Nhìn theo Charlie bưng khay để đầy ly rượu đi ra bên cạnh sàn nhảy, nụ cười trên mặt Lumian dần dần tắt lịm.
Suy nghĩ của hắn thay đổi thật nhanh, một ý niệm lóe lên trong lòng:
“Là ta quá xui xẻo, hay là vận mệnh đã định? Nhìn thấy mai kia người phi phàm chính phủ sẽ chú ý đến ông Eve và rạp hát Vieux Pigeonnier, bắt toàn bộ những đồ tà giáo tín ngưỡng Cây Mẹ Dục Vọng này lại, tìm ra tung tích của ác linh Suzanne Matisse kia, hoàn toàn tinh lọc nàng, kết quả hôm nay Suzanne Matisse lại có thể tấn công ta và Charlie…”
“Đù má, Termiporus đồ khốn nạn này, nhất định là chuyện tốt do hắn làm ra!”
“Theo kinh nghiệm quan sát vận thế trước đó, sớm nhất là khuya hôm nay, trễ nhất là nửa đêm ngày kia, vấn đề sẽ bùng nổ…”
“Không thể hoàn toàn ký thác hy vọng vào ngày kia Suzanne Matisse mới đến tìm Charlie và ta, phải dựa theo phát triển tệ nhất để đối phó…”
Không biết từ khi nào Lumian bị Franck và Jenna truyền nhiễm thô tục cưỡng ép bình tĩnh lại, làm ra phán đoán tỉnh táo đối với tình huống trước mặt.
Cùng lúc đó, hắn có đối sách bước đầu:
Một, che giấu tung tích nhắc nhở Charlie, kêu hắn trong đêm nay phải đi đến nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng gần đây nhất, đợi ở nơi đó chừng ba ngày;
Hai, đi đến phố áo khoác trắng tìm Franck, tìm kiếm trợ giúp của nàng.
Có Franck và ngón tay của K tiên sinh làm hậu thuẫn, Lumian tin tưởng mình có nắm chắc rất lớn sống sót qua vòng tấn công đầu tiên của Suzanne Matisse, sau đó, nàng sẽ không có cơ hội nữa, cho dù Franck thông qua con đường bí mật để nhắc nhở người phi phàm chính phủ hay là biểu hiện Charlie đi đến nhà thờ tìm kiếm sự che chở, đều đủ để nói cho giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng biết Suzanne Matisse lại xuất hiện!
Mặc dù dưới tình huống có ngón tay của K tiên sinh, Lumian tin tưởng bản thân có hy vọng không nhỏ ứng phó được Suzanne Matisse, nhưng nếu như đã thiếu nhân tình của Franck, vậy vì sao không thiếu nhiều hơn một chút, khiến sự việc có nắm chắc hơn chứ?
Không hề do dự gì, Lumian một ngụm uống hết rượu Absinthe còn thừa lại, đứng lên rời khỏi sàn nhảy Brise.
Hắn trở lại căn phòng 207 ở khách sạn Golden Rooster, lấy kính nhìn trộm ra, đặt nó lên trên sống mũi.
Lại một phen trời xoay đất chuyển, lại một lần rơi xuống dưới lòng đất kia, lại là bộ rễ màu nâu lục kia, lại là côn trùng tùy tiện có thể nhìn thấy được và lũ chuột đang ẩn nấp ở những nơi khác nhau…
Ngay khi Lumian chuẩn bị gỡ mắt kính xuống, bắt đầu trang điểm, hắn nhìn thấy một bụi dây mây dài và mái tóc dài màu xanh đậm của nhánh cây.
Rầm!
Đầu của Lumian giống như nhận lấy một cú đập, trước mắt hiện lên từng ngôi sao nhỏ màu vàng.
Hắn vội vàng gỡ kính nhìn trộm ra khỏi mặt, cúi thấp đầu, nôn khan vài giây.
Làm xong tất cả, hắn thừa dịp kích động muốn vẽ gì đó còn chưa biến mất, lấy dụng cụ trang điểm ra, vẽ loạn các thứ khác nhau lên trên khuôn mặt.
Trong cửa sổ thủy tinh lấy bóng tối làm lớp nền, Lumian cảm thấy bản thân càng ngày càng xa lạ, giống như tên ma men lôi thôi lếch thếch uống rượu dở ở trong sàn nhảy thông thường.
Chờ vẽ xong một điểm cuối cùng, hắn vội vàng dời tầm mắt, không dám nhìn nữa, sợ hãi xuất hiện trở ngại ở trên nhận thức.
Phù… cất kỹ dụng cụ trang điểm, Lumian thở hắt ra, loại bỏ khỏi đầu lần lượt từng cảnh tượng đã nhìn thấy sau khi đeo kính nhìn trộm kia lên.
Bụi dây mây rậm rạp và mái tóc dài màu xanh đậm của nhánh cây kia khiến cho hắn có cảm giác hết sức quen mắt, rất nhanh đã có liên tưởng:
Suzanne Matisse cũng có mái tóc màu xanh đậm rất dài, chúng nó quấn quanh một chỗ với nhánh cây, dây mây không biết từ đâu kéo dài đến!
“Lãnh địa của Suzanne Matisse ở một nơi nào đó dưới lòng đất khu chợ sao?” Lumian làm ra phán đoán bước đầu.
Hắn không nhịn được oán trách một câu:
“Tại sao lại là dưới lòng đất?”
Dưới lòng đất của Trier này cũng quá náo nhiệt rồi đấy?
Nhưng mà như vậy cũng có thể giải thích được vì sao lần trước người phi phàm chính phủ đã không thể hoàn toàn tinh lọc Suzanne Matisse, có dính dáng đến quái vật ở dưới lòng đất luôn không dễ dàng diệt trừ tận gốc được, ví dụ như quỷ hồn Montsouris.
Lumian nhớ tới ông Eve chân chính đi xuống Trier dưới lòng đất trong đêm khuya, nhớ tới đồ biến thái Hedsey kia sau khi làm Jenna hôn mê thì dẫn đến một nơi bỏ trống nào đó dưới lòng đất, hình như thật quen thuộc với khu vực kia, cũng rất có cảm giác an toàn.
Điều này khiến cho hắn bắt đầu tin tưởng Suzanne Matisse thật sự đang ẩn nấp ở một nơi nào đó dưới lòng đất Trier, hơn nữa sẽ không cách quá xa nơi bỏ không trước đó Hedsey đã chọn.
Đi đến cuối con đường thông xuống chỗ càng sâu ở dưới lòng đất sao? Lumian vừa suy đoán vừa thay đổi quần áo, lấy phong cách quái dị lộn xộn chắp vá gồm áo vest đơn giản phối hợp với quần dài bằng vải bạt rời khỏi căn phòng 207.