Charlie ở bên cạnh lắng nghe thì sửng sốt:
Tiểu kỹ nữ Jenna cũng là người có được năng lực thần kỳ?
Nơi đây chỉ có ta là người bình thường thôi…
Jenna biểu diễn một phen với người phi phàm chính phủ trong tưởng tượng, trong lòng dần dần có chút tự tin.
Franck yên tĩnh nhìn xem, ánh mắt lóe lên, trong đầu là một đống tào lao vô giá trị:
Jenna cùng ta, nếu như có năng lực của danh sách diễn viên, vậy chẳng phải là người nhập vai hoàn mỹ nhất sao? Diễn cái gì có thể như cái đó, chậc chậc…
Qua hồi lâu, Jenna bình tĩnh lại, cảnh giác nhìn về phía Charlie:
“Ta nghe nói ngươi thích kể chuyện ở trong quán bar, thêu dệt bí mật của người khác thành chuyện xưa để kể ra ngoài.”
“Ngươi con mẹ nó nếu như tiết lộ chuyện ta có được năng lực siêu phàm ra ngoài, ta sẽ giao ngươi, sẽ giao ngươi cho người nghiện tình dục thích đồng tính, hắc hắc, hiện giờ ngươi có thể tưởng tượng đến cảnh ngộ ngươi sẽ gặp phải.”
Charlie không nhịn được ngẫm nghĩ một phen, rùng mình một cái, giơ tay phải lên nói:
“Ca ngợi Thái DƯơng, ta lấy danh nghĩa của thần để thề, ta sẽ không nói bí mật của các ngươi cho người khác biết!”
“Trước đó ta cũng chỉ nói ngươi và Shire trở thành tình nhân…”
Charlie đột nhiên dừng lại, cảm thấy không khí bên trong phòng khách lại một lần nữa trở nên cổ quái.
Lumian lặng yên nhún vai với Franck, tỏ vẻ đây chỉ là lời đồn đãi.
Jenna lại cười nhạo một tiếng:
“Ngươi sẽ không còn nói Franck gia nhập vào ta và Shire, tạo thành một hình tam giác vững chắc đấy chứ?”
“Không có.” Charlie vội vàng lắc đầu.
Cùng lúc đó, hắn cảm thấy cách nói này rất thú vị, là trước đó hắn chưa hề nghĩ đến.
Jenna ngồi trở lại ghế sofa đơn, nói tiếp chuyện về Vieux Pigeonnier mình biết rõ.
Lumian và Franck ở bên cạnh nghe, thỉnh thoảng đưa ra vấn đề, vừa đề phòng tấn công có khả năng đến.
…
Trier dưới lòng đất.
Một bóng dáng xách theo đèn bão, men theo tuyến đường quen thuộc tìm kiếm cái gì đó.
Vóc người hắn tầm trung, mặc áo đuôi tôm màu đen, thắt nơ đồng bộ, đầu đội mũ dạ tơ lụa cao nửa đầu, gương mặt khá vuông vắn, lông mày nhỏ, ngũ quan sâu sắc, xung quanh miệng để chòm râu màu nâu vàng dày đậm, tất cả đều được bôi sáp ở đầu.
Bóng sáng do đèn bão mang đến không ngừng chớp lóe lên ở trên mặt hắn, khiến cho hắn trông có vẻ cực kỳ âm trầm.
Đi được một lúc, bóng dáng nam giới này dừng bước chân, ném ánh mắt lên bên cạnh trước mặt xuất hiện lún sụt rất nhỏ.
Đôi mắt màu nâu đậm của hắn liếc nhìn một trận, toàn thân đột nhiên nằm rạp xuống, tứ chi chạm đất, hít mũi.
“Mùi thuốc súng… mùi máu tươi…” Bóng dáng nam giới kia đứng thẳng lên, đi đến trước chỗ trống bị vùi lấp.
Hắn giống như nhìn thấy thi thể tàn tạ cách một tầng đá vụn này.
…
Đêm khuya ở phố áo khoác trắng yên tĩnh hơn phố loạn rất nhiều, trừ bỏ động tĩnh do xe ngựa chạy qua mang đến và tiếng ồn ào do nhóm nát rượu tạo ra trên đường về nhà, bóng đêm giống như đọng lại.
Ở nơi rất xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng súng nổ vang, phá rách yên tĩnh này, lại lập tức bị đêm đen và ánh trăng nuốt hết.
Nhóm người Lumian trò chuyện câu được câu chăng, thần kinh mỗi người đều căng chặt, lo lắng trong bóng tối ở bên ngoài cửa sổ đột nhiên có vài cái bóng lộ ra.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đối với Charlie, cái này giống như đang chờ đợi phán quyết, vừa bất an, lo âu, lại mang theo hy vọng.
Cuối cùng, nơi đường chân trời xa xôi nhiễm lên màu đỏ vàng, không bao lâu, cả đêm đen đều thiêu đốt lên, lộ ra màu xanh thẳm trong tia sáng màu đỏ.
“Có lẽ không có việc gì.” Franck nằm trên ghế ngồi thẳng người lên.
Lumian liếc nhìn về phía Charlie, phát hiện vận thế của hắn không còn có màu đỏ nữa, trở nên bình thường, thậm chí còn có dấu hiệu phát tài.
Nguy cơ tạm thời giải trừ, nhưng Suzanne Matisse chạy thoát, Charlie nhận được một công việc đến từ chính phủ? Lumian thử giải đọc, gật đầu nói:
“Chỉ có thể nói không có việc gì trong thời gian ngắn.”
Trải qua lần này, hắn xác định một chuyện, đó là cho dù không cần đến thuật đổi vận, vận thế của nhân loại cũng có khả năng thay đổi.
Hắn cảm thấy vận mệnh của tương lai bị rất nhiều nhân tố cùng quyết định ra, lựa chọn khác nhau có thể mang đến phát triển khác nhau.
Lần Aoste Truelle gặp phải mối họa thấy máu đó, nếu như Lumian không chỉ nhắc nhở, mà còn đi theo hắn, cung cấp bảo vệ, vậy hắn thật sự có thể sẽ không bị thương, đương nhiên, như vậy không tỏ vẻ tình huống nhất định sẽ phát triển theo phương hướng tốt, có lẽ Aoste Truelle sẽ vì có bảo vệ của Lumian nên bị liên lụy, bị quỷ nước khác kéo vào đáy sông, mất đi sinh mệnh.
Ý tứ của số mệnh là cho dù người trong cuộc đưa ra lựa chọn như thế nào, vận mệnh nào đó đều nhất định sẽ đến? Lumian quay người lại tập trung tinh thần, nhìn vào Jenna.