Nghĩ đến Charlie là một người bình thường, cho dù thật sự có đầu óc, cũng không thể nhìn thấu ngụy trang có dính dáng đến siêu phàm có thể lừa gạt được cả người phi phàm chính phủ, nên Lumian thở hắt ra, đưa mắt nhìn sang chỗ Franck.
Nữ phù thủy này đã hoàn thành chuẩn bị bước đầu cho thuật thông linh do bản thân sáng tạo ra, đứng ở trước thi thể Eve giả đã thắp lên hai ngọn nến màu trắng, dùng ngôn ngữ Hermès thấp giọng niệm một đống chú văn.
Bởi vì có bức tường linh tính ngăn cách, Lumia chỉ nghe thấy một phần nội dung, nó bao gồm miêu tả của Franck đối với bản thân và Eve giả, vế đầu la vì cung cấp cho suối nguồn linh tính, là căn bản để duy trì nghi thức, về sau là đối tượng khẩn cầu, cũng chính là gương ma thuật cho đáp án của vấn đề.
Về phần Charlie, nội dung hắn nghe được càng ít, cũng nghe không hiểu.
Ngoài mặt gương trang điểm ở trong tay Franck hiện lên một tầng ánh sáng nhạt, bên trong trở nên cực kỳ sâu thẳm và tăm tối, giống như chìm xuống dưới đáy một nhánh sông nào đó.
Một gương mặt mơ hồ lại tái nhợt nhanh chóng hiện lên trên mặt gương, có năm sáu phần tương tự với dáng vẻ hiện giờ của thi thể Eve giả.
Franck đổi sang dùng ngôn ngữ Intis hỏi:
“Ngươi là ai, thuộc về tổ chức gì?”
Eve giả mờ mịt đưa ra đáp án:
“Rentas, là thành viên của hội Phúc Lạc.”
Rentas… Lumian đột nhiên nhớ ra cái tên này.
Ở trên những tấm áp phích ở ngoài cửa chính rạp hát Vieux Pigeonnier thường xuyên xuất hiện cái tên Rentas này, hắn thuộc về vai nam phụ quan trọng.
Franck lại hỏi tiếp:
“Hội Phúc Lạc là tổ chức như thế nào, có mối liên quan gì với Suzanne Matisse?”
Rentas – Eve giả dùng giọng nói mơ hồ nói:
“Hội Phúc Lạc vốn là một hội kín nữ yêu nữ, Suzanne Matisse là một thành viên trong đó.”
“Nàng chán ghét cuộc sống lăn lộn trong vòng tay của những người đàn ông như nghị viên, quan lớn, nhân viên ngân hàng, ông trùm báo chí vân vân, tìm kiếm an ủi từ các quý cô và quý bà cùng là nữ, sau này, nàng nhận được thần khai sáng, nhận được ban ơn, trở thành tế tư của chủ nhân ta, phát triển hội Phúc Lạc vốn không có nhiều người trở thành tổ chức bí mật tín ngưỡng chủ nhân ta.”
“Xã hội trước mắt, rất nhiều chuyện phụ nữ đều không tiện ra mặt, do đó hội Phúc Lạc mở rộng một vài thành viên nam, cũng có thể nhận được ban ơn, nhưng không có quyền tham dự vào những chuyện quan trọng nhất, hiểu biết mấy thứ cơ mật nhất.”
“Lợi hại!” Franck nhẹ nhàng vỗ tay.
Nàng biết chủ nhân của ta được Rentas nhắc đến hẳn là Tà Thần tên là Cây Mẹ Dục Vọng kia, nhưng không cố tình đi sâu vào chuyện ở phương diện này, sợ biết những nội dung thần bí học không nên biết đến.
Hội kín nữ yêu nữ… thành viên nam không có quyền tham gia vào chuyện quan trọng nhất… Lumian đột nhiên suy nghĩ rõ ràng một chuyện.
Hắn đứng ở bên cạnh bức tường linh tính, nhìn tấm gương trang điểm ở trong tay Franck kia, mở miệng hỏi:
“Hedsey thường xuyên đi tìm những cô nàng đứng đường, cũng tìm kiếm con mồi, là bởi vì dục vọng của hắn không thể nhận được thỏa mãn ở trong hội Phúc Lạc sao?”
“Đúng thế.” Rentas đáp lại: “Nữ chỉ yêu nữ, khi ta còn là người nghiện tình dục cũng phải tự mình giải quyết vấn đề, may mắn ở chỗ, ta anh tuấn hơn hắn, có một vài nữ khán giả yêu thích ta, khu chợ cũng có đầy đủ cô nàng đứng đường, không cần mạo hiểm rủi ro tìm kiếm kích thích.”
“Ghê gớm!” Franck dùng từ ngữ kỳ quái để nói lên cảm xúc của bản thân, nàng chậc chậc cảm khái nói: “Sẽ không có hội kín nữ yêu nữ bình thường sao?”
“Có.” Rentas trả lời thật sự chắc chắn: “Hội chỉ có mình ta biết rõ là có hội Giờ Đây và hội Thủy Tiên, các nàng thường xuyên tổ chức các bữa tiệc phụ nữ vui vẻ trong quán cà phê phòng đỏ ở hẹn ước mùa hè. Bọn ta luôn nỗ lực tiếp xúc với các nàng, muốn phát triển các nàng trở thành tín đồ của chủ nhân ta.”
Hẹn ước mùa hè ở khu 16 bờ bắc sông Sorenzo, cũng chính là khu quảng trường – lấy quảng trường Khải Hoàn do Russell Đại Đế thành lập làm tên, thuộc về kiểu trấn nhỏ, có được một mảng lớn rừng rậm ngoại thành, là một trong những nơi sản sinh rượu nho rất ngon, độ nổi tiếng của rượu hẹn ước mùa hè trên toàn bộ thế giới gần ngang với rượu nho đỏ Ormère.
Franck nghe rất mê mẩn, lặp lại mấy danh từ kia:
“Hẹn ước mùa hè… quán cà phê phòng đỏ… bữa tiệc phụ nữ vui vẻ…”
Lumian càng để ý đến danh từ người nghiện tình dục này, cảm thấy nó thật phù hợp với trạng thái của kẻ biến thái Hedsey, hẳn là danh sách 8 của con đường Cây Mẹ Dục Vọng kia, nhưng hắn sợ thời gian thông linh không đủ, không vội vàng hỏi sâu vào nội dung của vấn đề này, mà kéo trọng điểm lên trên Suzanne Matisse:
“Suzanne Matisse trở thành ác linh như thế nào? Vì sao ngươi lại đưa Charlie xuống dưới lòng đất?”
Khuôn mặt tái nhợt mơ hồ của Rentas hơi vặn vẹo: