thêm vài phần kiêng kỵ đối với thằng cha này.

Mới vừa rồi hắn không phải đang phô trương thanh thế, hắn thật sự muốn giết chết mấy người Đầu Trọc Harman!

Hắn thật sự quá khùng, quá cực đoan!

Gan đủ lớn, không cố kỵ gì, chuyện gì đều làm được!

“Nhưng như vậy chẳng khác nào không nể mặt cảnh ty Everett, về sau sẽ rất phiền phức.” Bàn Tay Máu Blake lắc đầu.

Đây cũng là suy nghĩ của Franck, nàng còn định nhắc nhở Lumian nếu làm như vậy thì hắn sẽ không thể tiếp tục ở lại khu chợ được nữa, có khi còn lấy thêm một phần lệnh truy nã.

Nhưng cân nhắc đến các trùm khác đều đang ở đây, không thể để lộ mình và Lumian thân cận trên thực chất, Franck lại ngậm miệng lại.

Lumian nhếch miệng cười một tiếng, nghi ngờ hỏi ngược lại:

“Không phải cảnh ty Everett bị băng đảng Stinger giết chết sao?”

Tên điên… Một ý niệm như vậy gần như đều hiện lên ở trong đầu tất cả mọi người ở đây.

Nam tước Brinell vuốt ve cái tẩu màu gụ nói:

“Chuyện này rất khó giấu giếm được người phi phàm chính phủ, chỉ là một cái cớ.”

“Thôi bỏ đi, các ngươi có thể đẩy hết vấn đề lên trên người ta tên điên này, cùng lắm thì ta rời khỏi khu chợ, ta tin tưởng sau khi ta tránh khỏi đầu sóng ngọn gió, lão đại sẽ sắp xếp chuyện khác cho ta làm.” Lumian bình tĩnh cười nói.

Đây đúng là một phần ý tưởng chân thật của hắn.

Nhiệm vụ của K tiên sinh là để cho hắn lấy được tín nhiệm của Gardner Martin, chứ không phải để cho hắn kinh doanh tốt sàn nhảy Brise, đứng vững gót chân ở khu chợ!

Nếu như khiêu khích của hắn mới vừa rồi thật sự có thể chọc giận mấy người Bò Cạp Đen Roger, hắn tin tưởng Franck chắc chắn sẽ cung cấp trợ giúp, mà chỉ cần một trùm của băng đảng Savoie đứng về phía mình, những người khác cũng không dám không ra tay, đến lúc đó, lấy hợp lực của bọn họ, thật sự có hy vọng rất lớn xử lý ba trùm còn lại của băng đảng Stinger.

Chờ đến sau đó biết rõ mưu đồ của băng đảng Stinger, Gardner Martin chắc chắn sẽ đánh giá cao hành vi mạo hiểm kịch liệt nhưng diệt trừ tai họa ngầm này của hắn, cứ như vậy, cho dù hắn đã mất đi sàn nhảy Brise, bị ép bỏ trốn một lần nữa, cũng chỉ là trốn đến nơi khác của Trier, sẽ tiếp tục cống hiến vì Gardner Martin, cho đến khi nhận được tán thành triệt để của đối phương.

Hơn nữa, việc này cũng có lợi cho Lumian, sau khi băng đảng Stinger chuẩn bị sẵn sàng, người bị trả thù đầu tiên chắc chắn là hắn, không nói trước giải quyết được vấn đề, hắn ngược lại sẽ càng thêm nguy hiểm, về sau, cho dù Nguyệt phu nhân lại sinh ra một đống người, hắn cũng không lo lắng, bởi vì đã trốn đến nơi khác, còn Lewis Lund hẳn là sẽ đến khu chợ vào hôm nay, chỉ cầm tạm thời áp chuyện cái chết của mấy người Bò Cạp Đen Roger xuống, ngụy tạo ra biểu tượng bình tĩnh giả, hắn thậm chí có thể ở trong số 126 đại lộ khu chợ chờ mục tiêu của mình.

Những người này lại không giống như ứng cử viên nghị viên, vừa chết sẽ ầm ĩ ra động tĩnh vô cùng lớn.

Mấy trùm băng đảng Savoie trầm mặc mấy giây, Nam tước Brinell vừa đi ra cửa vừa nhắc nhở một câu:

“Ngươi hẳn là đã bị cảnh ty Everett chú ý đến, chờ tuyển cử xong, sẽ có không ít phiền phức.”

Lumian mỉm cười đáp lại:

“Có lẽ ngày nào đó hắn sẽ mất tích bí ẩn.”

Nói xong, Lumian thản nhiên tiếp nhận ánh mắt hơi hoảng sợ của nhóm Người Khổng Lồ Simon.

Xem đi, có làm nền trước đó, hiện giờ lại tùy tiện nói cái gì đều có thể khiến cho tất cả mọi người tin tưởng.

Ba giờ mười lăm phút chiều, Lumian ngồi xe ngựa công cộng đến khu vườn bách thảo, một lần nữa nhìn thấy quán cà phê Mason nằm trong kiến trúc bốn tầng màu trắng gạo, ngoài tường quấn quanh rất nhiều cây xanh kia.

Hắn đi qua hành lang bên ngoài do các cây cột chống lên, tiến vào bên trong có vách tường màu xanh thẫm và các cửa sổ lớn, ngồi vào ghế dài D quen thuộc, lấy mũ tròn rộng vành trên đầu xuống.

“Một tách cà phê Intis.” Hắn nói một câu với nữ phục vụ, kiên nhẫn chờ đợi.

Cà phê lấy Intis làm tên vừa thơm lại nồng, phối hợp với bánh nướng xốp nhỏ trét bơ vừa vặn, cho dù tâm tư của Lumian hoàn toàn không đặt lên trên chúng nó, cũng cảm nhận được vị ngon lành kia.

Ba giờ ba mươi phút vừa đến, hắn nghe thấy dãy ghế đằng sau lưng truyền đến giọng nữ dịu dàng quen thuộc.

“Chào buổi chiều, ông Lumian Lee.”

“Chào buổi chiều, quý cô Susie.” Lumian đáp lại, đồng thời trong lòng âm thầm kinh ngạc.

Mặc dù hắn không cố tình quan sát khách đi vào quán cà phê Mason này, nhưng bản năng thợ săn vẫn để cho hắn lưu ý hoàn cảnh về tổng thể.

Vào lúc ba giờ mười tám phút, hắn đi vào quán cà phê này, xung quanh ghế dài D không hề tồn tại một ai, mà từ ba giờ mười lăm phút đến ba giờ ba mươi phút, ngoài cửa từ đầu đến cuối không có một ai đi vào.

Bình Luận (0)
Comment