Dưới tình huống bình thường, cho dù liệt kê tình huống, cũng không nên nói kỹ càng đến như vậy, đơn giản chỉ một câu tinh thần thất thường là đã đủ.
Do đó, Hugues Artois biết có người sẽ vì vụ nhà máy nổ mạnh dẫn đến tinh thần sụp đổ, biến thành đồ điên, sau đó giống như sợ người khác không biết đến chuyện tốt do hắn làm ra, cố ý đề cập chính xác ở trong bài diễn thuyết sao? Cái này khác gì một tên tội phạm thích quay trở lại hiện trường để thưởng thức kiệt tác của bản thân chứ? Trong lòng Jenna lập tức bị các cảm xúc hoang đường, căm hận và sợ hãi lấp đầy.
Nếu như suy đoán của nàng là thật, tinh thần Julien sụp đổ rất có khả năng là ảnh hưởng của tín đồ Tà Thần!
“Hắn như vậy còn có thể điều trị khỏi được không, còn có thể cứu trở về được không?”
“Nếu như không chặt đứt ngọn nguồn, cho dù ta mang theo Julien đã được chữa khỏi rời khỏi khu chợ, về sau cũng khả năng còn tồn tại tai họa ngầm còn có vấn đề!” Jenna chưa bao giờ tuyệt vọng giống như bây giờ, giống như cho dù rời đi như thế nào, đều không thoát khỏi bóng tối.
Đồng tử của nàng dần dần trợn to len, chiếu ra rõ ràng bóng dáng của Hugues Artois.
Sau khi nghe thấy Hugues Artois ngấm ngầm chỉ đầu mâu về phía hai đại giáo hội, vẻ mặt của Imré, Valentine và Antoine đều âm trầm, thoáng cụp mi mắt xuống.
…
Cây Ám Ảnh kèm theo không gian xa lạ kia đã bị tàn phá khắp nơi, hoặc chảy ra chất nhầy màu tối đen, hoặc là trực tiếp bị thiếu hụt một khối, giống như bị ném vào trong hư không vô tận.
Đột nhiên, chỗ cánh cửa ánh sao đã thu nhỏ lại thành khe hở, có một tia sáng phát sáng lên.
Nó càng lúc càng sáng rộng, giống như biến thành vầng mặt trời, chiếu mỗi một chỗ ở vùng không gian này lên rõ ràng khác thường, không có bóng tối.
Một bóng dáng phụ nữ mặc áo bào màu trắng có viền chỉ vàng xuất hiện ở nguồn gốc của tia sáng, nàng giống như thuần túy được tạo thành từ ánh sáng, hiện lên trạng thái nửa hư ảo, đôi mắt xanh biếc, mái tóc vàng vung lên, khuôn mặt xinh đẹp lại thánh khiết.
Thiên sứ bảo hộ của Trier, Thánh Geneviève.
…
Trong tiếng vỗ tay, Hugues Artois diễn thuyết xong tiếp tục bưng ly sâm banh kia di chuyển giữa những người nhà người bị hại khác nhau, nhiệt tình, thân thiết, đáng tin cậy.
Jenna nhắm chặt mắt lại, chậm rãi đi đến trước bàn dài hẹp có trải khăn trải bàn màu trắng, cầm lấy một đĩa ăn, gắp một chút đồ ăn vào trong đó, tiếp theo lấy một chiếc nĩa dài làm bằng bạc để sử dụng.
Nàng vừa ăn lại và thong thả với hơi có vẻ mờ mịt đến gần Hugues Artois.
Sau khi khoảng cách giữa đôi bên đến gần hai mét, nàng tỏ vẻ muốn tìm ngài nghị viên để trò chuyện.
Hugues Artois được thành viên đoàn đội phân tán vây quanh, được người phi phàm chính phủ bảo vệ cũng chú ý đến Jenna, hắn nở nụ cười hiền hòa, chờ đợi nàng đi đến trước mặt.
Jenna đi qua bên người thư ký Rhône, đứng cách Hugues Artois một bước.
Hai người còn chưa bắt đầu trò chuyện, lại có một trận rung động và nổ vang truyền đến từ dưới lòng đất, hình như chỗ phố loạn và phố áo khoác trắng sáng ngời thêm không ít.
Nhóm người Cassandra, Hugues Artois quan tâm đến kết quả theo bản năng đồng thời nghiêng người, ngó ra ngoài cửa sổ.
Nhìn thấy một màn này, Jenna lại lần nữa nhắm chặt mắt lại, sau đó, nàng bước một bước ra ngoài, giơ cái nĩa bằng bạc trong tay lên về phía Hugues Artois.
Những cảm xúc đọng trong lòng nàng vào khoảng thời gian này theo đó bùng nổ:
Ngươi đồ chính khách đê tiện đã mang đến tai họa và bóng tối cho khu chợ!
Ngươi đồ tín đồ Tà Thần lương tâm đều bị chó ăn!
Ngươi đồ khốn nạn hại chết mẹ ta, khiến anh trai ta phát điên!
Hiện giờ phải chết!
Nếu như ngươi không chết, đau khổ ở khu chợ sẽ không dừng lại, bóng tối sẽ luôn bao phủ nơi đây, không để cho ánh mặt trời mọc lên.
Đúng thế, ngươi có tín đồ Tà Thần vây quanh, có người phi phàm chính phủ bảo vệ, có thể để cho bất cứ một người nào ở trong này có ý đồ đối phó với ngươi mất đi sinh mệnh, bởi vậy dọa sợ bọn họ, khiến cho bọn họ không dám phát động tấn công.
Nhưng mà, nếu như có một thích khách không muốn sống để rời đi thì sao!
Cho dù ta không giết được ngươi, cũng muốn để người của ngươi bại lộ đã nhận ban ơn của Tà Thần, bị người phi phàm chính phủ vây bắt!
Jenna trút toàn bộ tất cả thù hận, tất cả không cam lòng, tất cả đau khổ trong lòng vào trong cái nĩa cán dài bằng bạc ở trong tay, đánh ra một kích toàn lực của thích khách, đâm vào mắt phải của Hugues Artois đã vì nghiêng người đi nên để lộ ra.
Khoảnh khắc này, nàng nhìn thấy kinh ngạc, mờ mịt và sợ hãi ở trên mặt đối phương, thấy được Hugues Artois cuống quýt nhìn sang Cassandra, ý đồ tìm kiếm cứu giúp.
Còn Cassandra thì bị kẻ thanh lọc Imré không biết từ khi nào đã bước ra một bước chắn tầm mắt, không thể nhận thấy chuyện gì xảy ra trước tiên.