“Linh mục giáo xứ lại nói: ‘Rất nhiều gia đình không tệ vì con gái lập gia đình, con trai khác đi ra ngoài cưới vợ, tổn thất rất nhiều tài sản, cuối cùng trở nên suy tàn, nếu như con trai có thể cưới chị em gái của mình, những vấn đề này sẽ không còn là vấn đề nữa, thật đáng tiếc, pháp luật và đạo đức đều không cho phép’…”
Nghe đến đó, Valentine lạnh lùng xanh mét mặt:
“Hắn rốt cuộc là tôi tớ của Thần hay tôi tớ của ma quỷ vậy?”
Ryan lại gật đầu giống như đang tự hỏi:
“Khó trách Ponce Bene kết hôn nhiều năm như vậy nhưng vẫn không được phép ra ở riêng…”
Leah nhìn vào hai mắt Lumian, nhẹ giọng cười nói:
“Ngươi quả nhiên đã biết trước chuyện phu nhân Puares và linh mục giáo xứ yêu đương vụng trộm, ngày hôm đó định lợi dụng bọn ta.”
Đầu tiên Lumian cười xấu hổ, đột nhiên tỏ vẻ chính trực nói:
“Là tín đồ của Mặt Trời Vĩnh Hằng, ta không thể chịu đựng được người như vậy đứng ở bên trong giáo đường.”
Valentine lạnh lùng kia tỏ vẻ hòa hoãn xuống, tán dương gật đầu nói:
“Nếu như thôn Cordu nhiều thêm vài người giống như ngươi thì tốt.”
Nhiều thêm vài người như ta nữa? Lumian không dám tưởng tượng dưới tình huống như vậy thôn Cordu sẽ biến thành dáng vẻ gì.
Sau đó hắn lại bổ sung thêm:
“Lần đó ta còn nghe thấy linh mục giáo xứ nói với phu nhân Puares, hắn đang mưu tính một chút chuyện gì đó, có thể sẽ bị người của tòa án, kêu phu nhân Puares cẩn thận một chút, đừng nói lỡ miệng.”
Vẻ mặt của Ryan theo đó trở nên nghiêm túc.
“Có nhắc đến cụ thể là chuyện gì không?”
“Không có.” Lumian không bịa đặt lung tung.
Nói đến mức độ như vậy là đủ, lại nói nhiều thêm nữa, nói không chừng vấn đề sẽ bùng nổ ngay trong đêm nay, hắn còn chưa kịp trở thành người phi phàm.
Sau khi từ biệt ba người xứ khác này, Lumian tốn không ít thời gian thu thập hoa dẻ đỏ với lá cây bạch dương. Tới gần giữa trưa, hắn đến quảng trường, đi đến trước tòa nhà hai tầng chỗ quan hành chính xử lý công việc kia.
Lúc này phần lớn thôn dân đã tụ tập ở đây, chờ tuyển ra tinh linh mùa xuân.
Ngày mai sẽ phải bắt đầu một phần hoạt động lễ mừng của Mùa Chay.
Lumian tìm được đám người Raymond, Ava, chen chúc vào.
“Ava có trên danh sách không?” Hắn mở miệng hỏi.
Ava không nói gì, tâm tình rõ ràng rất không bình tĩnh, Raymond lại lắc đầu:
“Không biết rõ.”
“Khẳng định có Ava, trong các cô gái chưa kết hôn trong thôn, trừ chị gái ngươi ra, nàng là người xinh đẹp nhất, nhưng mà tuổi tác của chị gái ngươi không thích hợp.” Guillaume Berry đứng ở bên cạnh nói xen vào.
Hắn chính là Guillaume nhỏ trong miệng đám người Lumian, là một trong những người bạn thường xuyên cùng nhau chơi đùa với bọn họ, hắn có mái tóc xù hơi xoăn, trên mặt có tàn nhang rõ ràng, ánh mắt màu lam bởi vì không đủ lớn giống như luôn nheo lại.
Em họ Azema của Ava cũng ở đây, ngoại hình của nàng nhỏ hơn một cỡ bình thường hơn Ava một chút.
Lúc này nàng không nói gì.
Lumian hiểu được tâm tình của nàng, bởi vì nàng cũng muốn làm tinh linh mùa xuân.
Ở vùng Darliege, được chọn làm tinh linh mùa xuân không chỉ là tán thành của mọi người đối với dung mạo, tính cách, còn sẽ có một chút tiền lời ngầm.
Nghe được lời Guillaume nhỏ nói, Lumian cười nói:
“Nếu như không có, chờ quan hành chính đọc danh sách xong, ta sẽ lớn tiếng kêu: ‘Ta chọn Ava!’”
Ava lập tức hơi xấu hổ:
“Đừng như vậy.”
Chuyện này là hành vi bình thường, quan hành chính đọc danh sách chọn lọc tinh linh mùa xuân xong, nếu như bọn họ có người được chọn của mình, có thể kêu lên tại chỗ, gia nhập vào hàng ngũ bỏ phiếu, nhưng mà người có da mặt đủ dày để làm như vậy không có mấy ai, Lumian là một trong số đó.
Đối với chuyện này hắn vô cùng thản nhiên:
Dù sao mất mặt là Ava chứ không phải ta.
Không bao lâu sau, một cánh cửa sổ ở trên tầng hai mở ra, quan hành chính Bayost xuất hiện ở đó.
Nhìn từ dáng vẻ bên ngoài, hắn mạnh hơn linh mục giáo xứ, mái tóc xù nhuộm nâu được chải gọn gàng, tròng mắt màu xanh nhạt với đường đen, cánh mũi thẳng, môi mỏng, hai râu ria mép rất không tệ, khiến cho trông hắn khá ổn, áo khoác nỉ với hai móc cài càng tỏ rõ địa vị của hắn.
Bayost nhìn xuống mọi người vài giây:
“Thưa các quý bà, các quý ông, thời gian đã đến, người đến trễ sẽ không còn quyền lợi bỏ phiếu.”
“Tiếp theo, ta tuyên đọc danh sách chọn lọc của tinh linh mùa xuân:
“Ava Lizier…”
Nghe đến đó, Ava rõ ràng nhẹ nhàng thở ra.
Không có bất kỳ ngoài ý muốn, trong giơ tay bỏ phiếu, nàng được trên 80% thôn dân tán thành.
Sau khi bỏ phiếu kết thúc, Lumian không cùng đi chúc mừng với bốn người bạn, hắn lấy cớ trong nhà có việc, trực tiếp rời khỏi quảng trường.
Hắn mới vừa về đến nhà đã hỏi chị gái:
“Có điện trả lời chưa?”
Nếu như thật sự có điện trả lời đén, nhân viên điện báo sẽ đưa đến trong nhà, tiện thể lấy thêm một chút phí.