Vài giây sau, Lumian mới nói với Jenna:
“Hóa ra thân phận chân chính của ngươi là học nghề biểu diễn.”
Jenna lập tức hơi đắc ý, khẽ nâng cằm lên:
“Do đó, ta có tư cách đánh giá kỹ thuật diễn của ngươi đúng không?”
“Còn có, ta thật sự không phải là nữ lưu manh tố chất thấp kém miệng đầy thô tục, ta chỉ đang biểu diễn trạng thái của một nữ ca sĩ ngầm nên có, thế nào, có phải diễn thật sự chân thực, ngươi hoàn toàn không nhìn ra vấn đề gì đúng không?”
“Khó trách thỉnh thoảng ta sẽ cảm thấy ngươi có chút văn hóa.” Lumian lấy phương thức trào phúng để thừa nhận cách nói của Jenna.
“Cái gì gọi là có chút?” Jenna tỏ vẻ không phục.
Ánh mắt của Charlie dời đến dời đi trên mặt hai người, sau đó không nhịn được nhìn về phía Franck đang ngồi ở trên ghế bành.
Franck ngậm miệng, nhìn Lumian và Jenna đang lấy phương thức tranh chấp để trao đổi.
Lumian không hề để ý đến Jenna đang tự khen mình nữa, ngược lại nói:
“Chúng ta tán gẫu về Vieux Pigeonnier đi.”
Jenna hồi tưởng vài giây, đột nhiên ngớ ra, bật thốt lên:
“Đệt! Học phí của ta!”
Nàng vừa dứt lời, đã nhìn thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, đều hơi cổ quái.
Jenna vội vàng giải thích:
“Không phải các ngươi mới vừa nói, Maipu Meyer có khả năng mang theo hành viên của hội Phúc Lạc bỏ trốn sao? Vậy có phải Vieux Pigeonnier sẽ đóng cửa không? Đệt, những đồ tà giáo chó má này, ta đã nộp học phí cho cả một năm trời! Con mẹ nó, ta phải đi đòi về!”
Chờ Jenna bình tĩnh một chút, Lumian co rút khóe miệng nói:
“Không phải ngươi nói miệng đầy thô tục tố chất thấp kém là biểu diễn ra sao?”
“…” Đầu tiên Jenna á khẩu không trả lời được, tiếp theo đó cố tình giải thích: “Bây giờ ta là Jenna ca sĩ ngầm! Ta vẫn đang trong vai diễn này, còn chưa thoát ra…”
Thấy Lumian tỏ vẻ không tin, Jenna thẹn quá thành giận:
“Đệt, ngươi có hiểu không? Cái này gọi là nhập vai!”
“Đúng đúng đúng.” Franck phụ họa theo một câu đơn giản, nỗ lực dời đề tài đi: “Vieux Pigeonnier có một số lớn người xem cố định, có rất nhiều diễn viên kịch không tệ, cho dù giám đốc rạp hát và hai ba nhân vật chính chạy trốn, cũng sẽ không thể đóng cửa, tối đa là bởi vì tiền mặt bị cuỗm sạch, khó khăn một khoảng thời gian, ta nghĩ, có rất nhiều người bằng lòng tiếp nhận tài sản chất lượng tốt như vậy, a đúng rồi, người sở hữu Vieux Pigeonnier là ai?”
Jenna ngẫm lại một chút nói:
“Chính là bản thân Maipu Meyer.”
“Như vậy sao…” Lumian liếc nhìn Franck: “Nếu như Maipu Meyer thật sự định bỏ trốn, chúng ta có thể dùng giá tiền thật thấp tiếp nhận Vieux Pigeonnier. Không phải có rất nhiều gái nhảy, một vài ca sĩ bị Brinell khống chế không muốn bán đứng thân thể của bản thân sao? Để cho các nàng đến rạp hát kiếm tiền.”
“Vậy phải đối mặt với cạnh tranh kịch liệt.” Franck như có đăm chiêu đáp lại: “Nếu như thật sự thành công, đúng là một con đường, vấn đề là thuyết phục Brinell như thế nào… Ha ha, kể chuyện xưa cho hắn, vẽ bánh nướng cho hắn, nói cho hắn biết, cho dù một cô ca sĩ kiêm cô nàng đứng đường bị áp bức như thế nào, cũng chỉ có thể kiếm được ít tiền như vậy, còn một diễn viên kịch nổi danh bị băng đảng Savoie chúng ta khống chế, có thể mang về nhiều thật nhiều cực kỳ nhiều.”
Ánh mắt của Charlie đảo qua đảo lại trên mặt Lumian và Franck, sau đó không nhịn được nhìn sang Jenna đang ngồi trên sofa đơn.
Trao đổi với Lumian một phen, Franck nói với Jenna:
“Yên tâm đi, học phí của ngươi sẽ không nộp vô ích.”
Jenna đã nghiêm túc nghe xong thảo luận của bọn họ thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm một câu:
“Học phí của Vieux Pigeonnier không hề rẻ chút nào đâu.”
Franck kéo đề tài câu chuyện quay trở về quỹ đạo
“Ngươi có ấn tượng gì với những người ở Vieux Pigeonnier, cảm thấy ai đáng để hoài nghi?”
Jenna vừa ngẫm nghĩ vừa nói:
“Maipu Meyer thích đến quan sát khi bọn ta lên lớp biểu diễn, ánh mắt tương đối sắc sảo, nhưng cho đến bây giờ đều chưa từng quấy rầy ai, chẳng phải rất nhiều đàn ông đều như vậy sao? Ừm, khả năng có học nghề sẽ lén phát triển quan hệ với hắn, dù sao hắn là người sở hữu kiêm giám đốc rạp hát…”
“Kỹ thuật diễn của Rentas thật sự rất tuyệt, là một người chuyên nghiệp nhất xuất sắc nhất trong tất cả giáo viên lớp biểu diễn, những nhân vật trong vở kịch hắn diễn, mỗi người đều giống như có sinh mệnh của riêng mình, hoàn toàn khác nhau…”
Nói đến đây, Jenna rõ ràng hơi hâm mộ, giống như muốn nhận được năng lực diễn viên, nhưng nghĩ đến dáng vẻ biến thái của Hedsey, nghĩ đến tình trạng hiện giờ của Suzanne Matisse, nàng lại sợ hãi một trận, không dám ảo tưởng.
“Eve được các ngươi nhắc đến kia, ta chưa hề gặp, có lẽ chỉ đến diễn tập một số cảnh nhất định…”
“Ta và Charlotte không hề quen thân, khi ta vào Vieux Pigeonnier, nàng đã bắt đầu đóng vai nữ chính, nhưng mà nàng là tấm gương của ta. Kỹ thuật diễn của nàng kém hơn Rentas một chút, ta không xác định được nàng có phải là diễn viên không, đệt, cái này rất khó phán đoán…”