“Đợi đến tương lai, chúng ta có thể di chuyển ở trong vũ trụ, lại quay đầu nhìn xem những chuyện đã xảy ra những năm qua, các ngươi sẽ rõ ràng, sự nghiệp của chúng ta là chính nghĩa.”
“Ở trong quá trình này, không thể tránh khỏi sẽ có một vài người ra đi, nhưng bọn họ đều nên chết, hoặc là tuổi tác quá lớn, hoặc là thân thể không tốt, hoặc là quá xui xẻo, hoặc là vận mệnh đã định, hơn phân nửa trách nhiệm đều không ở trên người chúng ta.”
“Hơn nữa, dù sao đây chỉ là số ít người, không thể vì sống sót của số ít người mà ngăn cản phần lớn mọi người tìm nơi nương tựa ở nền văn minh càng cao hơn, tìm nơi nương tựa vào tương lai càng tốt đẹp hơn.”
“Các quý bà, các quý ông, bất cứ công cuộc gì đều sẽ có hy sinh, chỉ cần chúng ta tin tưởng vững chắc hành động việc làm của bản thân là chính nghĩa, luôn luôn kiên trì, tương lai chắc chắn thuộc về chúng ta!”
“Mười năm sau, nhân loại nhận được vé vào cửa tiến vào vòng tròn văn minh vũ trụ, không còn là người dã man núp trong góc xó u mê!”
Nhóm người Cassandra tóc đỏ, thư ký Rhône nghe xong đều ngây dại.
Rốt cuộc ai mới là tín đồ của Tà Thần?
Bởi vì nguyên nhân khác nhau nên bọn họ tín ngưỡng Tà Thần khác nhau, ở sâu trong đáy lòng đều biết việc mình làm không đúng, nhưng mà đã bước lên con đường này, không thể không tiếp tục tiến lên phía trước, vì thế hoặc là dùng tín ngưỡng để làm mảnh vải che giấu, dần dần thay đổi nhận thức của bản thân, hoặc là dứt khoát hoàn toàn sa đọa, từ trong đó tìm kiếm động lực đủ để thúc đẩy mình đi tới trước.
Còn Hugues Artois rõ ràng chưa phải tín đồ của bất cứ một vị nào, cũng chưa từng nhận ban ơn, chưa từng gặp đồng hóa đầy đủ, lại có thể nói ra lời nói rất có sức cuốn hút, như phát ra từ đáy lòng, khiến cho người ta rất rung động như vậy.
Bốn thành viên trong đoàn đội tranh cử ở đây đều cảm thấy lời Hugues Artois nói rất có đạo lý, khiến cho mình một lần nữa quan sát kỹ ý nghĩa của những hành vi trước đó.
Qua vài giây, Cassandra tóc đỏ mới thong thả thở hắt ra, nhìn Hugues Artois, khen ngợi từ tận đáy lòng:
“Diễn thuyết xuất sắc, ngài nghị viên, về sau khi ngươi lựa chọn tín ngưỡng, ta có thể đề cử một người cho ngươi.”
“Hả?” Hugues Artois dùng giọng mũi hỏi ngược lại.
Cassandra mỉm cười giải thích:
“Trong sức mạnh ban ơn của vị kia có một loại tên là người diễn thuyết.”
Hugues Artois gật đầu, trạng thái thoải mái cười nói với bốn thành viên đoàn đội:
“Đừng bị cái chết của Tybalt hù sợ, chúng ta làm việc theo kế hoạch ban đầu.”
Cassandra, Rhône, Margaret và Boduva đồng thanh đáp lại:
“Dạ, ngài nghị viên.”
…
Trier dưới lòng đất.
Lumian đi vòng trở về mỏ đá bỏ không trước đó, cấp tốc cởi bỏ quần áo và giày ở trên người xuống, gỡ tóc giả và chòm râu giả ra.
Chờ hắn đổi lại trang phục của kẻ lang thang ban đầu, đội mũ lưỡi trai màu xanh đậm lên, từng con quạ lửa đỏ thẫm nửa hư ảo ngưng tụ ra ở xung quanh hắn.
Các con quạ lửa gào thét bay ra, rơi xuống mặt ngoài các món đồ như gậy chống, áo sơ mi, nơ, tóc giả, ở trong tiếng nổ mạnh rất nhỏ thiêu đốt chúng nó lên.
Lumian đã sớm xoay người sang chỗ khác, đi về phía cửa vào Trier dưới lòng đất, đằng sau lưng hắn, ngọn lửa màu đỏ đậm bốc thẳng lên, đốt rụi tất cả vật phẩm có liên quan đến trận tấn công trước đó, chiếu sáng dưới lòng đất trống rỗng trong bóng tối.
…
Tới gần nửa đêm, bên trong tòa án tôn giáo của Mặt Trời Vĩnh Hằng dưới lòng đất nhà thờ St. Robert.
Angoulême de François đang liếc nhìn ghi chép điều tra nghe thấy tiếng gõ cửa cốc cốc cốc.
Áo bành tô màu nâu có hai hàng cúc áo màu vàng của hắn đang được treo ở trên giá treo áo khoác đặt bên cạnh cửa phòng, bản thân chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt có thêu thánh huy thái dương và quần dài màu nâu đậm.
“Mời vào.” Angoulême trầm ổn mở miệng.
Người đi vào là Valentine với mái tóc có rắc phấn thơm trên mặt có trang điểm.
Hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện về thôn Cordu, sau khi biết rõ người sống sót nào đó xuất hiện ở đại khu Trier, hắn đã chủ động đệ trình xin, được điều đến nơi này, vợ và con hắn đã mong chờ đến Trier phồn hoa từ lâu, không cần hắn khuyên bảo gì, đã chủ động chuyển theo đến đây.
Đêm nay hắn và vài đồng đội phụ trách trực đêm, vừa vặn gặp được vụ án thư ký trợ lý nghị viên quốc hội bị giết.
Valentine mặc áo khoác bằng vải tuýt màu xanh có cài kim cài áo màu vàng ngồi xuống đối diện với Angoulême, nói thẳng:
“Phó tế, vì sao không điều tra Hugues Artois?”
“Mặc dù phần lớn người của hội Cực Quang đều là đồ điên, nhưng bọn họ hình như có năng lực cảm ứng bất thường đối với tín đồ Tà Thần, không thể nói rằng 100% người bị bọn họ giết chết đều tín ngưỡng Tà Thần, nhưng ít nhất có 70% là vậy.”