“Chính bởi vì mỗi người đều có thần tính, do đó chúng ta mới có thể thông qua ăn ma dược, nhận từng lượt thử thách, tích cóp càng nhiều thần tính, cuối cùng trở thành thiên sứ phụng dưỡng chủ nhân ta…”
Đây là đang giảng đạo sao? Lumian cảm thấy lời này khá giống với lời giảng của quý cô pháp sư, ban đầu đấng tạo hóa tự mình vỡ vụn, phân chia ra các đặc tính phi phàm không giống nhau, ở trên bản chất hình như là một.
Điều này khiến cho hắn hoài nghi đấng tạo hóa chân thật được hội Cực Quang tín ngưỡng chắc là vị ban đầu làm mốc chuẩn kia.
Qua gần mười lăm phút, K tiên sinh cuối cùng kết thúc giảng đạo, vẽ ra hình chữ thập theo thứ tự từ trên xuống dưới từ trái sang phải ở ngực:
“Ca ngợi người, ca ngợi người sáng tạo tất cả, ca ngợi người gánh vác lấy tội lỗi thế gian.”
Lumian làm theo động tác giống vậy, phát ra tiếng ca ngợi tương tự.
K tiên sinh lập tức giới thiệu lên tình huống của hội Cực Quang:
“Hiện giờ chúng ta có tổng cộng bảy vị thánh giả và hai mươi hai vị thần sử lấy chữ cái làm danh hiệu, phân bố ở các nơi khác nhau…”
Người mạnh giống như K tiên sinh còn có hai mươi mốt người nữa? Thánh giả là Bán Thần danh sách 4 và danh sách 3, có được thần tính. Hội Cực Quang có nhiều đến bảy người? Lumian nghe mà ngạc nhiên.
Thành viên của hội Cực Quang còn lợi hại hơn tưởng tượng của hắn không ít!
Về phần có đại nhân vật cấp bậc thiên sứ hay không, K tiên sinh không nhắc đến, Lumian không thể nào suy đoán.
Giới thiệu sơ lược xong, K tiên sinh dùng tay trái nắm lấy ngón trỏ bên tay phải, rắc một tiếng kéo xuống, máu chảy đầm đìa ném cho Lumian:
“Sử dụng vào thời điểm mấu chốt.”
Lumian nhận lấy ngón tay máu đã đọng lại, có cảm giác đau ảo giác giống như lần trước.
Tuy rằng ở trong chiến đấu hắn không sợ đau đớn, không sợ bị thương, bình thường khi có nhu cầu, cũng có thể không hề chớp mắt cho mình một đao, nhưng tuyệt đối không thể giống với K tiên sinh bẻ ngón tay ra như không có việc gì.
Chỉ trong vài hơi thở, K tiên sinh đã mọc ra ngón tay mới rất non với màu da hơi trắng.
Bởi vì đến chín giờ mới tới buổi gặp mặt, sau khi Lumian lấy được 10000 pelkin, ở trong kiến trúc sáu tầng xa hoa màu trắng gạo số 19 phố Scheer này, hắn tìm được Thư viện Tạp chí cũ của tạp chí Thông Linh mở cửa miễn phí cho công chúng, ở đó đợi đến sáu giờ.
Tiếp theo, hắn chậm rãi tìm một nhà hàng ở gần đó, tiêu 2 pelkin gọi một phần món ăn giá rẻ.
Phần ăn này bao gồm một chai rượu đỏ phổ thông, một phần canh, ba phần đồ ăn, một phần điểm tâm ngọt và bánh mì không giới hạn.
Ba phần đồ ăn tùy ý lựa chọn theo thực đơn cung cấp, Lumian gọi một phần thịt bò rau trộn, một phần thịt thỏ kho tàu và một phần súp lơ sấy.
Đợi đến khi bắt đầu buổi gặp mặt, hắn đã có bò cạp độc bán mấy loại máu quái vật sông, vảy độc quái vật sông không dùng được đi, đổi về 100 pelkin.
Đến lúc này, trên người hắn có 14710 pelkin 24 kepei tiền mặt, phần lớn là do K tiên sinh cho.
Điều này khiến cho hắn tràn ngập tin tưởng với việc gom góp được 30000 pelkin trong thời gian ngắn.
Mượn ở đây một chút, tham ô ở kia một chút, cộng thêm với tiền lời bán chiến lợi phẩm được chia đến, không phải đã có sao?
Khi gần đến mười một giờ đêm, Lumian quay trở về khu chợ người thành thật.
Ở trên tầng ba, vợ chồng Ruhr, Michelle bán ảnh chụp của người đẹp phái học viện trên phố ở gần ga tàu hơi nước Suchite đang kéo một cái túi màu nâu vàng phình to, men theo cầu thang đi lên trên.
Liếc nhìn bọn họ với mái tóc trắng xóa, Lumian cảm thấy nghi ngờ hỏi:
“Trễ vậy?”
Hắn biết vợ chồng Ruhr và Michelle còn kiêm thêm người nhặt rác, trước đó đã gặp vài lần, nhưng hắn nhớ muộn nhất chín giờ bọn họ sẽ kết thúc phần công việc này.
Ruhr với quần áo cũ nát lưng hơi gù nở nụ cười, tương đối vui sướng nói:
“Tối hôm nay, văn phòng nghị viên quốc hội tổ chức tiệc chúc mừng, ném ra rất nhiều rác đáng giá, bọn ta vẫn luôn đợi đến khi túi to không đựng nổi nữa mới trở về.
Văn phòng nghị viên quốc hội khu chợ đang chúc mừng Hugues Artois trúng cử? Lumian khẽ gật đầu, lướt qua cặp vợ chồng già này, trở về đến phòng 207.
Hắn còn chưa kịp thắp sáng đèn cacbua canxi, chỉ mượn dùng ánh trăng đỏ ửng rót từ bên ngoài cửa sổ vào, nhìn thấy trên bàn đang lẳng lặng nằm đó một tờ giấy trắng được gấp lại thành hình vuông.
Quan sát trạng thái gấp gọn ngay ngắn chỉnh tề của tờ giấy, Lumian hoài nghi đây là thư của quý cô pháp sư.
Công thức ma dược kẻ phóng hỏa? Trước khi ta trở về, nàng đã cho người đưa tin để công thức ma dược kẻ phóng hỏa ở đây? Nàng chắc chắn ta có thể trở thành thành viên chính thức của hội Cực Quang đến như vậy sao? Hoặc là, có chuyện gì khác muốn báo cho ta? Trong dòng suy nghĩ hiện lên, Lumian thắp đèn cacbua canxi, cầm lấy tờ giấy trắng kia, cẩn thận mở nó ra: