Lumian ngẫm nghĩ vài giây, cảm thấy khả năng không thấp.
Hắn gật đầu nói:
“Ta không có ý kiến.”
Hắn lập tức nhìn về phía Charlie, Charlie vội vàng đáp lại:
“Ta cũng không có vấn đề.”
Hắn còn có tin tưởng không ít đối với Shire và Franck.
Lumian lại tập trung tinh thần, một lần nữa quan sát vận thế của Charlie.
Hắn hơi ngạc nhiên phát hiện ra, mối họa bỏ mạng của Charlie rõ ràng trở nên yếu đi, hơn nữa còn có dấu hiệu chuyển biến tốt!
Này… xui xẻo chân chính của Charlie tham dự nghi thức đổi vận? Khi ta bỏ qua suy nghĩ kia, vận mệnh của hắn lập tức thay đổi? Tuy rằng hiện giờ vẫn có mối họa bỏ mạng, nhưng không còn nghiêm trọng như vậy nữa… Đệt con mẹ nó Termiporus! Lumian lập tức hiểu ra, không nhịn được thầm mắng một câu trong lòng.
Mắng xong Termiporus, Lumian thấy Franck khóa chặt túi đựng chiến lợi phẩm lại, treo lên trên người.
Hắn lập tức nhớ lại một trong những năng lực của quỷ keo kiệt, mở miệng nhắc nhở:
“Ngươi không sợ những quỷ keo kiệt kia căn cứ vào của cải tiền bạc bị mất đi tìm được chúng ta sao?”
Khi hắn nói chuyện về Vieux Pigeonnier cho Franck, đã đề cập đến hình như nhóm tín đồ Tà Thần kia có thể cảm ứng được vật phẩm từng thuộc về mình nhưng bị mất đi đang ở đâu.
Khác với hành động một mình của kẻ biến thái Hedsey, Rentas đang chấp hành nhiệm vụ theo mệnh lệnh, khả năng trên người có đồ gì đó do Maipu Meyer cung cấp, để xác định tung tích của hắn và vị trí của kẻ phá hoại nếu như hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Franck cười nhạo một tiếng:
“Loại năng lực kia chắc chắn có hạn chế về thời gian và phạm vi, chờ đám người của Vieux Pigeonnier phát hiện ra Rentas mất tích, lại định khóa chặt vào chúng ta, vô cùng khó khăn.”
“Hơn nữa, có Charlie ở đây, chỉ cần bọn họ muốn, làm thế nào đều có thể tìm thấy chúng ta, mang mấy thứ này đi hay không đều giống vậy thôi, Charlie tương đương với vật phẩm đã mất của Suzanne Matisse, không, người yêu đã mất.”
Charlie nghe hơi mơ màng, không rõ Shire và Giày Đỏ đang trao đổi chuyện gì, mãi cho đến khi tên của hắn xuất hiện ở trong miệng Franck, hắn mới đại khái hiểu rõ tình cảnh của bản thân, khuôn mặt đau khổ nói:
“Ta và nàng không phải là tình nhân…”
“Đành chịu, thực lực của nàng đủ mạnh, có thể đơn phương coi là vậy.” Franck không hề có thành ý trấn an Charlie một câu.
Lumian bị Franck thuyết phục, không còn rối rắm về năng lực của quỷ keo kiệt nữa, hắn rút dao găm bạc nghi thức ra, đơn giản nhanh chóng xử lý vết thương.
Sau đó, hắn khom lưng xuống, túm lấy thi thể của Rentas, nâng nó đến bên ngoài chỗ trống bị đống đá vụn ngăn chặn cửa ra vào kia, nhét diễn viên này vào trong lối đi do chính bản thân kẻ này đào ra.
Đầu tiên Charlie tỏ ra sợ hãi nhìn xem, cảm khái Shire không hổ là trùm băng đảng xã hội đen đánh đến băng đảng Stinger sợ hãi, tiếp theo đó tập trung ánh mắt lên trên áo sơ mi, áo gile, quần dài và giày của Rentas.
Thoạt nhìn chúng nó còn rất mới, nếu như lột xuống, cầm đến hiệu cầm đồ, ít nhất có thể đổi lấy hai pelkin… Charlie há miệng ra, cuối cùng lại không nói gì cả.
Franck tỏ ý khen ngợi gật đầu:
“Không tệ, biết rõ quét dọn hiện trường, kéo dài thời gian nhận thấy không đúng của kẻ địch.”
“Hiện giờ việc ta lo lắng là Maipu Meyer rất cẩn thận, qua không giờ nhưng không thấy Rentas trở về, sẽ trực tiếp dẫn người đến nơi đây, phát hiện ra thi thể, đến lúc đó, dưới tình huống không xác định được Rentas có bị thông linh hay không, hắn có khả năng lựa chọn bỏ qua rạp hát Vieux Pigeonnier, mang theo thành viên còn thừa lại của hội Phúc Lạc rời đi, ừm, có lẽ không cần đến không giờ, Suzanne Matisse vẫn luôn không thấy Charlie đến đây, sẽ thúc giục hắn, nếu như giữa bọn họ có phương thức liên lạc.”
Như vậy, tấn công sau đó của người phi phàm chính phủ sẽ trở thành uổng công, lưu lại tai họa ngầm.
Franck chợt bồi thêm một câu:
“Còn may, hai ngày này Suzanne không thể rời khỏi tế đàn được, mà tế đàn không thể mọc chân tự mình chạy trốn, người phi phàm chính phủ ít nhất có thể giải quyết vấn đề của Charlie.”
“Không chắc.” Lumian phản bác: “Tế đàn Tà Thần không thể dùng logic bình thường để suy đoán, giống như từ trước cho đến bây giờ ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đàn ông có thể sinh con vậy.”
“Hả?” Charlie càng nghe càng mờ mịt.
Hắn nghe hiểu được từng từ đơn trong lời nói của Shire và Giày Đỏ, nhưng tập hợp lại với nhau thì không biết là có ý gì nữa.
Franck im lặng hai giây, trịnh trọng gật đầu:
“Cũng đúng, nếu như bản thể của tế đàn kia là một cọc gỗ vĩ đại, cọc gỗ có khả năng có được sinh mệnh, đến lúc đó, nó tự nhổ chính nó ra, biến thành người cây, là có thể mang theo Suzanne nhanh chân chạy mất.”
Nói đến đây, Franck vỗ nhẹ hai tay nói:
“Đúng vậy, thụ tinh, thụ tinh, không có cây đâu thể gọi là thụ tinh được.”